Chương 54: Vai Phụ Tuyến Mười Chuyên 'Rắc Thính' Lừa Đảo Online 3
Thần Rừng: [Giữ kỹ đường giữa của cậu, đừng có lải nhải.]
Gõ xong, Thần Rừng cũng không farm rừng nữa, bắt đầu hành động. Anh dẫn theo cô nàng Dao Muội đang đeo trên người đi gank đường dưới, lập tức có được cú double kill.
Cố Kiều Kiều bắt đầu khen ngợi: “Thần Rừng ca ca lợi hại quá đi ~”
Thần Rừng sang rừng đối phương cướp tài nguyên, còn tiện tay lấy luôn mạng của tướng đi rừng bên kia.
Cố Kiều Kiều lại khen tiếp: “Chênh lệch giữa tướng đi rừng hai bên rõ rệt thật đấy~ Thần Rừng ca ca phe mình đúng là quá carry.”
Tiếp đó, cả ván game như biến thành sân khấu trình diễn của Thần Rừng và nơi phát sóng lời tán dương của Cố Kiều Kiều. Thần Rừng chơi như thánh, còn Cố Kiều Kiều thì tung hô đến trời long đất lở.
Giọng nói ngọt ngào, mềm mại nhưng không giả tạo của cô thốt ra những lời khen liên tục, khiến ai nghe cũng không khỏi bùng nổ lòng hư vinh, tim đập nhanh rộn ràng.
Sau khi trận đấu kết thúc, tài khoản của cô nhận được ba lời mời kết bạn, tất cả đều là đồng đội trận vừa rồi, kể cả người chơi đường giữa từng chửi cô cũng không ngoại lệ.
Cố Kiều Kiều chỉ đồng ý lời mời từ xạ thủ có ID là Từ Cương.
Phía bên kia nhanh chóng gửi tin nhắn: [Em là người chơi thuê à?]
Cố Kiều Kiều: [Đúng đó~]
Từ: [ID trên nền tảng chơi thuê của em là gì?]
Cố Kiều Kiều gõ chữ một cách uể oải: [Cũng là Kiều Kiều nhé~]
Từ Cương không trả lời nữa. Thần Rừng vừa rồi lại mời cô vào trận, nhưng Cố Kiều Kiều từ chối vì anh ta chỉ đặt một trận mà thôi.
Thần Rừng: [Không chơi nữa à?]
Cố Kiều Kiều: [Em nhận đơn khác rồi~]
Lúc này Thần Rừng mới nhớ ra mình chỉ đặt một trận, liền nhắn lại: [Anh sẽ đặt thêm đơn, đợi em xong thì gọi anh.]
Thần Rừng thấy Cố Kiều Kiều trả lời “Được~”, không kìm được khẽ cong khóe môi.
Ngay lúc anh nở nụ cười, phòng livestream của hắn lập tức sôi nổi, thực ra từ lúc Cố Kiều Kiều bật mic nói chuyện, nơi này đã không lúc nào yên tĩnh.
[Nụ cười này của Thần Rừng ca là gì đây? Thích cô gái kia rồi à?]
[Thích cũng không lạ, mẹ nó, giọng nói đó đến tôi là con gái còn thấy rung rinh, huống chi là Thần Rừng ca bị khen suốt hai mươi phút.]
[Xem ra Thần Rừng ca đã động lòng rồi, không thì sao lại mời cô ấy tiếp chứ!]
[Không ngờ Thần Rừng ca đã là cao thủ chơi game lại không thể dùng mị lực chinh phục mỹ nữ mà còn phải đi đặt đơn thuê người chơi, ha ha ha ha!]
Thần Rừng thấy dòng bình luận đó, im lặng đá người vừa nói ra khỏi phòng.
Anh là một streamer game trên nền tảng Tomato, có hàng triệu fan, thuộc top đầu trong giới game thủ.
Gần đây phong trào thuê người chơi nổi lên, hôm nay anh định làm một buổi đánh giá về dịch vụ này. Cố Kiều Kiều là người anh thấy avatar vừa mắt nên chọn đại, không ngờ giọng cô lại hợp gu đến thế.
Không ai biết anh thật ra là “âm khống”(nghiện giọng nói), từ giọng, ngữ điệu đến cách nói chuyện của Cố Kiều Kiều đều đúng chuẩn gu anh.
Nghĩ một lúc, anh đổi ID trong game từ ‘Thần Rừng’ thành ‘Dục’ – tên thật của anh là Giang Cẩm Dục.
Fan bị đá vừa rồi lại mò vào, hò hét gửi bình luận:
[Thần Rừng ca, ông già này bị tôi đoán trúng tim đen liền tức giận đá tôi! Ồ ồ ồ, còn đổi tên nữa kìa, để tôi đoán xem anh đang nghĩ gì nào?]
Hắn gõ rất nhanh, như thể sợ bị đá lần nữa.
[Vừa rồi người ta gọi “Thần Rừng ca ca” nghe chưa đã tai đúng không? Có phải còn muốn người ta gọi “Dục ca ca ơi~ Dục ca ca à~”?]
Giang Cẩm Dục khẽ cười lạnh, lại nhấn nút đá người đó ra khỏi phòng lần nữa, khiến bình luận nổ tung vì cười.
[Không ngờ Thần Rừng ca lại nghiện giọng nói!]
[Cẩn thận kẻo bên kia là gái xấu nhé, mấy người giọng hay thường xấu lắm (mặt chó)]
[To gan như vậy sao, đến Thần Rừng ca cũng muốn lừa cơ à (mặt chó lè lưỡi)]
Giang Cẩm Dục không thèm để ý đám fan giả này, tắt livestream rồi gửi tin riêng cho Cố Kiều Kiều:
[hdggeyg_6555 là WeChat của tôi, thêm bạn đi, tôi muốn thuê gói theo tháng.]
Cố Kiều Kiều chưa trả lời, trạng thái game hiện đang hiển thị là “đang chơi”.
…
Lục Lý Từ tải xong app thuê người chơi, tìm ID của Cố Kiều Kiều, đặt luôn năm đơn, ghi chú yêu cầu: [Giống trận trước, lần này chỉ đi theo tôi, không cần nói chuyện.]
Anh chơi game rất dở, sợ Cố Kiều Kiều không tìm ra lời để khen.
Hơn nữa, giọng của cô… khiến anh không thể tập trung chơi game được.
Khi chọn tướng, Lục Lý Từ chọn một xạ thủ chân ngắn*, Cố Kiều Kiều thấy anh không có yêu cầu gì thì chọn luôn một tướng hỗ trợ chân ngắn.
* xạ thủ chân ngắn là bé Lỗ Ban này nha.
Vào game, Cố Kiều Kiều điều khiển tướng hỗ trợ nhảy nhót đi theo Lục Lý Từ, lúc đối phương chưa ra còn dùng phím tắt khiến tướng của mình nhảy múa cho xạ thủ xem.
Lục Lý Từ bỗng cảm thấy có người chơi cùng cũng khá thú vị.
Lên đường, xạ thủ đối phương là tướng tay dài, thỉnh thoảng đánh xạ thủ chân ngắn một cái, nhưng vì có hỗ trợ bên cạnh nên không giết được.
Lúc đầu Cố Kiều Kiều rất im lặng, không nói gì, chỉ buff máu và trạng thái cho xạ thủ, nhưng thấy vài lần Lục Lý Từ có cơ hội ăn mạng mà không lao lên.
Cô quên mất là anh đã dặn không được nói chuyện.
Cố Kiều Kiều nhịn không được bật mic, chọn chế độ voice team: “Từ ca ca, sao không lên đi ạ? Đừng sợ mà, em ở cạnh bảo vệ anh đây~”
Giọng nói vừa ngọt ngào vừa quyến rũ vang lên bên tai Lục Lý Từ, khiến tai anh đỏ bừng như bị bỏng.
Tay cũng run lên, vô tình đẩy tướng tiến về phía trước hai bước, ngay sau đó vang lên âm thanh thông báo bị giết.
Lục Lý Từ: …
Anh khẽ ho một tiếng, bật mic: “Không phải đã nói là không nói chuyện sao?”
Giọng nói thanh thoát của Lục Lý Từ mang theo chút ngại ngùng.
Cố Kiều Kiều cười nhẹ: “Từ ca ca, em nhịn không được~ Mỗi lần thấy mạng hỗ trợ lướt qua trước mặt mà không ăn được là em sốt ruột quá~”
Mỗi câu của cô đều mang ngữ điệu uốn lượn, lời than vãn cũng như có móc câu cuốn vào tim người ta.
“…” Lục Lý Từ biết mình gà, cũng biết nghe lời, nói: “Vậy em dẫn nhịp đi nhé? Tôi sẽ cố theo kịp.”
“Vâng vâng! Từ ca ca cứ bay lên, em mãi ở sau lưng theo sát anh~”
Lục Lý Từ cứng đờ người, sao cô ấy lại không chịu nói chuyện đàng hoàng vậy! Aaaaaa cậu phải nói gì đây? Lần đầu tiên anh cảm thấy mình bị “sợ xã hội”(hướng nội) đến vậy.
Lục Lý Từ ngập ngừng mãi mới thốt được một tiếng: “Ừm…”
Ánh mắt Cố Kiều Kiều hiện lên vẻ thích thú.
Lúc này chiến tích của xạ thủ đường phát triển là 0-3, sau khi bị Cố Kiều Kiều dụ dỗ đừng sợ mà cứ lao lên, thành tích biến thành 0-9.
Lục Lý Từ nghe Cố Kiều Kiều không ngừng hô: “Từ ca ca xông lên! Mau lên! Mạng đối phương là của anh đó!”, “Từ ca ca lên đi! Giết xạ thủ bên kia kìa!”, “Từ ca ca cơ hội double kill tới rồi, mau mau mau!”, thì chết ngày càng nhanh, thời gian sống chưa bằng thời gian chờ hồi sinh.
Lục Lý Từ mặt đơ ra, một bên nghĩ sao game lại khó vậy, một bên bị tinh thần cổ vũ đầy năng lượng của Cố Kiều Kiều kéo đi, cảm giác như mình sắp bị xé làm đôi.
Đồng đội cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, đường dưới của hai người này đúng là thảm họa, mới mười phút đã tặng mười mấy mạng!
Đường giữa: [Học sinh tiểu học lại được nghỉ hè à?]
Chương 55: Vai Phụ Tuyến Mười Chuyên 'Rắc Thính' Lừa Đảo Online 4
Đường giữa: [Học sinh tiểu học cũng không "tạ" kiểu này đâu?]
Đường trên: [Đầu hàng đi, đừng phí thời gian nữa, mau bắt đầu ván mới kiếm sao lại.]
Đi rừng: [Hỗ trợ theo tôi, xạ thủ này vô dụng rồi.]
Lục Lý Từ nhìn những lời đồng đội gõ trong khung chat, khẽ mím môi.
Cố Kiều Kiều an ủi cậu, giọng nhẹ nhàng vui vẻ: "Từ ca ca đánh tốt lắm rồi, tất cả là do người đi rừng không đến giúp bọn mình, hừ! Từ ca ca block chat hết bọn họ đi, hai ta chơi an toàn chút, tí nữa mạnh lên rồi hẵng đi đánh tụi kia!"
"Do anh chơi không tốt, bọn họ nói cũng không sai."
Cố Kiều Kiều liền lái sang chuyện khác, tò mò hỏi: "Từ ca ca, anh mới bắt đầu chơi game này à?"
Lục Lý Từ thấy vị tướng chân ngắn của anh lại bị hạ gục, khóe môi co rút.
"Ừm, mới chơi được một tháng."
Người đi rừng xuống giúp gank đường dưới, Cố Kiều Kiều mở chiêu cuối buff khiên cho anh ta, vừa chơi vừa nói: "Vậy là Từ ca ca giỏi lắm rồi đó, mới một tháng đã lên tới rank Kim Cương, em chơi lâu vậy rồi mà vẫn chỉ ở Kim Cương thôi."
Lục Lý Từ khẽ cười, đột nhiên cảm thấy hai người chẳng giống mới quen mà như đã quen biết từ lâu.
Anh cũng hỏi lại: "Em làm nghề chơi game cùng khách lâu chưa?"
Cố Kiều Kiều nằm trên giường, đong đưa chân, nói: "Không đâu~ Em cũng mới biết có nghề này vài hôm trước thôi~ Nhưng chơi vui lắm đó~"
Hai người vừa nói chuyện vừa chơi, Cố Kiều Kiều đổi cách chơi, bắt đầu chỉ huy Lục Lý Từ đánh an toàn. Trụ đường dưới đã mất, cô dẫn anh nấp trong bụi cỏ, đợi hai người bên địch ra dọn lính thì làm choáng họ, sau đó tướng chân ngắn của cô tung loạt chiêu kết liễu cả hai.
Hai người cẩn thận farm rồi mạnh dần lên, xạ thủ chân ngắn cũng có sát thương, cuối cùng thậm chí còn phá được nhà chính của đối thủ.
Ván này xạ thủ chân ngắn còn giành MVP nữa.
"Từ ca ca, thấy chưa, em đâu có khen bừa đâu nha~"
Lục Lý Từ thắng game, tâm trạng cũng rất tốt, liền tặng cho Cố Kiều Kiều mấy bộ skin phiên bản giới hạn.
Cố Kiều Kiều reo lên đầy ngạc nhiên: "Woa! Cảm ơn Từ ca ca đã tặng skin nha~ Mau chơi thêm ván nữa đi, em mặc skin mới cho anh xem~"
Cả hai lại chơi thêm một ván, lúc này đã hơn chín giờ tối.
Kết thúc game quay lại phòng chờ, Cố Kiều Kiều ngáp một cái rồi nói: "Từ ca ca, em buồn ngủ rồi~ Mai chơi với anh tiếp nha~"
Lục Lý Từ tắt mic, gõ một dòng chữ: [Được.]
Nghĩ một lát, anh lại gửi thêm: [Ngày mai anh bận, không có thời gian chơi.]
"Không sao mà~ Vậy anh add WeChat của em đi? Lúc nào rảnh thì gọi em~ Nếu em chưa nhận đơn thì lúc nào cũng rảnh nha~"
Từ: [Được.]
Hai người add WeChat, avatar của Lục Lý Từ là một quả bóng rổ.
Vừa kết bạn, Cố Kiều Kiều đã gửi tin nhắn: [Ngủ ngon nha~(?w?)?]
Lục Lý Từ thấy có gì đó kỳ kỳ, không nhịn được nghĩ: không biết cô ấy có add tất cả những người đặt đơn chơi cùng không? Có gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho mọi người như vậy không?
Không trả lời thì thấy bất lịch sự nên Lục Lý Từ chỉ đáp một chữ: [Ừm.]
Sau khi add Lục Lý Từ xong, Cố Kiều Kiều quay lại game và thấy tin nhắn của Giang Cẩm Dục. Nghĩ đến kỹ năng đi rừng của anh và bậc xếp hạng không tương xứng, cô cũng add WeChat của anh.
Bên kia gần như đồng ý ngay lập tức, còn gửi một sticker "hi".
Cố Kiều Kiều chưa trả lời ngay, mà vào xem trang cá nhân của anh. Có vẻ anh không hay đăng bài, chỉ có hơn chục dòng trạng thái từ vài năm trước.
Nhưng chỉ từ vài tấm ảnh trong đó cũng đủ để thấy anh có gia thế tốt, lại không phải kiểu khoe mẽ.
Sau khi hiểu rõ phần nào, Cố Kiều Kiều gửi lại một sticker mèo con dễ thương.
Avatar của cô cũng là một con mèo Maine nhỏ, là con mèo cô vừa đặt mua trên mạng, tiêu tốn gần phân nửa số tiền tích cóp.
Bố mẹ cô từ khi cô mười tám tuổi đã không còn cho tiền nữa, như thể đã quên mất sự tồn tại của cô.
May mà cô vẫn còn một khoản tiền bà nội để lại trước khi mất, nếu không thì ngay cả học phí đại học cũng không lo nổi.
Cố Kiều Kiều dẹp suy nghĩ sang một bên, nhìn thấy tin nhắn Giang Cẩm Dục gửi tới: [Còn chơi không?]
Cố Kiều Kiều: [Không chơi nữa~ Mệt rồi.]
Giang Cẩm Dục cũng không ép, chỉ hỏi: [Em là game thủ chuyên nghiệp à?]
Cố Kiều Kiều: [Không đâu, em vẫn đang học đại học~ Chỉ làm thêm để kiếm chút tiền tiêu vặt thôi~]
Giang Cẩm Dục gửi: [Ừm.] Sau đó chuyển khoản cho cô năm ngàn.
Cố Kiều Kiều nhướn mày – thật sự là gói tháng sao?
Cố Kiều Kiều: [Sao anh lại chuyển tiền cho em?]
Giang Cẩm Dục phản hồi rất nhanh: [Lười đặt đơn trên nền tảng từng lần một, cứ nhận đi, rảnh thì cùng chơi game.]
Anh lại nhắn thêm: [Anh rất thích giọng của em.]
Thấy vậy, Cố Kiều Kiều cũng không khách sáo mà liền nhận tiền luôn: có thể mua cho mèo cưng vài bộ quần áo xinh xắn rồi~
Cô gửi tin nhắn thoại cho Giang Cẩm Dục: "Cảm ơn ông chủ~"
Giọng cô gái mềm mại, âm cuối hơi cao lên, nghe rất lười biếng mà đáng yêu.
Dục: [Sao không gọi là Dục ca ca nữa?]
Cố Kiều Kiều: [Ngoài game thì giá khác nha (mắt nghiêng nhìn mặt chó jpg.)]
Giang Cẩm Dục hừ nhẹ – tiền anh có nhiều.
Anh lại chuyển thêm năm ngàn nữa.
Lập tức, Cố Kiều Kiều gửi thêm một đoạn thoại: "Cảm ơn Dục ca ca ~ Từ giờ anh chính là khách hàng VVVip của em~"
Giang Cẩm Dục nghe giọng cô như thấm mật, ánh mắt hơi nheo lại đầy hứng thú.
Mười ngàn này, đáng giá.
Dục: [Thường thì em rảnh để chơi game lúc nào?]
Cố Kiều Kiều: [Gần như cả ngày đều rảnh đó~]
Dục: [Không phải đi học sao?]
Cố Kiều Kiều không trả lời ngay, sau nửa phút mới nhắn lại: [Năm ba rồi, không còn nhiều tiết học nữa~]
Dục: [Được, buổi tối anh thường chơi tầm hai tiếng, lúc đó sẽ gọi em. À mà, em có ngại nếu anh livestream khi cùng tổ đội không?]
Thì ra anh đi rừng này là streamer? Bảo sao chơi giỏi thế, cái nick kia chắc là nick phụ của anh.
Cố Kiều Kiều gửi tin nhắn thoại: "Được nha~ Anh stream ở nền tảng nào vậy~"
Dục: [Tomato Live, ID là 'Thần Rừng Số Một Của Hẻm Núi'.]
*Giải thích ngoài lề một chút. Hẻm Núi là tên map trong game Vương Giả Vinh Diệu, vậy nên Thần rừng số một hẻm núi = Thần rừng số một game VGVD nha. Vị diện này phần đầu toàn về game thui ahuhu.
Cố Kiều Kiều không có app đó, liền tải về, đăng ký rồi tìm ID.
Ô hô, còn là streamer nổi tiếng với cả triệu follow.
Cố Kiều Kiều tỏ vẻ kinh ngạc: "Woa~ Dục ca ca giỏi ghê á, có nhiều fan vậy luôn~ Không ngờ một người nhỏ bé như em lại được nhận đơn của streamer nổi tiếng đó nha~"
Giang Cẩm Dục nghe cô khen hết lời, lần đầu cảm thấy lòng hư vinh trỗi dậy, bật cười nhẹ, đồng thời cũng bắt đầu thấy hứng thú với Cố Kiều Kiều.
Dễ thương vậy, chắc là một cô gái mềm mại lắm đây?
CHƯƠNG 299: Bọn họ đều chơi lớn như vậy sao?
Người dịch: Danh Vu
—
“Đây là cơ hội ngàn năm có một, tiểu hữu vẫn còn do dự điều gì?”
Giọng nói mơ hồ, huyền diệu vang vọng vào tai Ninh sư muội, đôi mắt nàng trống rỗng, thần sắc mơ hồ.
Đúng vậy, nàng đang do dự điều gì?
Thiên đạo là chúa tể của Tu Chân giới.
Hiến tế cho Thiên đạo, cầu xin sự thương xót, cũng không có gì đáng trách.
Ninh sư muội cúi đầu nhìn xuống nam đồng khóc lóc không ngừng, những cảm xúc dâng trào trong đôi mắt nàng trở nên bình tĩnh, cánh tay cầm dao từ từ giơ lên.
Nam đồng nhìn thấy lưỡi dao lóe ánh sáng sắc lạnh, tiếng khóc càng thêm thảm thiết.
Ninh sư muội không hề nao núng, từng bước một tiến lại gần nó.
Phốc!
Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
Trên không trung xẹt qua một đường vòng cung đỏ chói.
Tiếng khóc ngưng hẳn.
Ninh sư muội mặt không biểu cảm lau đi giọt máu bắn khóe mắt, quay người nhìn về phía Thiên Phác Tử.
Thiên Phác Tử vỗ tay cười lớn, liên tục khen ngợi.
Những người dưới đài như Vệ Anh đều có vẻ mặt ngây ngẩn.
Dường như không thể tin Ninh sư muội thực sự sẽ xuống tay với trẻ con.
Hoặc như đang lo lắng cho những chuyện sắp xảy ra với họ.
Thật vậy, sau khi Thiên Phác Tử nhận lại con dao từ tay Ninh sư muội, hắn vẫn chưa dừng lại. Hắn lại chỉ định Sa sư đệ từ trong số những người còn lại của Thái Bạch Thư Viện, yêu cầu hắn ta cũng học theo hành động của Ninh sư muội để hoàn thành nghi thức hiến .
Rồi đến Vệ Anh, Trần sư muội…
Mỗi người trong Thái Bạch Thư Viện đều bị ép buộc phải dính máu một mạng người.
Thiên Phác Tử cuối cùng cũng hài lòng, tự cho rằng bản thân đã nắm được điểm yếu của họ, lại phát triển thêm sáu tín đồ trung thành. Sau đó hắn không cho họ tham gia nữa, mà giao cơ hội cho những tín đồ của Thiên Khiển, để họ lần lượt lên đài, giết từng hài tử còn lại.
Máu tươi sền sệt chảy uốn lượn theo đường vân tạo hình thù bí ẩn dần hiện trên tế đàn.
Thiên Phác Tử vô cùng phấn khích.
Bây giờ chỉ còn thiếu một bước cuối cùng!
Hắn bước về phía trước, đến trước mặt Hàn Tâm Lan, cười tươi như ánh mặt trời, “Được chết dưới tay ta, ngươi cũng có thể an lòng xuống âm phủ.”
Khi Thiên Phác Tử nói câu này, khóe miệng hắn hướng lên, ánh mắt đầy vẻ kiêu ngạo, phảng phất như mọi sự trên đời lại nằm sẵn trong tay hắn.
“Câu nói này nên là ta nói với ngươi mới phải.”
Thiên Phác Tử trong lòng khẽ chấn động, cảm giác nguy hiểm bao trùm làm hắn giật mình.
Hắn liền không chút nghĩ ngợi thuấn di tại chỗ đang đứng rồi lại từ nơi xa xuất hiện trở lại.
Hắn nghi ngờ thăm dò Hàn Tâm Lan đang bị trói không thể động đậy ở trụ ngọc không hiểu ra sao.
Cho nên lời vừa mới nói không phải là nàng ta phát ra?
Vậy hắn từ đâu nghe được âm thanh đó?
“Sứ giả đại nhân?”
Lão tổ Đồ gia cùng một vị Nguyên Anh lão quái khác ném ra ánh mắt kinh ngạc nhìn Thiên Phác Tử.
Thiên Phác Tử vô thức muốn hỏi bọn họ có phát hiện ra dị thường nào không, nhưng nghĩ đến thân phận đặc thù của mình, lời nói đến miệng đảo một vòng lại nuốt vào bụng.
Hắn lại khoác vẻ mười phần thân thiện, một lần nữa vọt đến trước mặt Hàn Tâm Lan.
Vừa có đoạn nhạc đệm nên hắn mất hứng thú tra tấn Hàn Tâm Lan, dứt khoát một đâm hướng bụng của Hàn Tâm Lan mà đến.
Đúng lúc này, biến cố phát sinh.
Phía trên Hàn Tâm Lan ở trụ ngọc biến ảo ra bộ dáng Thiên Phác Tử.
Thiên Phác Tử vung một đao, trực tiếp hướng đan điền đối phương mà đâm một nhát xuyên thấu.
“Phốc!”
Thiên Phác Tử không thể tin nổi phun ra một ngụm máu, hắn cúi đầu nhìn xem vùng bụng xuất hiện vết thương, tinh thần đều chấn động.
Néu đến lúc này mà hắn còn không rõ thì nhiều năm qua hắn đã sống vô ích rồi.
Ánh mắt hắn quét qua một lượt.
Đám đồng nam đồng nữ còn sống rất tốt, lúc này đứa nào cũng mười phần khí lực gào khóc, khóc đến tê tâm liệt phế.
Đám người Vệ Anh trừng lớn hai con mắt, thần sắc thanh tỉnh lại ngơ ngác.
Cho nên những chuyện vừa mới phát sinh lại chỉ là ảo giác?
Người kia như thế nào có thể vô thanh vô tức ở trước mặt hắn triển khai Huyễn thuật?
Thiên Phác Tử tự xưng thần hồn hắn đối với bên trên luôn luồn cúi nhiều năm, tu sĩ đồng cấp khó có thể đối kháng với thao túng chi thuật của hắn.
Nhưng hắn không ngờ hôm nay lại bị lật thuyền trong mương.
Thật là nhục nhã!
Mà trong mắt bọn người lão tổ Đồ gia lúc này lại là một tình huống khác.
Bọn họ chỉ thấy Thiên Phác Tử trên tế đàn lẩm bẩm một mình, nói chuyện với hắn cũng hoàn toàn không để ý đến, giống như đang chìm đắm vào thế giới khác.
Bọn họ tưởng rằng Thiên Phác Tử lải nhải là đang tương tác với Thiên đạo, trong lòng càng kính sợ.
Ai ngờ không lâu sau, Thiên Phác Tử đột nhiên lại đâm chính mình một đạo nữa.
Một đao của hắn rõ ràng là dùng hết sức lực, chuôi đao đều đã chui vào thể nội.
Đan điền chỉ sợ thụ thương không nhẹ, Nguyên Anh nhất định sẽ bị ảnh hưởng.
Thật sự hạ thủ được!
Vẻ mặt lão tổ Đồ gia có chút buồn bã.
Chưa từng nói qua muốn vào tổ chức Thiên Khiển còn phải tự mình hại mình.
Không biết hiện tại rời khỏi còn kịp không?
Ở dưới đài, đám người Vệ Anh đứng ngồi không yên ngây cả người ra.
Đây là tình huống như thế nào?
Thiên Phác Tử làm sao lại tự đâm chính mình?
Đây cũng là một khâu hiến tế sao?
“Là ngươi làm?”
Hoa Đồ có lẽ là người duy nhật trong toàn bộ người ở đây biết rõ chân tướng hỏi.
Lời của hắn nhìn như hỏi thăm, nhưng ngữ khí là mười phần chắc chắn.
Ngu Chiêu khẽ cười một tiếng, xem như ngầm chấp nhận.
Hai mắt của Hoa Đồ nhắm lại, như có điều suy nghĩ.
Nếu hắn gặp tình huống như hôm nay, chắc chắn sẽ lao tới không chút do dự, chiến đấu đến cùng với Thiên Phác Tử.
Cách xử lý của Ngu Chiêu rõ ràng ôn hòa hơn và hiệu quả hơn, thậm chí không cần lộ diện cũng đã trọng thương Thiên Phác Tử.
Hắn suy nghĩ xem liệu bản thân có nên học hỏi sở trưởng này của Ngu Chiêu để thay đổi cách tấn công hay không.
"Khách nhân từ phương xa, đã xuất chiêu, sao không xuất hiện để gặp mặt."
Thiên Phác Tử dùng linh lực giữ vết thương, hô lớn.
Từ vết thương của hắn, có thể thấy đối phương có tu vi thần hồn vượt trội hơn hắn, nếu đối phương không chủ động lộ tung tích, hắn khó có thể tìm ra tung tích của đối phương.
Vì vậy, hắn chỉ có thể dùng lời lẽ để ép đối phương xuất hiện.
Nhưng Ngu Chiêu không có ý định đáp ứng hắn.
Nàng lấy ra Phù Sinh Kính, hướng mặt kính đen vào lão tổ Đồ gia và một vị lão quái Nguyên Anh khác, hai luồng ánh sáng mờ nhạt xâm nhập vào cơ thể của hai người.
Không bao lâu, vẻ mặt của hai người thay đổi.
Cũng lúc đó, núi Trích Tinh cũng hỗn loạn.
Hai lão quái Nguyên Anh không màng hình tượng, đánh nhau kịch liệt, mỗi đòn xuất ra đều là sát chiêu.
Thiên Phác Tử muốn ngăn cản, nhưng lại lo lắng cho Ngu Chiêu ẩn nấp trong bóng tối, trong lúc nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Còn những vị Kim Đan kỳ và Trúc Cơ Kỳ thì càng nhanh chóng tránh xa trước khi hai người đánh nhau, sợ bị ảnh hưởng bởi dư chấn của trận chiến.
Lúc này Ngu Chiêu đứng ra hoạt động gân cốt.
Đã đến lúc nàng ra tay.
"Vệ Anh, ta là Ngu Chiêu, ta đến ngăn cản Thiên Phác Tử, ngươi cùng các sư đệ, sư muội mau chóng cứu người."
Ngu Chiêu sợ Vệ Anh không nghe ra giọng của nàng, không phối hợp hành động của nàng, vì vậy ngay từ đầu đã tự giới thiệu mình.
Vệ Anh ngẩn người một lúc, mới hiểu Ngu Chiêu vừa nói gì.
Ngu Chiêu?
Là Ngu Chiêu của Ngũ Hành Đạo Tông sao?
Nàng ấy vậy mà lại ở núi Trích Tinh!
Nàng ấy nói sẽ ngăn cản Thiên Phác Tử?
Không được, điều này quá nguy hiểm
Ký ức của Vệ Anh về Ngu Chiêu vẫn dừng lại ở thời kỳ thi đấu tại Tu Chân Giới nên không biết nàng đã đột phá Nguyên Anh, cho nên không dám để nàng một mình đối mắt với hắn.
“Ngu Chiêu, ta vẫn là nên ở cùng với ngươi đi.”
About me
Xin chào! Đây là Blog của Bạn Quýt Nơi đăng truyện nhà dịch và blogs.
Ủng hộ nếu thấy truyện hay nhé!
TRAN HUONG LIEN 0326586236
Fanpage
Người theo dõi
Tổng số lượt xem trang
Nhãn
Recent Posts
Bài viết đã đăng
-
►
2024
(399)
- ► 30/06 - 07/07 (69)
- ► 07/07 - 14/07 (18)
- ► 04/08 - 11/08 (60)
- ► 11/08 - 18/08 (66)
- ► 03/11 - 10/11 (23)
- ► 10/11 - 17/11 (20)
- ► 17/11 - 24/11 (23)
- ► 24/11 - 01/12 (17)
- ► 01/12 - 08/12 (19)
- ► 08/12 - 15/12 (21)
- ► 15/12 - 22/12 (21)
- ► 22/12 - 29/12 (22)
- ► 29/12 - 05/01 (20)
-
▼
2025
(757)
- ► 05/01 - 12/01 (33)
- ► 12/01 - 19/01 (28)
- ► 19/01 - 26/01 (29)
- ► 26/01 - 02/02 (39)
- ► 02/02 - 09/02 (18)
- ► 09/02 - 16/02 (25)
- ► 16/02 - 23/02 (28)
- ► 23/02 - 02/03 (27)
- ► 02/03 - 09/03 (28)
- ► 09/03 - 16/03 (28)
- ► 16/03 - 23/03 (29)
- ► 23/03 - 30/03 (30)
- ► 30/03 - 06/04 (35)
- ► 06/04 - 13/04 (37)
- ► 13/04 - 20/04 (35)
- ► 20/04 - 27/04 (35)
- ► 27/04 - 04/05 (41)
- ► 04/05 - 11/05 (35)
- ► 11/05 - 18/05 (33)
- ► 18/05 - 25/05 (33)
- ► 25/05 - 01/06 (35)
-
▼
01/06 - 08/06
(36)
- Mat The Bach Tra Tra 18
- Hac Lien Hoa 13
- Thu Bong Chuong 841
- Thu Bong Chuong 842
- Vo Tinh Dao Chuong 293
- Vo Tinh Dao Chuong 294
- Mat The Bach Tra Tra 19
- Hac Lien Hoa 14
- Thu Bong Chuong 843
- Thu Bong Chuong 844
- Vo Tinh Dao Chuong 295
- Mat The Bach Tra Tra 20
- Hac Lien Hoa 15
- Thu Bong Chuong 845
- Thu Bong Chuong 846
- Vo Tinh Dao Chuong 296
- Mat The Bach Tra Tra 21
- Hac Lien Hoa 16
- Thu Bong Chuong 847
- Thu Bong Chuong 848
- Vo Tinh Dao Chuong 297
- Mat The Bach Tra Tra 22
- Hac Lien Hoa 17
- Thu Bong Chuong 849
- Thu Bong Chuong 850
- Hac Lien Hoa PN
- Mat The Bach Tra Tra 23
- Thu Bong Chuong 851
- Thu Bong Chuong 852
- Vo Tinh Dao Chuong 298
- Xuyen Nhanh Van Nguoi Me 052 053
- Mat The Bach Tra Tra 24
- Thu Bong Chuong 853
- Thu Bong Chuong 854
- Vo Tinh Dao Chuong 299
- Xuyen Nhanh Van Nguoi Me 54 55
- ► 08/06 - 15/06 (42)
- ► 15/06 - 22/06 (18)