Thu Bong Chuong 623

By Quyt Nho - tháng 12 24, 2024
Views

Chương 623: Asalina  

Người dịch: Quýt

Cô gái tóc ngắn đã từng hợp tác với Bạch Ấu Vi trong trò chơi, vì vậy khi nhìn thấy nàng, cô ấy rất thân thiện, mỉm cười rạng rỡ bước tới và thoải mái đưa tay ra—  

“Làm quen lại nhé, tôi là Asalina, người Thái Lan, đăng ký làm quốc vương nhưng giờ bị giáng xuống làm thần dân. Nếu cần tuyển người, cô có thể cân nhắc tôi!”  

Bạch Ấu Vi bắt tay với cô ấy, giới thiệu đơn giản: “Bạch Ấu Vi, người Hoa.”  

Cô gái tóc ngắn lại nhìn về phía Nghiêm Thanh Văn và Lư Vũ Văn.  

“Hai anh chàng này là bạn của cô sao?” Cô ấy nhiệt tình đưa tay phải ra, cười tươi nói: “Hai anh đẹp trai, nếu cần tuyển thần dân, hãy cân nhắc tôi nhé. Dù không có kỹ năng nổi bật, nhưng tôi đa năng, cái gì cũng biết một chút~”  

Nghiêm Thanh Văn bắt tay với cô ấy, đánh giá từ trên xuống dưới rồi hỏi:  

“Là đàn ông à?”  

Cô gái tóc ngắn kinh ngạc, tròn mắt nhìn: “Cả chuyện này mà cũng nhận ra sao?!”  

Bạch Ấu Vi còn ngạc nhiên hơn: “...Đàn ông?”  

Nghiêm Thanh Văn nhàn nhạt đáp: “Có yết hầu, khung xương vai và hông khá lớn.”  

Dừng một chút, anh bổ sung: “Giày cũng rất to.”  

Nghe vậy, Bạch Ấu Vi nhìn lại cô gái tóc ngắn, quả thật nhận ra sự bất thường. Trước đó cô chỉ nghĩ đối phương có phong cách ăn mặc trung tính, vóc dáng cao hơn phụ nữ bình thường, giọng nói cũng trung tính. Không ngờ rằng cô ấy thực ra là… anh ấy.  

Cô gái tóc ngắn hơi lúng túng, giải thích: “Tôi đã phẫu thuật rồi, giờ tính là phụ nữ!”  

Ánh mắt Bạch Ấu Vi bất giác rơi xuống ngực của cô ấy, hơi bối rối: “Phẫu thuật hiệu quả như vậy sao?”  

“Phẫu thuật chuyển giới không phải làm một lần là xong!” Cô ấy vừa bất lực vừa hơi tức giận, “Ít nhất phải qua ba lần phẫu thuật mới hoàn thành! Tôi mới làm xong phần trên, phần dưới còn chưa kịp làm! …Chết tiệt, giờ cũng chẳng có chỗ nào làm phẫu thuật nữa.”  

Bạch Ấu Vi: “...Ồ.”  

Tóm lại, nàng chỉ biết cảm thông cho tình cảnh của ‘cô ấy’.  

Ở xa, một người đàn ông cao lớn vẫy tay gọi to: “Anh Cát Vượng! Mau qua đây!”  

Cô gái tóc ngắn nhíu mày, không hài lòng đáp: “Tôi nói trăm lần rồi! Đừng gọi tên cũ của tôi!”  

Cô ấy ngượng ngùng cười với nhóm Bạch Ấu Vi: “Hầy, đó là em trai tôi, chắc lại gây rắc rối. Tôi qua đó một lát, sau quay lại nói chuyện tiếp.”  

“Ừ.” Bạch Ấu Vi gật đầu. “Lúc khác trò chuyện.”  

“Nhớ cân nhắc tôi nhé, tuyển thần dân đấy.” Asalina nhấn mạnh một lần nữa trước khi rời đi.  

Bạch Ấu Vi nhìn cô ấy bước xa dần, nói chuyện hăng say với người gọi mình, trong lòng không khỏi cảm thấy một chút ghen tị.  

—Asalina và đồng đội của cô ấy đều bình an vô sự.  

Nhìn một lúc, Bạch Ấu Vi thu hồi ánh mắt, hỏi Nghiêm Thanh Văn:  

“Anh thấy người này thế nào? Có dùng được không?”  

“Cũng được.” Nghiêm Thanh Văn gật nhẹ đầu. “Năng lực thì chưa rõ, nhưng xem ra ý thức hợp tác nhóm khá tốt.”  

Lư Vũ Văn đang quan sát đám đông xung quanh, trầm giọng nói:  

“Đã có hơn một nửa người chơi ra ngoài rồi.”  

Trong lúc họ nói chuyện, số người trong sảnh nghỉ đã tăng lên hơn 150, nhưng vẫn không thấy Tô Mạn, Đàm Tiếu, Phan Tiểu Tân và Thẩm Mặc.  

...  

Trên sân khấu tròn rực rỡ ánh đèn, một chú hề mặc đồ sặc sỡ cúi chào mọi người.  

“Thưa quý bà và quý ông! Chào mừng đến với Đấu Trường Hỗn Loạn!”  

Chú hề có thân hình thấp béo kỳ quặc, tay chân ngắn ngủn, đầu tròn như một quả bí ngô. Đứng trên sân khấu, chỉ cần cúi chào đơn giản cũng làm chú ta lảo đảo ngã lộn một vòng.  

Chú hề ngồi dậy một cách vụng về. Không nghe thấy tiếng cười, khuôn mặt bôi đầy màu của hắn ngay lập tức lộ vẻ tức giận:  

“Tại sao các người không cười?! Động tác vừa rồi của ta rất buồn cười! Biểu cảm cũng thú vị thế cơ mà! Sao không ai cười?! Không cười thì bị loại hết!!!”  

Lời vừa dứt, trên khán đài lác đác vang lên những tiếng cười khô khan, miễn cưỡng:  

“Ha… ha ha…”  

Đàm Tiếu cúi người, lén lút chen đến bên cạnh Thẩm Mặc, thì thầm:  

“Không tìm thấy chị Vi Vi, nhưng tôi thấy Tô Mạn rồi, cô ấy ở hàng thứ hai…” 

  • Share:

You Might Also Like

0 comments