Thu Bong Chuong 685

By Quyt Nho - tháng 3 02, 2025
Views

Chương 685: Xà Cắn Đuôi

Trên thân tàu, có một nhóm xà cắn đuôi quấn lấy nhau!

Bạch Ấu Vi hoàn toàn không ngờ rằng manh mối quan trọng nhất lại luôn ở ngay trước mắt cô, vậy mà cô lại chẳng hề hay biết!

Xà cắn đuôi, hay còn gọi là rắn nuốt đuôi, là một biểu tượng phổ biến trong tôn giáo và thần thoại. Hình ảnh của nó là một con rắn tự cắn lấy đuôi mình, tạo thành một vòng tròn khép kín.

Biểu tượng này thường được con người gán cho ý nghĩa về "vô tận" và "tuần hoàn", trùng khớp với mê cung mà bọn họ đang mắc kẹt—dù có đi thế nào thì vẫn quay về điểm ban đầu.

Trên con tàu đánh cá trước mặt Bạch Ấu Vi, có tổng cộng bảy con xà cắn đuôi!

Bảy con rắn quấn lấy nhau rối rắm như một mớ bòng bong. Thân chúng có hai màu đen và đỏ xen kẽ—màu đen tựa gỉ sắt, còn màu đỏ lại giống như máu. Dưới ánh sáng mờ ảo, khó mà nhìn rõ được toàn bộ hình vẽ.

Bạch Ấu Vi nhìn đến thất thần. Trên thuyền, Asalina và Thầy Thừa vươn cây sào dài ra, hướng về phía cô—

"Mau lên thuyền!"

Dưới nước không an toàn, nếu muốn giải đáp bí ẩn này, e là phải tìm cơ hội khác.

Cô vươn tay nắm lấy cây sào, nhưng ngay lúc ấy, thân tàu bất ngờ bị một cú va chạm mạnh! Một con nhân ngư đã leo lên từ phía bên kia!

Thầy Thừa mất thăng bằng, vội vàng bám chặt vào lan can, tay còn lại vẫn giữ chặt cây sào.

Asalina nhặt con dao trên sàn lên, lập tức chém về phía nhân ngư!

Cùng lúc đó, con nhân ngư bị giam dưới khoang vốn đang hấp hối, dường như cảm nhận được đồng loại xuất hiện nên bắt đầu giãy giụa dữ dội! Cửa khoang liên tục bị va đập mạnh, A Long và Phan Tiểu Tân vội vàng lao đến, ra sức đè chặt cửa lại!

Trên thuyền rối loạn cả lên, Thầy Thừa sốt ruột đến mức sắp không chịu nổi nữa. Ông dốc hết sức lực vươn cây sào về phía Bạch Ấu Vi, lớn tiếng gọi:

"Vi Vi! Mau lên đi!"

Khoảng cách từ chỗ nàng rơi xuống đến con tàu vẫn còn khá xa, muốn bơi qua đó cần có thời gian. Nhưng ngay lúc này, tình hình trên thuyền lại thay đổi—Asalina bị nhân ngư xô ngã xuống sàn tàu!

Thân thể cô ta nặng nề đập xuống boong tàu. Nhân ngư lập tức há miệng trên dưới, lộ ra hàm răng sắc nhọn. Asalina cầm chặt con dao chắn trước ngực, gắng sức đẩy lùi con quái vật, hai mắt đỏ bừng.

Cô ta biết rất rõ, nhân ngư trước mặt chính là A Khánh. Cô ta cũng biết, lần này chỉ có một người được sống!

"Chị Đại!" A Long sốt ruột gào lên. Hắn phải dồn toàn bộ sức lực để đè chặt cửa khoang đang bị va đập dữ dội, không thể lập tức đến giúp.

Khoảng cách giữa hàm răng sắc bén của nhân ngư và cổ Asalina ngày càng gần. Thầy Thừa nghiến răng, dồn hết sức vung cây sào đập tới!

Bốp!

Cây sào nện thẳng vào đầu nhân ngư!

Lực phản chấn quá mạnh khiến Thầy Thừa không cầm nổi, cả hai tay tê dại. Nhân ngư bị đánh trúng, lập tức ghi hận ông. Nó gào lên một tiếng chói tai, đuôi quất mạnh, nhảy vọt lên!

Thầy Thừa trợn trừng mắt, còn chưa kịp né tránh, nhân ngư đã lao đến, cả hai cùng ngã khỏi thuyền, rơi xuống biển!

Tất cả chỉ diễn ra trong vòng vài giây. Bạch Ấu Vi mở to mắt nhìn Thầy Thừa rơi xuống nước, chỉ cảm thấy hơi lạnh của biển cả đã thấu tận xương cốt nàng.

Hai giây sau, Asalina lập tức cởi áo phao, cầm dao lao xuống biển để cứu người.

Ngay sau đó, A Long túm lấy một sợi dây thừng, cũng nhảy xuống theo!

Mặt biển đen ngòm bắn lên từng đợt bọt nước, rồi nhanh chóng trở lại yên tĩnh, chẳng còn lại gì nữa…

Không thấy gì cả.

Không nghe được gì.

Không cách nào xác định được sự sống hay cái chết dưới mặt nước kia.

Bạch Ấu Vi sững sờ.

Một lúc lâu sau, tiếng gọi hoảng loạn của Phan Tiểu Tân trên thuyền kéo cô trở lại.

Bạch Ấu Vi được Phan Tiểu Tân một mình kéo lên thuyền.

Lên thuyền rồi, toàn thân cô ướt sũng, chân tay tê cứng vì lạnh.

Cô quay đầu nhìn xuống mặt biển, ra hiệu cho Phan Tiểu Tân đưa đèn pin tới, chiếu sáng kỹ hơn.

Một lớn một nhỏ ngồi dựa vào lan can, lặng lẽ dõi theo mặt nước.

Một lát sau, Bạch Ấu Vi hỏi nhỏ: "Sợ không?"

Đôi mắt Phan Tiểu Tân đỏ lên, môi run run đáp: "Sợ."

Bạch Ấu Vi kéo cậu bé vào lòng, muốn vỗ nhẹ lên lưng trấn an cậu, nhưng lại thấy đầu ngón tay mình đang khẽ run.

Nàng hít sâu, nhẹ giọng nói: "Không sao đâu, sẽ không có chuyện gì đâu… chắc chắn sẽ không sao cả…"

  • Share:

You Might Also Like

0 comments