Hac Lien Hoa 17

By Quyt Nho - tháng 6 05, 2025
Views

Chương 17: CP Lục Thanh là thật!

Trong nhà vừa xảy ra chuyện bê bối như vậy, ông bà Bắc tự biết bản thân không còn mặt mũi nào để đối mặt với Diệp Thanh Trầm. Nhưng họ vẫn rất muốn gần gũi với cô con gái đã thất lạc nhiều năm, nên một lần nữa gửi lời mời, hy vọng cô có thể về ăn cơm.

Một bữa cơm tất niên với cả nhà — lý do nghe rất hợp lý.

Tuy nhiên, Diệp Thanh Trầm còn lo cho Diệp Nam ở nhà, nên chỉ đồng ý ăn trưa. Vì vậy, bữa cơm tất niên đã được chuyển thành bữa trưa.

Từ sau khi kết quả giám định được công bố, cô chưa từng gặp lại ông bà Bắc. Một phần vì họ đang bận chất vấn Bắc Huyên về chuyện năm xưa, một phần vì cô cũng không biết nên biểu hiện cảm xúc ra sao khi đối mặt với họ. Nhận được tin mời lần này, cô bắt đầu cảm thấy hồi hộp.

Từng tham dự hàng chục lễ trao giải lớn nhỏ, vậy mà lần đầu tiên Diệp Thanh Trầm lại luống cuống tay chân đến vậy, trong lòng vừa hoang mang vừa bất an.

Lục Hành Châu đứng bên cạnh, nắm lấy tay cô nói: “Dù sao cũng phải đối mặt. Anh đi cùng em.”

Diệp Thanh Trầm nghe vậy, chợt hiểu ra điều gì đó: “Anh đang lợi dụng tình huống đấy hả?”

Chẳng phải như này giống như... ra mắt bố mẹ sao?

Lục Hành Châu bật cười, dịu dàng mà sâu lắng: “Vậy em cho anh lợi dụng không?”

Diệp Thanh Trầm: “Vâng…”

Lục Hành Châu thấy cô ngoan ngoãn giống như mèo con, thầm nghĩ sau này nhất định phải đưa cô về nhà giới thiệu với mấy con mèo của mình.

Sau bữa trưa ở biệt thự nhà họ Bắc, bà Bắc mang ra rất nhiều ảnh thời thơ ấu của cô, chỉ từng tấm và kể về những chuyện đã xảy ra trước kia. Dù Diệp Thanh Trầm vẫn nhìn chăm chú, nhưng lại không hề cảm thấy thân thuộc. Điều này cũng không thể trách cô — trận sốt cao sau khi dầm mưa năm đó đã thiêu rụi tất cả trí nhớ của cô. Có thể trưởng thành như hôm nay đã là may mắn lắm rồi.

Quả nhiên, sau một lúc im lặng, đối phương mở lời: “Viên Viên, hay là con dọn về nhà sống đi?”

Từ sau khi có kết quả giám định, họ đã không gọi cô là “Thanh Trầm” nữa.

Cái tên bị bỏ lỡ suốt hơn chục năm, giờ nghe lại đã trở nên xa lạ. Ít nhất đối với Diệp Thanh Trầm, nó chẳng gợi lên bất kỳ cảm xúc gì như họ mong đợi. Cô đã không còn ký ức trước năm năm tuổi, trong mắt cô, bố mẹ ruột cũng chỉ là hai người xa lạ. 

Cô bình thản từ chối: “Không cần đâu ạ, dì, hiện tại cháu đã có chỗ ở rồi.”

“Còn gọi là dì sao?”

Phu nhân nhà họ Bắc cảm thấy nghẹn ngào, muốn nói thêm điều gì thì bị chồng kéo lại: “Không sao đâu. Viên Viên cần thời gian để thích nghi. Hay là cứ chuyển hộ khẩu về đây trước nhé? Tiểu Huyên đã… Ài, ba mẹ cũng lớn tuổi rồi, công ty trong nhà cũng cần có người kế thừa. Ba đã để trống vị trí giám đốc, chỉ cần con trở về là có thể…”

Diệp Thanh Trầm nhìn Lục Hành Châu, rồi hít sâu một hơi, nghiêm túc ngắt lời ông: 

“Thật sự không cần đâu ạ, chú, dì. Bây giờ bảo cháu gọi hai người là bố mẹ thì hơi khó, bảo chuyển về sống thì cũng không dễ, chứ đừng nói đến chuyện tiếp quản công ty. Cháu sẽ thường xuyên đến thăm hai người, nhưng cháu có sự nghiệp riêng, và cháu rất yêu thích công việc hiện tại. Cháu có kế hoạch cho tương lai của mình, nên không thể chấp nhận sự sắp đặt của hai người được.”

Cô có suy nghĩ độc lập và không muốn cuộc đời mình bị quyết định thay bởi bất kỳ ai.

Giờ đây, em trai đã dần hồi phục, cô cũng nên nỗ lực làm những điều mình thật sự muốn.

Rời khỏi nhà họ Bắc, có thể ngửi thấy hương thơm trong lành của thiên nhiên.

Khu biệt thự ngoại thành có hệ thống cây xanh tuyệt vời, đúng là nơi lý tưởng để sinh sống. Không trách giới nhà giàu lại thích ở đây. Nhưng Diệp Thanh Trầm từ trước đến nay là người thực tế, cô không thích cây cối núi rừng, cô yêu những tòa cao ốc chọc trời.

Chân cô dài nên đi rất nhanh, vừa đi vừa hối thúc: “Mình phải nhanh về thôi, nguyên liệu làm cơm tất niên tối nay vẫn chưa mua nữa.”

Lục Hành Châu bị cô kéo đi, bật cười: “Em vừa ăn xong mà đã nghĩ đến bữa tối rồi à?”

Diệp Thanh Trầm hiếm khi tỏ vẻ kiêu ngạo: “Không được à?”

Lục Hành Châu bị sự đáng yêu của cô đánh trúng tim: “Được được được.”

Khi yêu rồi, dù có chín chắn đến đâu cũng trở thành trẻ con.

Sau Tết là lễ trao giải.

Diệp Thanh Trầm là nghệ sĩ duy nhất ký hợp đồng với studio của Lục Hành Châu, tất nhiên sẽ cùng anh bước lên thảm đỏ.

Thảm đỏ dường như không có điểm kết thúc, hai bên là những ánh đèn flash chói lóa, khung cảnh ồn ào náo nhiệt. Diệp Thanh Trầm mặc váy dài chạm đất, khoác tay Lục Hành Châu, trong khoảnh khắc đó, cô có cảm giác như đang đứng trong lễ cưới của chính mình.

《Tần Song Ngọc》 nhận được vô vàn lời khen, cùng lúc đó, nhờ diễn xuất xuất sắc, Diệp Thanh Trầm đã giành được giải Nữ chính xuất sắc nhất tại Kim Tượng. Với bất kỳ diễn viên nào vừa đặt chân vào giới điện ảnh, đây đều là một vinh dự to lớn.

Khi bước lên nhận giải, cô nghe thấy MC nói trong tiếng cười: “Cô ấy bước ra từ vùng tối, cuối cùng đứng trên đỉnh vinh quang. Xin chúc mừng diễn viên — Diệp Thanh Trầm!”

Diệp Thanh Trầm ngẩng đầu nhìn hội trường trao giải rộng lớn, dường như gương mặt ai cũng quen mà lạ. Họ đang vỗ tay, mà lần này, người được tán thưởng chính là cô.

Không dễ dàng gì. Biết bao năm nỗ lực, cuối cùng cũng đổi lấy chiếc cúp nặng trĩu trong tay.

Khi phóng viên kéo đến phỏng vấn, nụ cười trên môi Diệp Thanh Trầm vẫn chưa kịp tan.

Trước đây, phóng viên không thích phỏng vấn cô vì thấy cô quá kiêu ngạo, lại còn dính đầy scandal, không có mấy thiện cảm. Nhưng giờ thì khác, cả đám chen chúc vây quanh cô, câu nào câu nấy đều xoay quanh chủ đề hot nhất mạng xã hội hiện nay:

“Xin hỏi cô Diệp, tin đồn giữa cô và ảnh đế Lục là thật phải không ạ?”

Đúng vậy, vài ngày trước có người chụp được cảnh cô và Lục Hành Châu cùng rời khỏi biệt thự nhà họ Bắc ở vùng ngoại ô.

Trong thời điểm nhạy cảm như vậy, chỉ đơn giản ăn một bữa cơm mà đã bị cư dân mạng dựng thành đủ mọi thuyết âm mưu.

“Có tin đồn hai người đã đính hôn và ra mắt bố mẹ hai bên, địa điểm tổ chức hôn lễ tạm định là ở Ý, có đúng không ạ?”

“Nhìn qua ảnh, bụng cô hơi nhô lên, có phải đang mang thai và chuẩn bị cưới chạy bầu không?”

Diệp Thanh Trầm thật sự không ngờ, chỉ vì ăn hơi nhiều một chút mà trong mắt người khác lại thành ra... mang thai.

Phải nói rằng, đám cư dân mạng hóng hớt này đúng là có trí tưởng tượng phong phú.

Trước hàng loạt ống kính, Diệp Thanh Trầm mỉm cười nhẹ: 

“Không có đính hôn, cũng không mang thai.”

“Vậy cô giải thích sao về những bức ảnh đó?”

“Chỉ là ăn no quá thôi, tin hay không tùy mọi người.”

Trong một thoáng im lặng, cuối cùng cũng có người tìm được điểm đột phá giữa dòng suy nghĩ hỗn loạn:
“Vậy mấy thứ kia đều là giả, đồng nghĩa với việc tin đồn giữa cô và Ảnh đế Lục là thật sao?”

Ngay khoảnh khắc đó, các phóng viên khác cũng chợt tỉnh ngộ: Ờ nhỉ, cô ấy chưa trả lời câu hỏi đầu tiên!

Thế là từng đôi mắt tròn xoe đồng loạt nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh Trầm, chỉ chờ cô đưa ra câu trả lời chính diện.

Cô nhìn vào chiếc micro trước mặt, khẽ ho nhẹ: 

“Về tin đồn giữa tôi và Ảnh đế Lục trên mạng, tôi cần làm rõ một chút.”

Nghe đến hai chữ “làm rõ”, sự chờ mong trong ánh mắt đám phóng viên lập tức chuyển thành thất vọng.

Nhưng giây sau, Diệp Thanh Trầm tiếp lời: 

“Tôi muốn làm rõ là — đó không phải là tin đồn.”

Mạng xã hội sôi sục, sung sướng nhất chính là fan Cp Lục Thanh.

CP bị “đẩy thuyền” mà cuối cùng thành thật khiến toàn dân chúc mừng!

Còn những fan của CP Tư Thanh, CP Hắc Thanh, hay CP chị em gì đó, trước sự thật rành rành thì chỉ biết ôm tim than thở rằng mình bị tổn thương nặng nề.

Mùa xuân đã đến, hoa anh đào và tình yêu đều thật ngọt ngào.

Gần đây Diệp Thanh Trầm không có lịch trình công việc, hiếm khi có thời gian ở nhà ngủ bù.

Diệp Nam đã xuất viện, ở ngay phòng bên cạnh, mỗi ngày ôm máy tính học online. Cậu sắp thi đại học vào tháng Sáu, Diệp Thanh Trầm cũng bắt đầu có cảm giác mình như phụ huynh, ngày nào cũng hỏi han quan tâm, sợ ảnh hưởng cậu học hành nên mỗi khi có việc đều sang nhà Lục Hành Châu xử lý.

Nói thật, cô cũng muốn trải nghiệm cuộc sống đại học một lần, nhưng công việc bận rộn khiến cô không tài nào sắp xếp được thời gian. Chưa kể cô hoàn toàn không có nền tảng học tập, đầu óc cũng không lanh lẹ bằng Diệp Nam, nhìn vào đề thi toán đầy ký hiệu là thấy chóng mặt buồn ngủ.

Hôm đó, Lục Hành Châu từ studio về, mang theo một tin vui:

“Đài Trái Cây chuẩn bị tổ chức một chương trình thực tế tên là《Diễn viên xin vào vị trí》, đạo diễn muốn mời em làm giảng viên. Chương trình quay ở Học viện Điện ảnh thành phố B, thí sinh đều là sinh viên điện ảnh, sẽ quay lại các buổi học thực tế. Em tham gia là có thể trải nghiệm cảm giác đi học đại học. Anh đoán em sẽ thích nên chưa từ chối, em thấy sao?”

Phải nói là Lục Hành Châu rất hiểu cô. Nhưng…

Diệp Thanh Trầm nhăn mặt khổ sở: 

“Em không thể làm thí sinh được à? Học cùng mấy bạn ấy chẳng phải thú vị hơn sao?”

Lục Hành Châu liếc nhìn chiếc cúp Ảnh hậu Kim Tượng cô mới nhận trên giá sách: “Em nói nghiêm túc đấy à?”

Diệp Thanh Trầm: “…”

Sinh nhật của Diệp Thanh Trầm đúng vào thời điểm quay chương trình, cô đón sinh nhật cùng mọi người trong đoàn.

Các sinh viên Học viện Điện ảnh rất nhiệt tình, mượn phòng học để trang trí sân khấu, còn tự tay làm bánh kem. Khi vây quanh cô hát chúc mừng sinh nhật, có người vừa ngập ngừng vừa tò mò hỏi: 

“Cô Diệp ơi, hôm nay Ảnh đế Lục có đến không ạ?”

Nhóm này đều là fan ruột của Lục Hành Châu, thuộc tuýp thích ai thì phải cố gắng để đến gần người đó. Diệp Thanh Trầm vốn thân thiết với họ, nên cũng chẳng ngại:
“Chắc không đâu, mấy hôm trước anh ấy sang nước ngoài xem show Xuân của cô Đỗ Nhược rồi, chắc chưa về kịp…”

Chưa nói xong, cửa lớp đã bị gõ.

Ô Tư Nguyên là người xông vào đầu tiên, hoàn toàn chẳng có khí chất con nhà tài phiệt, ngược lại còn bốc đồng như sinh viên, chắc trà trộn trong trường cũng chẳng ai nhận ra: 

“Chị Thanh Trầm, sinh nhật vui vẻ nhé!”

Phía sau cậu là Diệp Nam, cậu mặc áo sơ mi trắng, trông đúng kiểu nam thần học đường.

Trước kia Diệp Thanh Trầm còn e ngại vì bệnh tình của Diệp Nam nên muốn giấu cậu đi, nhưng sau phát hiện dư luận cũng khá tích cực với cậu, nên cô không còn né tránh nữa. 

Diệp Nam từng gây bão khi lộ tài khoản hacker, sau đó lại được chú ý nhờ ngoại hình sáng sủa, khí chất nổi bật, lượng fan đã sắp cán mốc ba triệu. Bài đăng gần nhất trên Weilang toàn là lời cổ vũ “ôn thi cố lên”.

Như vậy cũng tốt.

Sau lưng Diệp Nam là Lục Hành Châu, anh vừa từ sân bay về, tay còn ôm bó hoa hồng.

Đám sinh viên bên cạnh hét đến mức tưởng như sắp thổi bay mái nhà.

Diệp Thanh Trầm vừa xoa tai vừa nhận từng món quà, rồi mới hỏi: “Sao anh về rồi?”

Lục Hành Châu ôm cô cảm thán: “Vì muốn mừng sinh nhật bạn gái, anh bỏ ngang show mà chạy về luôn, may là cô Đỗ chưa nhắn tin mắng anh.”

Đây là sinh nhật vui nhất từ trước tới nay của Diệp Thanh Trầm, cũng là lần cô nhận nhiều quà nhất.

Ngoài đống quà đang cầm, lần trước đến nhà họ Bắc gặp bố mẹ, ba Bắc còn tặng cô một phần cổ phần của công ty.

Hôm nay là ngày đặc biệt nên tổ chương trình cho cô nghỉ nửa buổi.

Đám paparazzi vẫn luôn rình rập cuối cùng cũng thấy cơ hội, liền đổ xô ra ngoài mong chụp được gì đó đặc biệt. Kết quả chỉ thấy nhóm người kia đi qua khách sạn, qua nhà hàng, qua hội sở tư nhân… rồi vào một phòng chơi bài.

Cuối cùng fan hóng sinh nhật chỉ thấy một tiêu đề:

#Sinh nhật Diệp Thanh Trầm, mọi người ngồi chơi bài#

Thế nhưng trong lúc chơi bài, tâm trạng của nhóm người đó lại chẳng hề mệt mỏi như đám fan đang hoang mang. Bởi vì Lục Hành Châu vừa công bố một chuyện:

“Mọi người dừng tay một chút.”

“Nghe anh nói nè.”

“Anh với Thanh Trầm dự định sẽ đính hôn vào mùng Hai tháng sau.”

“Cạch” một tiếng, cây kẹo mút trong miệng Ô Tư Nguyên rơi xuống bàn.

Diệp Nam cau mày tỏ vẻ khinh thường: “Xời, có . bản . lĩnh . đấy.”

Lục Hành Châu và Diệp Thanh Trầm nhìn nhau, cùng bật cười.

Trong tiếng cười rộn rã, còn xen vài câu: “Thật không đấy?”

Và Diệp Thanh Trầm khẳng định chắc nịch: “Thật.”


  • Share:

You Might Also Like

0 comments