Thu Bong Chuong 661

By Quyt Nho - tháng 2 02, 2025
Views

Chương 661: Tổng Bộ Quốc Vương

Là người chịu trách nhiệm cao nhất tại căn cứ, Sở Hoài Cẩm đã chuẩn bị một tòa nhà cho các người chơi đăng ký vai trò Quốc Vương.

Tòa nhà được đặt tên là “Tổng Bộ Quốc Vương.”

Cái tên nghe có vẻ hơi ngây ngô, nhưng Sở Hoài Cẩm có lý do riêng của mình.

Mặc dù Quốc Vương hình thành mối quan hệ cạnh tranh với nhau, nhưng xét trên phạm vi quốc gia, thậm chí toàn cầu, Quốc Vương cần được tiếp cận những nguồn lực tốt nhất để chuẩn bị cho những trận chiến khốc liệt sắp tới.

Anh chân thành đối thoại với Bạch Ấu Vi, Thẩm Mặc, Nghiêm Thanh Văn, cùng với Đỗ Lai và Phó Diệu Tuyết, hy vọng họ chấp nhận sắp xếp này.

Tòa nhà có 32 tầng, được trang bị nhà ăn, phòng họp, phòng gym, phòng huấn luyện, phòng võ thuật, hồ bơi trong nhà, và vườn treo.

Cơ sở vật chất phục vụ đời sống hàng ngày đều đạt tiêu chuẩn cao nhất, đi kèm hệ thống an ninh nghiêm ngặt. Bên cạnh đó, các huấn luyện viên cũng được mời đến để hỗ trợ nâng cao thể chất, dạy kỹ thuật võ thuật và chiến đấu chuyên nghiệp, nhằm giúp người chơi đối phó với những nguy cơ trong trò chơi.

Xét đến sự phức tạp của trò chơi, Sở Hoài Cẩm còn mời các giáo viên chuyên môn đến giúp cải thiện khả năng suy luận không gian, tư duy logic, và tăng cường trí nhớ.

Ngoài ra, anh còn dự định chiêu mộ những người chơi xuất sắc để lập kế hoạch huấn luyện tập trung, cung cấp ứng viên tiềm năng cho các Quốc Vương. Điều này nhằm tránh tình trạng Quốc Vương không có người sử dụng trong trận chiến.

Có rất nhiều việc muốn làm, Sở Hoài Cẩm chỉ có thể từ từ hoàn thiện Tổng Bộ Quốc Vương trong tương lai.

Bạch Ấu Vi cảm thấy xúc động.

Dù là Giáo sư Tống hay Sở Hoài Cẩm, họ đều không tham gia trực tiếp vào Cuộc Chiến Mê Cung, nhưng cả hai đều đang chiến đấu bằng cách riêng của mình.

Khi tham quan Tổng Bộ Quốc Vương, cô nhìn thấy một tầng là bộ phận phân tích dữ liệu, nơi có hơn mười người trẻ tuổi đang làm việc với nhiệt huyết tràn đầy.

Dù số lượng người không nhiều, nhưng công việc đang tiến hành rất sôi nổi.

Bạch Ấu Vi tò mò cầm một tờ báo cáo phân tích, trên đó ghi:

Giám Sát Quan hình cầu:

735 trò chơi xuất hiện động vật hoặc quái thú có tính tấn công.

7623 trò chơi thiên về thể chất và suy luận.

991 trò chơi có số người trên 10.

9265 trò chơi có thời gian dưới 72 giờ.

Sở Hoài Cẩm giới thiệu:
“Đây là ý tưởng của Nghiêm Thanh Văn. Thông qua việc phân tích các trò chơi của từng Giám Sát Quan, chúng ta có thể rút ra dữ liệu hữu ích, từ đó chuẩn bị trước khi trận chiến bắt đầu. Giờ đây điện lực đã được khôi phục, áp lực tính toán được giảm bớt rất nhiều. Hy vọng các dữ liệu này sẽ phát huy tác dụng.”

Bạch Ấu Vi gật đầu, có vẻ đang suy nghĩ.

Cô vẫn nhớ rằng khi chọn trận chiến, mỗi trận đều có hình chiếu 3D của Giám Sát Quan: Trận 1 là chú hề, trận 5 là chàng trai hoạt hình, trận 10 là quả cầu, và trận 20 là ông già áo xám.

Mục tiêu của Nghiêm Thanh Văn rất rõ ràng: Thu thập lượng lớn thông tin trò chơi để phân tích đặc điểm của bốn Giám Sát Quan này.

Ví dụ, trận chiến với Giám Sát Quan hình cầu cần chuẩn bị thuốc trị thương và các công cụ có sức tấn công mạnh, còn trò chơi của ông già áo xám lại thiên về tri thức, đòi hỏi tìm kiếm đồng minh có kiến thức phong phú.

Tổng Bộ Quốc Vương được xây dựng rất toàn diện. Dù là vì tấm lòng của Sở Hoài Cẩm hay những lợi ích thiết thực, Bạch Ấu Vi không tìm được lý do nào để từ chối.

Cuối cùng, tất cả bọn họ đều dọn vào sống.

Sau khi chuyển vào, Dư Triều Huy dường như đã phấn chấn hơn một chút, không còn ủ rũ nữa. Có lẽ vì cách bố trí và tiêu chuẩn tại đây làm anh ta cảm thấy như được trở về tổ chức.

Thầy Thừa thì có phần không thoải mái. Ông cảm thấy mình không đủ tư cách để ở một nơi như vậy, cảm giác không danh chính ngôn thuận. Nhưng ông cũng hiểu việc thường xuyên ra vào thông qua Ngôi Nhà Búp Bê thực sự không an toàn.

Đàm Tiếu và Phan Tiểu Tân nhanh chóng thích nghi, mỗi ngày đều tập luyện thể chất và tư duy logic theo hướng dẫn của giáo viên. Dù chưa thấy tiến bộ rõ rệt nhưng họ vẫn có mục tiêu để cố gắng.

Nghiêm Thanh Văn, Lư Vũ Văn, Tô Mạn và Chu Thư cũng dọn vào ở.

Đỗ Lai và Phó Diệu Tuyết thì không mấy hòa đồng. Dù ở cùng tầng, họ hiếm khi xuất hiện, chỉ thỉnh thoảng gặp Đỗ Lai tại nhà ăn.

Với trường hợp đặc biệt của Phó Diệu Tuyết thì điều này cũng dễ hiểu. Cô ta vốn là người gỗ, không cần ăn uống hay rèn luyện thể chất, nên mỗi ngày đều ở trong phòng.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, một tuần đã kết thúc.

  • Share:

You Might Also Like

0 comments