Vo Tinh Dao Chuong 145

By Quyt Nho - tháng 12 30, 2024
Views

CHƯƠNG 145: Giá trị chân chính của đan dược tứ phẩm.

Người dịch: Danh Vu

Beta: Quýt

Triệu Lượng nghe được thanh âm, ánh mắt hắn lộ ra vẻ vui mừng.

Các đệ tử của Dược đường còn đang giả bộ bận rộn riêng phần mình cũng ngừng công việc trong tay, cung kính hành lễ.

"Vương trưởng lão."

"Ừm."

Một nam tử trung niên mặc áo bào cấp bậc trưởng lão, tướng mạo cùng Vương Khiêm có năm phần giống nhau, ngẩng đầu mà bước đi vào kho thuốc.

Mộc Dã nhìn người tới, không tình nguyện hành lễ, "Vương trưởng lão."

Vương trưởng lão không thèm đoái hoài đến Mộc Dã, ánh mắt nhìn thẳng Triệu Lượng, "Ta ở bên ngoài liền nghe được ồn ào trong kho thuốc, chuyện gì xảy ra?"

Triệu Lượng lúc nãy còn vênh váo tự đắc trước mặt Mộc Dã, trong nháy mắt thay đổi thái độ, "Vương trưởng lão, là đệ tử không có quản lý tốt dược kho, để Mộc sư muội của Đan Đường chịu ủy khuất, đệ tử cam tâm tình nguyện lãnh phạt."

"Ừm, ngươi đã nhận thức được sai lầm của bản thân, chờ lát nữa tự xuống dưới lãnh phạt, nhớ lấy về sau không được tái phạm."

"Vâng."

Vương trưởng lão cùng Triệu Lượng kẻ xướng người hoạ, lại chuẩn bị đem việc này nhẹ nhàng bỏ qua.

Mộc Dã cả giận nói: "Vương trưởng lão, đệ tử Dược đường tự mình thay đổi linh dược mà đệ tử đã đăng ký, trưởng lão liền định xử lý như vậy sao?"

Vương trưởng lão nhướng mày, "Triệu Lượng, giải thích một chút."

"Vương trưởng lão chuyện là như thế này, Mộc sư muội đúng là đặt trước ở Dược đường một nhóm linh dược, chỉ là không khéo trước đó vài ngày Hà trưởng lão luyện đan đường cũng cần những linh dược này, trước đó đã lấy đi. Không có gạo cũng chẳng thể thổi cơm, Dược đường chỉ có thể thay đổi một nhóm linh dược của Mộc sư muội, vì biểu đạt áy náy, còn tận lực cấp nhiều hơn cho Mộc sư muội.

Chỉ là Mộc sư muội không hài lòng với phương pháp giải quyết của đám đệ tử Dược đường, không chỉ có phỏng đoán ác ý, còn có ý định đe dọa sẽ chuyển lời lên Đại trưởng lão. 

Đệ tử bây giờ không có biện pháp, chỉ có thể cầu Vương trưởng lão thay đệ tử làm chủ."

Triệu Lượng hai ba câu nói liền đem trách nhiệm của hắn chối bỏ sạch sẽ, hiển nhiên đã sớm ở trong lòng tính toán tốt lí do thoái thác.

Vương trưởng lão lúc này cuối cùng chịu nhìn thẳng Mộc Dã, hắn thần thái kiêu căng nói: "Việc này tuy là lỗi của Dược đường của ta trước, đã đền bù rồi, cũng đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước."

"Đệ tử......"

Mộc Dã đang định dùng lí lẽ để tranh luận liền cảm giác được tay Ngu Chiêu ấn một cái vào một bên hông nàng.

Lời nói trong miệng quay vòng một cái lại nuốt trở lại.

"Chúng ta đi trước."Ngu Chiêu truyền âm nói với Mộc Dã.

Ngu Chiêu là người ngoài cuộc, so ra thấu triệt hơn với Mộc Dã .

Vương trưởng lão rõ ràng cùng Triệu Lượng là một đám với nhau, lúc này ra mặt chính là vì thay Triệu Lượng bất bình chuyện này.

Mộc Dã nếu còn tiếp tục náo nữa, không những không chiếm được lợi ích gì, ngược lại có thể sẽ bị gán cho cái mác là hung hăng càn quấy, thiếu tôn trọng trưởng lão. Việc này đối với sự cạnh tranh Thiếu môn chủ của nàng thực sự bất lợi, chẳng bằng rời đi Dược đường trước, lại bàn bạc kỹ hơn.

Mộc Dã lễ phép đáp, "Vương trưởng lão dạy phải, là đệ tử không biết tốt xấu, đợi sau khi trở về, đệ tử nhất định sẽ kiểm, điểm, bản, thân."

Mấy chữ cuối cùng, nàng cố tình nhấn mạnh, giống như là từ trong kẽ răng phát ra. 

Nói xong, cũng không đợi phản ứng của đám người còn lại, lôi kéo Ngu Chiêu liền hướng bên ngoài đi.

Trước khi đi, vẫn không quên đem trên thuốc túi trên bàn lấy đi cùng.

Đây là đồ của nàng, không thể tiện nghi cho người của Dược đường.

Đôi mắt Vương trưởng lão híp lại, "Nữ tử bên cạnh Mộc Dã là ai?"

Triệu Lượng đi nhanh mấy bước, đứng ở sau lưng Vương trưởng lão nhỏ giọng nói: "Đệ tử không biết, nhìn xem không giống đệ tử của Thanh Mộc Môn."

Vương trưởng lão cũng cảm thấy nữ tử kia không giống như là đệ tử Thanh Mộc Môn, đột nhiên xuất hiện tại Thanh Mộc Môn. Hắn không rõ sự xuất hiện không báo trước của nữ tử này có ảnh hưởng đến đại cục không, nhưng vô luận như thế nào, Thiếu môn chủ của Thanh Mộc Môn chỉ có thể là Khiêm Nhi.

Ai cũng đừng nghĩ cướp đi.

"Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!"

Trên đường xuống núi.

Mộc Dã nghiến răng nghiến lợi, bởi vì quá mức tức giận, hai gò má của nàng phồng lên, khiến Ngu Chiêu bất giác nhớ tới từng gặp một loại cá có biểu cảm giống vậy ở Nam Minh.

Loại cá đó vừa ngắn xong lại béo, lúc gặp phải nguy hiểm thì thân thể nó trong nháy mắt bành trướng phình to ra, chống cự đối phương.

Bộ dạng Mộc Dã thực sự đáng yêu, khóe môi Ngu Chiêu nhịn không được có chút giương lên.

Động tác nhỏ của nàng không qua khỏi đôi mắt Mộc Dã. 

Mộc Dã không dám tin, "Ngu Chiêu, ngươi có còn là bằng hữu ta hay không, ta bị người khác khi dễ, ngươi không nghĩ câu gì an ủi thì thôi, còn cười ta!"

"Thật có lỗi, thật có lỗi, ta không phải cố ý."Ngu Chiêu vội vàng đè xuống khóe miệng, "Ngươi bây giờ chuẩn bị làm thế nào?"

Mộc Dã ủ rũ cúi thấp đầu, "Ta có thể còn biện pháp nào, bọn hắn đem cái cái cớ quá hợp lý. Dù cho sư tôn của ta có ra mặt, cuối cùng rất có thể sẽ chỉ có thể giơ cao đánh khẽ, căn bản là không có cách nào ảnh hưởng đến bọn hắn ."

" Thanh Mộc Môn các ngươi có phải là sắp cử hành khảo hạch Thiếu môn chủ khảo?" Ngu Chiêu đột nhiên hỏi.

"Làm sao ngươi biết?"

Mộc Dã giật mình.

Đệ tử Đan đường hàng năm đều sẽ tiến hành khảo hạch, nhưng mà chỉ có năm nay khảo hạch Thiếu môn chủ Thanh Mộc Môn cùng một lúc tiến hành.

Đây coi như là bí mật của Thanh Mộc Môn, rất nhiều đệ tử cũng không biết được.

Ngu Chiêu tự nhiên không thể nói cho Mộc Dã là nàng từ kiếp trước biết được thông tin ra, liền lấp liếm lí do là vị trưởng lão tiếp đãi nàng ở Thanh Mộc Môn nói cho nàng biết.

Mộc Dã giật mình, thầm nghĩ nhân duyên của Ngu Chiêu rất tốt, đến cả La trưởng lão cũng nguyện ý nói cho Ngu Chiêu biết. 

"Không sai, còn có không đến một tháng chính là khảo hạch đệ tử, ta chuẩn bị luyện chế đan dược tam phẩm Cố Nguyên đan. Bọn hắn hẳn là dự đoán được ta muốn luyện chế Cố Nguyên đan thông qua linh dược, cố ý kiếm cớ đem linh dược đổi."

Ngu Chiêu lại hỏi: "Ngươi chỉ chuẩn bị luyện chế mỗi thế?"

"Dĩ nhiên không phải, ta còn chuẩn bị mấy loại tam phẩm đan dược khác, chỉ là tất cả so ra không bằng Cố Nguyên đan."

Khảo hạch đệ tử Đan đường không chỉ có muốn so luyện chế phẩm cấp đan dược, còn có độ hoàn thành, khống chế lửa, cũng không phải là độ khó ai cũng vượt qua được, người xuất sắc mới có thể chiến thắng.

"Vậy ngươi có biết trong tay Vương Khiêm có đan phương tứ phẩm đan dược?"

"Đan phương Tứ phẩm?"

Mộc Dã khẽ giật mình, nàng lấy làm kinh ngạc rằng Ngu Chiêu từ chỗ nào có được tin tức, vừa lại kinh ngạc Vương Khiêm có trong tay đan phương tứ phẩm.

Lấy thực lực Vương Khiêm tính đến hôm nay mà nói, luyện chế tứ phẩm đan dược xác suất thành công không đến một phần, hắn hẳn là sẽ không tại khảo hạch đệ tử mạo hiểm thử một lần.

Ngu Chiêu thấy Mộc Dã bán tín bán nghi với lời nàng vừa nói liền đem chuyện Vương Khiêm tại hội đấu giá đã đấu giá cao mua đan phương tứ phẩm.

Mộc Dã lắng nghe Ngu Chiêu miêu tả Vương Khiêm treo giá cao, nàng nhịn không được nhếch miệng cười cười, khi nghe đến khúc sau, nàng triệt để không nhịn cười được.

Vương Khiêm không tiếc lấy giá vượt quá giá thị trường chỉ để mua đan phương tứ phẩm, nhất định không thể cho ai biết mục đích.

Mộc Dã vừa nghe, tâm khẽ động "Chẳng lẽ phương thuốc tứ phẩm có đặc thù thủ pháp luyện đan nào đó mới khiến Vương Khiêm không tiếc bất cứ giá nào muốn mua được nó?"

Bình thường trên phương thuốc sẽ chỉ ghi chép linh dược cần thiết để luyện đan linh dược, cùng tung ra trình tự và số lượng.

Nhưng cũng có cực ít phương thuốc sẽ ghi chép thủ pháp luyện đan luyện đan, như vậy xác suất luyện đan thành công tăng lên.

Đương nhiên giá cả sẽ cao hơn phương thuốc trước.

Mộc Dã hoài nghi Vương Khiêm sớm biết được việc này, không quản ngại xa xôi đuổi tới Hắc Thủy Thành chỉ vì một trương đan phương.

Nếu như đặt nàng vào hoàn cảnh Vương Khiêm, nàng cũng nhất định sẽ làm ra lựa chọn tương tự vậy. 

Trân quý xưa nay không phải là đan phương, mà là thủ pháp luyện đan.

  • Share:

You Might Also Like

0 comments