Chương 635: Đấu Trường Vui Vẻ 12
Thẩm Mặc quả nhiên đi tìm cậu trai trẻ.
Đối phương dứt khoát hơn hẳn người đàn ông râu ria, gần như lập tức đồng ý, có lẽ vì cậu ta không còn lựa chọn nào khác.
Năm người tụ họp lại, chính thức hình thành ý định hợp tác và giới thiệu lẫn nhau.
Cậu trai trẻ tên là Lucas, người Mỹ, 18 tuổi.
Người đàn ông râu quai nón tên Leonid, người Nga, 37 tuổi.
Đàm Tiếu ngạc nhiên thốt lên: “Chú à, chú nhìn giống 50 tuổi hơn đó!”
Leonid trợn mắt lườm cậu: “Còn cậu trông giống 5 tuổi!”
Đàm Tiếu ngẩn ra, sờ mặt mình, lẩm bẩm: “… Là do tôi hơi bị béo má phải không?”
Leonid bị nghẹn lời: “…”
Hợp tác với người như thế này thật ổn chứ?
Lucas còn chưa quen với họ, cũng không có tâm trạng đùa giỡn, thận trọng hỏi Thẩm Mặc: “Dùng cách này chúng ta đúng là có thể nghỉ ngơi đầy đủ và giảm thiểu rủi ro. Nhưng sau khi đạt điểm đủ tiêu chuẩn, điểm của đồng đội anh vẫn không đủ, anh định làm thế nào?”
Điểm số của Đàm Tiếu và Tô Mạn chỉ là tạm giữ hộ, nhưng điều đó không có nghĩa là Lucas và Leonid sẵn lòng nhường điểm cho họ.
Thẩm Mặc đáp: “Sau khi đạt đủ điểm, tôi sẽ tiếp tục ở lại sân đấu. Theo luật, người chơi có từ 30 đến 50 điểm nếu thua sẽ bị trừ một lần 20 điểm.”
“Anh Mặc!” Đàm Tiếu trợn tròn mắt, kinh ngạc kêu lên.
Tô Mạn cũng bất ngờ, nhìn Thẩm Mặc: “Anh Mặc, em và Đàm Tiếu sẽ cố gắng lấy điểm, không làm mọi người vướng chân đâu.”
“Không, điểm của các em không nên quá cao.” Thẩm Mặc điềm tĩnh nói. “Tốt nhất là duy trì trong khoảng 0-9 điểm. Như vậy mới tiện tiếp nhận điểm từ Leonid và Lucas. Đợi khi họ giành được vị trí Chiến Vương, chúng ta sẽ nghĩ cách tích lũy điểm sau.”
Về bản chất, kế hoạch của Thẩm Mặc nhằm đưa những người chơi tiềm năng trở thành Chiến Vương trước, từ đó tạo cơ hội để Đàm Tiếu và Tô Mạn dễ dàng hơn trong việc tích điểm.
Leonid nghe vậy nhướng mày, bộ râu rậm theo tiếng cười mà rung lên: “Khẩu khí lớn nhỉ, lại muốn kiếm đến 50 điểm cơ đấy…”
Thẩm Mặc đáp: “Không cần đến 50, 30 điểm là đủ.”
Leonid: “…”
“Ý nghĩa của quy tắc này, có lẽ chính là để buộc người chơi tự liên minh với nhau. Chỉ là hiện tại chưa ai nhận ra điều này.” Thẩm Mặc tiếp tục.
“Dù có nhận ra… cũng chưa chắc sẽ thực hiện được.” Lucas nhìn những người chơi hàng đầu phía trước sân đấu, ánh mắt trầm ngâm: “Một nhóm người xa lạ, muốn hợp tác với nhau đâu dễ vậy.”
Việc năm người họ có thể hợp tác là nhờ Thẩm Mặc có ưu thế vượt trội. Chỉ cần anh nhượng bộ, vì lợi ích cá nhân, Leonid và Lucas không có lý do gì để từ chối phối hợp.
Sau đó, cả nhóm bàn bạc thêm một lúc.
Trên sân đấu, các trận hỗn chiến đã trải qua mười mấy lượt.
Có người lao vào đánh nhau sống chết, không màng đến việc tích điểm, chỉ như muốn trả thù cá nhân.
Đặc biệt, những người đã quen chiến đấu trong các đấu trường khắc nghiệt thường dễ bị kích động, một khi cảm xúc bùng phát sẽ mất kiểm soát. Trong một đấu trường lấy sự giận dữ làm chủ đạo, không phải ai cũng giữ được bình tĩnh.
Gã hề trên sân thì cười không ngớt: “Chiến đấu! Chiến đấu! Người cuối cùng chiến thắng sẽ trở thành Chiến Vương!”
Người thì đổ máu, người thì bị thương, nhưng cũng có người bắt đầu thử hợp tác:
Một người cố ý thua để người kia liên tục thắng điểm. Nhưng đến cuối cùng, người thắng điểm lại nuốt lời, không chia điểm cho đối tác, khiến cả hai trở mặt, lao vào đánh nhau ngay trên sân!
Thực tế chứng minh, khi thiếu sự tin tưởng, việc hợp tác là điều không thể.
Leonid dưới khán đài nắm chặt tay, tràn đầy phấn khích: “Náo nhiệt thế này, đến lượt tôi rồi chứ nhỉ…”
0 comments