Vo Tinh Dao Chuong 159

By Quyt Nho - tháng 1 15, 2025
Views

CHƯƠNG 159: Ngu Chiêu trở về

Người dịch: Danh Vu

Beta: Quýt

"Ngu tỷ, ngươi thật sự không cân nhắc đến việc ở lại thêm hai ngày nữa sao?"

Ở ngoài sơn môn của Thanh Mộc Môn. 

Mộc Dã nắm chặt lấy ống tay áo  Ngu Chiêu, giương đôi mắt to ngập nước mắt điên cuồng chớp mắt làm nũng với nàng.

Ngu Chiêu dở khóc dở cười.

"Không phải là ta không muốn ở lại. Nếu còn chậm trễ nữa, ta sợ ta không kịp về tông để tham gia Đại hội tu chân giới."   

"Không có việc gì đâu, ngươi đến lúc đó có thể cùng đi với chúng ta được mà."

Mộc Dã thanh âm càng ngày càng nhỏ.

Thành tích chủ yếu của Tu Chân giới là cạnh tranh tông môn và cạnh tranh cá nhân đệ tử, nếu như không có tình huống đặc biệt, đệ tử tông môn bình thường cũng sẽ lựa chọn đại biểu tông môn dự thi.

Lấy thực lực của Ngu Chiêu, khẳng định là thành viên trong đội ngũ dự thi của Ngũ Hành Đạo tông, mà nàng nhất định sẽ đạt được thứ tự tốt.

Tiếp tục lưu lại Thanh Mộc Môn, chỉ sợ sẽ chậm trễ nàng. 

Mộc Dã không phải là không biết đạo lý trong đó, chỉ là thực sự không bỏ được người bằng hữu tốt là Ngu Chiêu này. Vừa dứt lời, nàng ấy hối hận về lời nói của bản thân.  

Nàng ấy lặng lẽ nhìn Ngu Chiêu một chút, thấy Ngu Chiêu không có vẻ nổi giận, nàng ấy vừa mừng lại phải ủy khuất buông tay ra.

Ngu Chiêu an ủi nàng: "Ngươi không phải cũng muốn tham gia Đại hội tu chân giới sao, chúng ta rất nhanh sẽ lại gặp mặt."

"Ta chỉ có thể đi xem thi đấu, chứ không thể cùng ngươi ở cùng một chỗ tham gia so tài với nhau."

Kỹ năng luyện đan của Mộc Dã là vô song trong số các đệ tử tại tông môn. Nhưng kỹ năng thực chiến của nàng chỉ thường thường.  

Thanh Mộc Môn mỗi lần phái nhân tuyển trong tông môn tham dự đều lựa chọn đệ tử từ Võ đường, sẽ rất ít xuất hiện đệ tử Đan đường cùng Dược đường.

Đây cũng là lý do vì sao đời trước Ngu Chiêu chỉ biết thân phận Thiếu môn chủ của Vương Khiêm mà lại không biết tới hắn ta.  

"Không có khác biệt lớn."Ngu Chiêu xoa đầu Mộc Dã, thần sắc nàng trở nên nghiêm túc nói: "Vương Khiêm, Quách Minh Ân, Điền Hãn tâm thuật bất chính, ngươi phải cẩn thận nhiều hơn."

"Quách Minh Ân, Điền Hãn không đủ gây trở ngại, về phần Vương Khiêm......"Mộc Dã đôi mắt nhắm lại: "Từ khi khảo hạch thất bại, hắn liền đóng cửa không ra, hắn cũng không nổi lên được bao sóng gió lớn."

"Cẩn thận vẫn hơn."

"Ta sẽ nhớ kỹ."

Mộc Dã lúc đầu không có đem mấy người đó coi là chuyện to tát, nhưng không chịu nổi sự nhắc nhở liên tục của Ngu Chiêu, trong lòng nàng cũng liền lưu thêm vài phần cảnh giác.

Lại là một phen lưu luyến chia tay, Ngu Chiêu hóa thành một đạo trường hồng, biến mất ở chân trời.

Mộc Dã một thân một mình đứng bên ngoài sơn môn thật lâu.

......

Ngũ Hành Đạo tông.

Độc Nguyệt Phong.

"Đại sư huynh, sư tôn thật sự đã nói như vậy?"

Con mắt Lam Tử Du trừng lớn, trong giọng nói có mấy phần không thể tưởng tượng nổi.

Phương Thành Lãng trầm mặc nhẹ gật đầu.

"Việc liên quan đến mạng sống của Tứ sư đệ, sư tôn cho dù cực sủng tiểu sư muội đi nữa cũng không nên khinh suất, liều lĩnh như thế."

Lam Tử Du sắc mặt càng thêm bực bội.

Hắn đương nhiên thích tiểu sư muội.

Nhưng thân thể tiểu sư muội căn bản không thích hợp tham gia thi đấu Tu Chân giới.

Cùng nàng tổ đội, chỉ làm liên lụy bọn hắn.

"Sư tôn nói A Ngọc đang bị thương, vừa vặn còn thừa người có thể tạo thành một đội ngũ, tiểu sư muội đã là người của Độc Nguyệt Phong, liền không thể bỏ qua nàng."

Phương Thành Lãng thuật lại y nguyên lời của Thanh Diễn Chân Nhân với Lam Tử Du. Lam Tử Du nhíu mày.  

"Chúng ta cũng không có nói sẽ vứt bỏ muội ấy, nhưng muội ấy thật sự không thích hợp." Lam Tử Du cũng không biết nghĩ như thế nào, miệng so với đầu óc phản ứng càng nhanh: "Để muội ấy đi, còn không bằng để Ngu Chiêu đi."

Nói xong, chính hắn cũng sửng sốt một chút.

Từ lúc nào trong lòng hắn, Ngu Chiêu so với tiểu sư muội lại lợi hại hơn?

Phương Thành Lãng nghe hắn nhấc tới Ngu Chiêu, ánh mắt cũng hoảng hốt một chút: "Ngu Chiêu sẽ không gia nhập với chúng ta."

"Muội ấy dựa vào cái gì không gia nhập! Cho rằng là bản thân là ai!"

Lam Tử Du vốn bởi vì chính mình đột nhiên nhắc tới Ngu Chiêu còn có chút xấu hổ, nghe Đại sư huynh nói vậy lập tức nổi trận lôi đình.

Phương Thành Lãng tránh né chủ đề này, trực tiếp đổi về chủ đề ban đầu: "Sư tôn đã lên tiếng, đội ngũ nhân tuyển sẽ không sửa đổi lại, thời điểm so tài đệ hãy chú ý chiếu cố tiểu sư muội."

Lam Tử Du không cam lòng, không muốn lên tiếng.

Chiếu cố tiểu sư muội là chuyện đương nhiên rồi, nhưng nghĩ tới tại trận so tài, hắn liền cảm thấy khó chịu.

Sư huynh đệ hai người mặt đối mặt mà ngồi, trong lòng mỗi người đều mang tâm sự của riêng mình, nhìn nhau không nói gì.

......

Chủ phong.

"Đại sư tỷ, ngươi nói Ngu Chiêu nàng làm sao vẫn chưa trở lại?  Có phải là quên đi thời gian thi đấu rồi không?"

Trương Tuấn lo lắng đi lại xung quanh như khỉ, nhảy lên nhảy xuống trước mặt Chu Kim Việt.  

Chu Kim Việt  ngược lại càng là mười phần tỉnh táo, còn nhấp một miếng nước trà.

"Ngu sư muội không phải là dạng người cẩu thả, chắc là có chuyện chậm trễ, hiện tại hẳn là đang trên đường trở về."

"Thế nhưng là, thế nhưng là nàng nếu là đến muộn làm sao bây giờ? Nội bộ tông môn chuẩn bị tuyển chọn, các đội ngũ khác cơ bản đã hoàn thành.  Chỉ có đội ngũ chúng ta còn thiếu một người!"

"Muội ấy sẽ trở về sớm thôi."

Trương Tuấn không biết Đại sư tỷ nhà mình dựa vào đâu mà có lòng tin lớn đến thế, hắn dù sao cũng không kìm được sự lo lắng, hận không thể có thêm một Thiên Lý Nhãn, nhìn xem Ngu Chiêu hiện tại đến ở nơi nào.

Ngay tại lúc Chu Kim Việt bị sự huyên náo của Trương Tuấn làm cho đau đầu định dùng chút vũ lực làm cho hắn im miệng một lúc thì thấy đệ tử Chủ phong hưng phấn chạy tới hô to báo tin.  

"Đại sư tỷ, Nhị sư huynh, Ngu Chiêu trở về!"

"Thật ư? Người ở nơi nào!"

Trương Tuấn nhảy dựng lên, khoa tay múa chân, so với Chu Kim Việt càng còn cao hứng hơn.

"Nàng đang bị Quyền sư huynh của Độc Nguyệt Phong ngăn ở đại đạo hướng đến chủ phong, rất nhiều đệ tử đều đi xem náo nhiệt!"

"Quyền Dã? Hắn không phải đang hối lỗi tại Tư Quá Nhai sao? Hắn lúc nào đã ra rồi!"

Lần này Chu Kim Việt càng không bình tĩnh.

"Chính là hôm nay, hắn vừa ra khỏi Tư Quá Nhai, vừa vặn đụng phải Ngu Chiêu vừa về tông môn, xem ra giống như là sắp muốn đánh nhau!"

Tiếng nói của đệ tử  còn chưa dứt, Chu Kim Việt càng giống như bị một đạo thiên lôi mau chóng đuổi theo.

Trương Tuấn một bên phi nước đại, một bên ở phía sau hô to: "Đại sư tỷ, ngươi chờ ta một chút!"

Bên ngoài Tư Quá Nhai.

Các đệ tử sau nghe tin đều vây quanh Ngu Chiêu, Quyền Dã và Diệp Tụng Tâm. khuôn mặt ai nấy đều tỏ vẻ ngạc nhiên.  

"Đây là Ngu Chiêu sao? Mới có hai năm mà thôi, nàng vậy mà Kết Đan rồi?"

"Há lại chỉ có Kết Đan thôi, tu vi của nàng ít phải là Kim Đan trung kỳ!"

"Ta làm sao nghe nói Quyền Dã bị phạt đi Tư Quá Nhai cũng là bởi vì hắn đả thương đạo cơ của Ngu Chiêu, bây giờ nhìn tận mắt thấy hẳn là lời đồn sai sự thật."

Mọi người đều biết, đạo cơ bị hao tổn không phải trong một đêm liền có thể chữa trị.

Xem tốc độ tu luyện kinh người của Ngu Chiêu, nàng làm sao cũng không giống như là người bị hao tổn đạo cơ. 

Nếu nói đệ tử của Ngũ Hành Đạo tông đối với tu vi của Ngu Chiêu lúc này mà chiếm đại đa số kinh ngạc thì Quyền Dã bên kia cùng Diệp Tụng Tâm là hoàn toàn phẫn nộ.

Diệp Tụng Tâm xuất hiện tại Tư Quá Nhai là vì chào đón Quyền Dã trở về Độc Nguyệt Phong. 

Độ thiện cảm của mấy người ở Độc Nguyệt Phong một mực trì trệ không tiến, nàng liền muốn bắt đầu ra tay từ kẻ đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển là Quyền Dã. 

Lúc đầu kế hoạch tiến hành đến vô cùng thuận lợi, Quyền Dã thấy được nàng đến cũng là mừng rỡ vạn phần.

Bọn họ vừa nói vừa cười hướng về Độc Nguyệt Phong, ai ngờ đi chưa được mấy bước lại gặp phải người mới trở về tông môn là Ngu Chiêu, sau đó hai người đều bị khí tức hùng hậu trên người Ngu Chiêu đả kích.

Diệp Tụng Tâm vẫn cho là Ngu Chiêu đi ra ngoài lịch luyện là vì nàng không còn mặt mũi nào lưu tại Ngũ Hành Đạo tông nên tìm cái cớ, nàng có lẽ là muốn lấy lui làm tiến, bức bọn người Phương Thành Lãng một lần nữa tiếp nhận nàng.

Cứ nghĩ đến việc độ thiện cảm của bọn người Phương Thành Lãng lúc cao lúc thấp, Diệp Tụng Tâm cũng chưa từng nghĩ Ngu Chiêu là căn nguyên vấn đề mọi chuyện 

Nhưng mà Ngu Chiêu vừa về đến liền đánh cho nàng một cái trở tay không kịp.

Ngu Chiêu vậy mà thật mạnh lên!

Hơn nữa còn là cường đại vượt quá tưởng tượng!

Diệp Tụng Tâm hận đến đau thấu tim gan.

  • Share:

You Might Also Like

0 comments