Hac Lien Hoa PN

By Quyt Nho - tháng 6 05, 2025
Views

Ngoại truyện – Những ngày hạnh phúc cứ thế trôi qua

Cuối tháng Sáu, nắng như đổ lửa.

Dưới cái nóng ngột ngạt, Bắc Đô như một kẻ khát khô lâu ngày, chỉ mong chờ một trận mưa giải nhiệt.

Bên ngoài điểm thi của trường Nhất Trung Bắc Đô, chen chúc toàn là phụ huynh đưa con đi thi.

Trong xe, tâm trạng của Diệp Thanh Trầm còn căng thẳng hơn cả Diệp Nam – người sắp bước vào phòng thi: 

"Em có đói không, có khát không, chị đi mua cho em cây kem nhé? À mà không được, chiều còn thi, lỡ ăn vào đau bụng thì sao…”

Diệp Nam bất lực nhìn cô, còn Lục Hành Châu thì cũng chỉ biết im lặng chịu trận.

Lục Hành Châu – anh rể tương lai – đúng là làm rất tròn vai. Trước kỳ thi, Diệp Nam làm không ít đề thi thử, gặp bài nào không giải được đều do Lục Hành Châu kèm cặp. Anh rất tin tưởng vào Diệp Nam. Chỉ cần phát huy ổn định, không nói đến mấy trường top 3 toàn quốc, ít nhất cũng đỗ vào top 10. Tất nhiên, phần lớn công lao thuộc về Diệp Thanh Trầm – người đã thuê gia sư dạy online cho em trai suốt từ tiểu học đến cấp ba, năm nào cũng không sót.

Nhìn thời gian trôi từng giây từng phút, Diệp Thanh Trầm bồn chồn đến mức không thể ngồi yên. Nếu không bị Lục Hành Châu giữ lại, chắc cô đã xuống xe chạy vài vòng cho bớt căng thẳng.

Cô thầm nghĩ chính mình: "Đúng là không có tiền đồ gì hết!"

Diệp Nam chẳng nói gì, đặt quyển đề xuống, lấy ra một cuốn sổ tay, dùng bút vẽ nguệch ngoạc một nhân vật hoạt hình đơn giản mặc váy, đang giậm chân, trên đầu có bong bóng thoại ghi: "Em trai sắp thi rồi, căng thẳng đến mức muốn bay lên trời!"

Rồi cậu đưa cuốn sổ cho Diệp Thanh Trầm.

Ban đầu cô còn chưa hiểu, đến khi đọc dòng chữ thì sững lại: “Đây không phải là chị sao? Được lắm Diệp Tiểu Nam, dám chế giễu chị hả!”

Diệp Nam quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, giả vờ không nghe thấy. Nhưng rồi, ánh mắt cậu bỗng dừng lại – bên ngoài xuất hiện một người rất quen thuộc, đang giơ một tấm bảng siêu to khiến mọi người xung quanh ngoái nhìn. Trên bảng viết:
"Chúc bạn học Diệp Nam thi đại học thuận lợi!"

Diệp Nam: “……”

Ô Tư Nguyên chạy tới sát xe, vừa mở cửa vừa la lớn: 

“Chết nóng rồi! Diệp Nam, mau mở cửa đón tôi!”

Diệp Nam chỉ hạ cửa kính, nhìn tấm bảng to lù lù trước mặt, xấu hổ đến mức muốn chui xuống lòng đất. Cậu giữ chặt cửa xe, nghiến răng từng chữ: "Đón... cái... khỉ... gió!"

Tấm bảng của Ô Tư Nguyên quá nổi bật, khiến các phóng viên bu lại chụp ảnh, video ngắn nhanh chóng lan truyền khắp mạng.

Một số fan tinh mắt đã nhận ra Ô Tư Nguyên và Diệp Nam trong xe, vội vàng bình luận: "Anh Nguyên vì cổ vũ thi đại học cho em trai Diệp Nam mà hy sinh quá rồi!"

Ô Tư Nguyên không lên được xe, bị phóng viên vây quanh hỏi:

“Xin hỏi anh muốn nhắn gửi gì đến thí sinh Diệp Nam không?”

Ô Tư Nguyên nghĩ một lúc rồi nói: “Thi không tốt cũng không sao, tấm bảng này chỉ mất hai mươi tệ thôi.”

Diệp Nam: “……”

Cậu nghiến răng, mở cửa xe ra, kéo Ô Tư Nguyên lên bằng một tay.

Ô Tư Nguyên còn chưa quên tấm bảng của mình, hét toáng lên: “Tấm bảng của tôi!”

Diệp Nam tức đến cực điểm, mở miệng ra lại nói trôi chảy không ngờ: 

“Thế thì cảm ơn cậu nhiều nhé, lát nữa tôi chuyển khoản cho cậu hai mươi tệ!”

Ba người trên xe đều sững sờ nhìn cậu.

Một lúc sau —

“Em nói mà không bị ngắt quãng nữa rồi à?!”

*** Hoàn ***
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

  • Share:

You Might Also Like

0 comments