Hac Lien Hoa 16

By Quyt Nho - tháng 6 04, 2025
Views

Chương 16: Sự Thật Sáng Tỏ

Khi tỉnh lại, Diệp Thanh Trầm không phân biệt được hiện tại là ngày hay đêm.

Lục Hành Châu vẫn luôn ở bên cạnh cô, thấy cô mở mắt thì thở phào nhẹ nhõm.

Dưới sự giúp đỡ của anh, Diệp Thanh Trầm gắng gượng ngồi dậy. Ban đầu không cảm thấy gì, giờ mới phát hiện toàn thân đau nhức: 

“Tiểu Đồng và tài xế đâu rồi? Họ thế nào rồi?”

Lục Hành Châu trả lời ngắn gọn: 

“Tiểu Đồng không sao, đang ở phòng bệnh bên cạnh. Tài xế thì đang được theo dõi, ông ấy bị va đập ở đầu, nhưng có thể hồi phục. Em bị thương nhẹ thôi, chỉ có vài chỗ phần mềm bị bầm tím, sẽ nhanh khỏi thôi.”

Nghe vậy, Diệp Thanh Trầm như trút được tảng đá đè nặng trong lòng, lúc này mới nhận ra tim mình đập rất nhanh, có lẽ là bị hoảng sợ.

Lục Hành Châu ôm cô vào lòng, giọng trầm thấp, mang theo ý xoa dịu:
“Người gây tai nạn đã uống rượu, có cảnh sát giao thông xử lý. Nhưng hắn ta cứ khăng khăng rằng chỉ là tai nạn, không ai sai khiến. Anh không tin, đã cho Chu Chí đi điều tra rồi.”

Diệp Thanh Trầm gật đầu. Cô thật ra cũng không tin đây chỉ là tai nạn. Tại sao lại đúng lúc cô hẹn ăn tối với ông bà Bắc thì xảy ra tai nạn chứ?

Lục Hành Châu im lặng một lúc rồi nói: “Còn một chuyện nữa.”

Diệp Thanh Trầm ngẩng đầu lên từ trong lòng anh.

“Ông bà Bắc đang ở ngoài cửa, họ muốn vào thăm em.”

Diệp Thanh Trầm không lên tiếng.

“Họ muốn làm xét nghiệm huyết thống với em. Anh chưa đồng ý, chờ em tỉnh dậy để hỏi ý kiến em trước.”

Người nhà họ Bắc muốn gặp cô. Hồi nhỏ Bắc Huyên từng bắt nạt cô, mà cô lại có gương mặt giống Bắc Huyên, dường như mọi manh mối đều hướng đến một kết luận duy nhất. Diệp Thanh Trầm dụi nhẹ má vào ngực Lục Hành Châu, hành động nhỏ ấy khiến trái tim anh lập tức tan chảy.

“Chắc em cũng đã đoán được phần nào.” Lục Hành Châu xoa nhẹ lưng cô.

“Muốn làm xét nghiệm chứ?”

Diệp Thanh Trầm im lặng một lúc rồi nói: “Vâng.”

Thực ra việc có tìm được cái gọi là “gia đình” ấy hay không giờ cũng không còn quan trọng nữa. Hai mươi năm sống nương nhờ người khác đã khiến cô quen với việc sống một mình. Cô chỉ muốn có được một sự thật đầy đủ mà thôi.

Việc lái xe khi say rượu sẽ bị phạt tù. Chu Chí không moi được nhiều manh mối từ gã say rượu ấy, nhưng lại tinh ý nhận ra: quần áo trên người gã đều rẻ tiền, đồng hồ đeo tay cũng đã dùng lâu, dây đeo bạc màu.

Nhưng khu vực sườn núi kia là nơi mà chỉ người giàu mới thường lui tới. Hắn đến đó làm gì? Hắn nói mình là tài xế được thuê bởi một gia đình giàu có, nhưng khi xuống núi thì trên xe lại không có ai khác.

Mọi chuyện dường như đều rất kỳ quặc.

Hết cách, Chu Chí đành phải dùng đến máy tính. Rồi anh phát hiện ra: tài khoản ngân hàng của người kia mới đây có chuyển đi một khoản tiền tám trăm ngàn.

Tám trăm ngàn là tiền lương của một người bình thường trong cả chục năm, khoản tiền ấy đến cũng lạ mà đi cũng lạ.

Có được bằng chứng rồi thì vụ tai nạn do uống rượu ấy không còn là một vụ tai nạn đơn thuần nữa.

Ngày thứ hai khi Diệp Thanh Trầm nằm viện, Diệp Nam và Ô Tư Nguyên cùng đến thăm. Ban đầu cô không muốn cho Diệp Nam biết chuyện này, sợ cậu lo lắng. Nhưng Lục Hành Châu nói, Diệp Nam đã được cô bảo vệ quá lâu, sau này cũng nên sống như một người bình thường. Diệp Thanh Trầm bị anh thuyết phục.

Sau khi Chu Chí quay về, trình bày những gì mình phát hiện, Diệp Nam rõ ràng nhíu mày.

Ô Tư Nguyên liếc trộm cậu, rồi ghé sát tai cậu nói nhỏ: “Xe tôi có máy tính.”

Diệp Nam không thích bị người khác lại gần, theo phản xạ lùi ra mấy bước.

Ô Tư Nguyên biết cậu có một số tính cách đặc biệt nên cũng không để tâm:  “Muốn điều tra không?”

Diệp Nam gật đầu. Dạo gần đây cậu không muốn nói chuyện với ai, chỉ thoải mái khi trò chuyện với Diệp Thanh Trầm. Nhưng Ô Tư Nguyên tính cách dai dẳng, bám riết không buông: “Bao giờ điều tra? Bắt đầu từ đâu?”

Diệp Nam nhìn anh ta, nói hai chữ: “Im…lặng.”

Ô Tư Nguyên sửng sốt nhìn cậu: “Đây là lần đầu tiên cậu nói chuyện với tôi đấy.”

Diệp Nam: “…”

Ô Tư Nguyên lại bồi thêm một câu: “Giọng cậu nghe cũng hay đấy.”

Diệp Nam: “…”

Kết quả xét nghiệm huyết thống vẫn chưa có. Lục Hành Châu bảo hai vợ chồng nhà họ Bắc cứ về trước chờ tin.

Bản thân Diệp Thanh Trầm cũng không muốn trò chuyện quá nhiều với họ, có lẽ vì quá xa lạ. Đột nhiên có hai người lớn quan tâm chăm sóc khiến cô thấy vô cùng không quen. Nhất là, sau khi Diệp Nam cũng biết thân phận của hai người đó.

Nếu nói Diệp Thanh Trầm thiếu tình thương thì Diệp Nam còn thiếu thốn gấp bội. Cậu khép kín, tự ti vì bản thân không lành lặn, sống trong bệnh viện nhiều năm, bên cạnh chỉ có một người chị. Giờ đây, chị sắp tìm được gia đình, vậy còn cậu thì sao?

Diệp Thanh Trầm cho mọi người lui ra, trong phòng chỉ còn lại Diệp Nam ngồi im lặng bên cạnh cô. Trông cậu như đang giận dỗi, nhưng thật ra chỉ cần dỗ một chút là ổn thôi.

Cô đưa tay lên, khẽ xoa đầu Diệp Nam. Dù Diệp Nam chỉ nhỏ hơn cô hai tuổi, bây giờ cũng là một người đàn ông trưởng thành rồi, nhưng trong mắt cô, em trai mãi mãi vẫn là em trai.

Diệp Nam không nói trôi chảy, trong lòng lại nôn nóng, liền giơ tay ra hiệu bằng thủ ngữ: Chị sẽ bỏ rơi em sao?

Diệp Thanh Trầm lắc đầu, nói: "Em mãi mãi là người thân của chị, là em trai duy nhất của chị."

Diệp Nam im lặng một lúc rồi lại hỏi: Chị sẽ quay về với họ sao?

Diệp Thanh Trầm nắm lấy tay cậu, đặt vào lòng bàn tay mình: "Không đâu, bây giờ chị có em và Hành Châu là đủ rồi."

Diệp Nam chưa từng hỏi quan hệ giữa cô và Lục Hành Châu, nhưng cậu rất thông minh, mơ hồ cũng đoán được đôi chút: Anh ấy đối xử với chị có tốt không?

Diệp Thanh Trầm gật đầu, mỉm cười: "Rất tốt."

Diệp Nam dường như không còn gì để nói thêm. Lục Hành Châu thật sự là người không thể bắt bẻ được. Cậu lại giơ tay ra hiệu: Vậy thì tốt rồi.

Cậu ngồi thêm một lúc nữa, trong lòng còn nhớ tới chuyện cần làm, muốn rời đi nhưng lại không yên tâm, nghĩ ngợi một lúc rồi ra hiệu: Em gọi anh Lục Hành Châu vào nhé.

Ô Tư Nguyên đã đợi sẵn trong xe. Nhà cậu có điều kiện, luôn mang theo laptop cấu hình cao, rất tiện lợi.

Nửa tiếng tiếp theo, cậu chỉ thấy Diệp Nam ngồi xuống, mười ngón tay gõ bàn phím như bay múa. Nhiều lúc cậu còn chưa kịp nhìn rõ màn hình, Diệp Nam đã chuyển sang bước tiếp theo.

Ô Tư Nguyên lúc đó mới thực sự cảm nhận được thực lực của một cao thủ, cảm giác thán phục không nói nên lời.

Bốn mươi phút sau, họ lần ra được một tài khoản.

……

Trên phim trường 《Tiểu Đoàn Viên》, hôm nay tổ chức tiệc mừng đóng máy.

Gần đây danh tiếng của Bắc Huyên tụt dốc, tính khí cũng trở nên cáu kỉnh, chỉ cần người khác vô tình nói vài câu cũng đủ chạm đến dây thần kinh của cô ta. Cô ta thu dọn đồ đạc, bảo trợ lý nói với đạo diễn rằng mình không đi ăn nữa, rồi chuẩn bị về thẳng nhà. Cô ta sợ nếu không về sớm, nhà sẽ loạn mất.

Bắc Huyên đã sắp xếp người ở nhà từ trước. Mấy hôm trước chính người đó đã báo rằng bố mẹ cô ta từng ra ngoài tìm Diệp Thanh Trầm, còn mời cô đi ăn riêng.

Bắc Huyên suýt nữa muốn bỏ vai để quay về, nhưng nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra, đành phải nhịn xuống, bảo trợ lý âm thầm xử lý. Nghe nói bố mẹ hẹn gặp ở nhà hàng riêng trên núi, Bắc Huyên liền nảy ra ý định khiến Diệp Thanh Trầm "có đi mà không có về", ai ngờ Diệp Thanh Trầm mạng lớn thật.

Chiếc xe của Diệp Thanh Trầm là do Lục Hành Châu đích thân lựa chọn kỹ càng mới. Hệ thống an toàn rất tốt, sau vụ tai nạn, ba người trên xe không ai bị thương nghiêm trọng đến mức nguy hiểm tính mạng.

Bắc Huyên thầm nghĩ: Đúng là tai họa thì sống lâu.

Nữ chính không có mặt, bữa tiệc đóng máy cũng mất đi phần nào không khí. Đặc biệt là đạo diễn, người vốn đã bực mình vì Bắc Huyên kéo dài tiến độ quay phim, nhưng lại không thể chỉ trích công khai, chỉ đành than phiền mấy câu với trợ lý đạo diễn và biên kịch.

Loại tiệc lớn thế này, nhiều người trong đoàn thường đăng ảnh lên Weilang. Thế nên dân mạng nhanh chóng phát hiện: trong ảnh chụp chung của bữa tiệc, thiếu mất nữ chính.

Chuyện này cũng chẳng to tát gì, không đáng để làm ầm lên. Nhưng đáng nói là, cùng lúc đó, một tin tức bất ngờ leo lên top tìm kiếm.

#Bắc Huyên Diệp Thanh Trầm#

Ban đầu mọi người nhấn vào xem với tâm thế “Lại bắt đầu rồi, Diệp Thanh Trầm im ắng được mấy hôm lại gây chuyện”, ai ngờ vừa mở ra đã bị bức ảnh tai nạn xe hơi đập vào mắt.

Diệp Thanh Trầm và những người đi cùng được bệnh viện đưa đi, cả sự việc chẳng hề liên quan gì đến cô, rõ ràng cô chỉ là nạn nhân!

Vậy thì cái hot search này là gì?

Người có tâm đọc kỹ bài bóc phốt: “Người tố cáo cho biết, trước khi gây tai nạn, gã đàn ông lái xe trong tình trạng say xỉn đã lần lượt chuyển tổng cộng tám mươi vạn vào tài khoản vợ mình, nghi ngờ số tiền này có nguồn gốc không rõ ràng.”

Fan của Bắc Huyên lập tức bùng nổ: Thế thì liên quan gì đến ảnh hậu nhà chúng tôi?!

Dĩ nhiên là có. Khoản tám mươi vạn đó qua tay nhiều người rồi mới vào tài khoản của tài xế. Chu Chí và nhóm của anh ta lần theo từng người, cuối cùng tìm ra một người đàn ông. Người này nói có một cô gái bịt mặt kín mít đưa tiền cho anh, chỉ cần giúp chuyển khoản sẽ được ba vạn “phí vất vả”. Tuy không nhìn rõ mặt cô gái, nhưng vóc dáng lại rất giống trợ lý của Bắc Huyên.

Thế nên, Bắc Huyên vừa đóng máy xong thì đã bị người ta chặn đầu.

Micro của phóng viên gần như dí thẳng vào miệng cô ta, nhưng câu trả lời lại là:
“Vu khống thì phải chịu trách nhiệm pháp lý.”

Đúng lúc này, kết quả xét nghiệm ADN giữa Diệp Thanh Trầm và ông bà Bắc được công bố.

Kết quả cho thấy độ trùng khớp lên tới 99%.

Diệp Thanh Trầm chính là cô con gái nhỏ thất lạc bấy lâu của nhà họ Bắc — Bắc Viên!

Bắc Huyên cứ nghĩ gia đình sẽ đứng ra áp chế dư luận giúp mình, nào ngờ paparazzi Dư Minh, người vẫn luôn theo dõi Diệp Thanh Trầm, đã chụp được cảnh cô gặp riêng ông bà Bắc. Sau nhiều ngày nằm vùng, cuối cùng cũng tung ra một quả bom truyền thông chấn động: 

Thân phận thật sự của Diệp Thanh Trầm chính là công chúa nhỏ của nhà họ Bắc!

Mạng xã hội như cái nồi nước đang sôi bị ném vào một quả bom, hỗn loạn không thể tả.

Lục Hành Châu dạo này vô cùng bận rộn. Anh phải lo an ủi gia đình tài xế và Hàn Tiểu Đồng, đồng thời điều tra rõ sự thật năm xưa. Diệp Thanh Trầm không nhớ gì trước khi vào cô nhi viện, nhưng một thiên kim tiểu thư nhà giàu bị bắt cóc, nhất định phải làm rõ đầu đuôi.

Diệp Nam cũng bận tối mắt tối mũi mỗi ngày. Chuyện xảy ra nhiều năm trước rất khó điều tra, dù cậu là hacker giỏi đến mấy cũng chẳng thể khui ra mọi chuyện từ mười mấy năm trước. Tìm camera giám sát thì càng bất khả thi, huống hồ đoạn thời gian đó nhà họ Bắc đã tra soát hết rồi.

Diệp Nam mải mê tra cứu mà quên cả thời gian. Khi Diệp Thanh Trầm tỉnh dậy, mở mắt ra đã thấy cậu đang quay lưng về phía mình, gõ bàn phím như bay.

Dạo gần đây sức khoẻ của Diệp Thanh Trầm đã khá lên nhiều. Cô nhẹ nhàng xuống giường định dọa cậu một trận, ai ngờ vừa lại gần đã thấy cậu đang đăng nhập vào tài khoản Weilang Tôi Là Hacker, động tác tay nhanh đến mức có thể đăng ký Guinness.

Diệp Thanh Trầm khẽ hỏi: “Thì ra, em chính là hacker đó?”

Diệp Nam lập tức giật mình: “!”

Ngay trong lúc gió nổi mây vần, một chuyện ngoài dự đoán bất ngờ xảy ra…

Bắc Huyên đã tự thừa nhận.

Cô ta không chỉ thừa nhận vụ tai nạn xe, mà còn thừa nhận năm xưa chính cô ta đã thuê người bắt cóc Diệp Thanh Trầm.

Biệt thự nhà họ Bắc chìm trong im lặng.

Những ngày qua, ba mẹ liên tục chất vấn cô ta với những lời lẽ gay gắt, khiến trái tim cô ta gần như đóng băng. Cô ta muốn cười, nhưng lại cười không nổi.

Ba mẹ từng nói sẽ tôn trọng ý kiến của cô, lúc nhỏ còn hỏi cô có muốn có em gái không, nói rằng nếu có em thì cô sẽ không cô đơn nữa. Nhưng lúc hỏi cô ta, mẹ mang bầu đã rõ ràng như thế, căn bản chẳng cho cô ta cơ hội nói "không muốn".

Họ nói sẽ yêu cả cô lẫn em gái, nhưng kết quả thì sao? Khi em gái chào đời, cả nhà xoay quanh cưng chiều nó, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, ai còn nhớ từng có một đứa con gái lớn?

Bắc Huyên cứ thế lớn lên trong tình yêu thương ngày càng ít ỏi, rồi nảy sinh ý nghĩ: "Nếu không có con bé thì tốt biết mấy". Dù sao lúc đó cô còn nhỏ, chẳng ai sẽ nghi ngờ cô là người làm ra.

Bắc Huyên như kẻ buông xuôi mà thừa nhận tất cả. Cô ta rất hiếm khi mất kiểm soát như vậy, vừa tức giận vừa tuyệt vọng hét lên:

"Đúng, tất cả là do con! Nhưng chẳng lẽ ba mẹ không làm sai gì sao? Sai lầm lớn nhất của hai người là đã sinh ra nó!"

"Hai người đã từng nghĩ đến con chưa?"

"Con chẳng lẽ không cần tình yêu của hai người à?"

"Có em gái rồi, hai người còn từng đi họp phụ huynh cho con lần nào chưa?"

Ông bà Bắc chỉ biết im lặng trước hàng loạt câu hỏi ấy.

……

Đêm Giao thừa, bộ phim 《Tần Song Ngọc》 chính thức ra rạp. Đây là tin vui đầu tiên sau chuỗi ngày u ám.

Ô Tư Nguyên lại thể hiện phong cách nhà giàu của mình. Cậu mạnh tay bao toàn bộ suất chiếu đầu tiên của tất cả các rạp trong thành phố có chiếu 《Tần Song Ngọc》, rồi đăng bài mời khán giả đến xem phim trên Weilang.

Lục Hành Châu và Diệp Thanh Trầm mặc kín mít, tay trong tay lẫn vào đám đông người xem, giống như một cặp đôi bình thường đang xem phim, mang theo một chút ngọt ngào bí mật.

Bộ phim nữ chủ này ngay cả trailer cũng đủ khiến người ta rúng động. Suốt buổi chiếu, không ai nói chuyện hay mất tập trung, toàn bộ khán giả đều đắm chìm trong những cảnh chiến tranh máu lửa. Đặc biệt là những phân cảnh Diệp Thanh Trầm dùng thủ ngữ, khiến người xem cảm thấy như chính mình đang sống trong đó.

Khi từng nhân vật chính ngã xuống, đã có không ít người bật khóc thành tiếng.

Ở phần cuối phim, nhân vật do Lục Hành Châu thủ vai tử trận.

Nước mắt của khán giả như được bật công tắc, không thể nào dừng lại.

Nhân vật của Diệp Thanh Trầm vẫn đứng vững, tay cầm trường thương, bảo vệ thành trì cổ kính phía sau và những người dân khao khát yên bình.

Lá cờ của Đại Tĩnh vấy máu, tung bay trong gió.

Nhạc kết phim vang lên.

Diệp Thanh Trầm đã khóc không thành tiếng. Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên cô tham gia, cũng là lần đầu tiên cô chuyển mình.

Phải nói rằng, đóng phim truyền hình và phim điện ảnh là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Lục Hành Châu ôm cô tựa vào vai mình, đợi khi rạp vơi người mới nghiêng đầu cọ nhẹ vào trán cô: "Khóc nữa là trôi hết lớp trang điểm đấy."

Tối hôm đó trên Weilang, các nhà phê bình phim lần lượt đăng bài đánh giá như đã hẹn trước. Tất cả đều là lời khen, khiến tâm trạng người xem hân hoan, dễ chịu. Thậm chí, các tổ chức từ thiện dành cho người khiếm thính trong nước còn đặc biệt chia sẻ đoạn Diệp Thanh Trầm dùng thủ ngữ, nói rằng cô thật sự đã học một cách nghiêm túc.

Cùng lúc ấy, cư dân mạng lại chuyển hướng sang một chủ đề mới:

[Ô Tư Nguyên đúng là chiều chị Thanh Trầm ra mặt luôn, bao rạp này nọ, thật sự là đẹp trai hết chỗ nói!]

Dưới bình luận này, fan couple hoạt động sôi nổi: CP Tư Thanh là đỉnh của chóp!

[Lục ảnh đế mới là đỉnh thật sự nhé! Vì chuyện của chị Thanh Trầm mà bôn ba khắp nơi, còn ký hợp đồng bảo vệ cô ấy nữa, bạn trai lý tưởng là đây chứ đâu!]

Fan ồ ạt đồng tình: CP Lục Thanh muôn năm bất bại!

[Thật ra hồi trước đẩy thuyền chị em đã là tầm nhìn xa trông rộng rồi. Giờ Diệp Thanh Trầm là người nhà họ Bắc, chứng tỏ cô và em trai không có quan hệ máu mủ.]

Newbie fan gào thét: Couple chị em là real rồi!

[Ê ê, hacker nhà tụi mình luôn âm thầm bảo vệ chị Thanh Trầm đó, kiểu người không nói mà làm mới thật sự đáng quý!]

Fan couple còn chưa kịp phản ứng, đã có người phát hiện giám đốc công ty Weilang ba lần ra vào viện điều dưỡng Bắc Sơn.

Cả đám: ????

Còn đang hoang mang chưa hiểu gì, tài khoản chính thức của Weilang lại đăng bài, mang theo một tin siêu sốc:

@Weilang_official_V: Rất vinh hạnh khi được hợp tác cùng @Tôi_là_hacker, mong những ngày sắp tới cùng nhau cố gắng.

Vậy là... cậu em kia chính là hacker thần bí?

Fan: A a a a a a!

Bức tường giữa các thế giới vỡ toang rồi!

  • Share:

You Might Also Like

0 comments