Thu Bong Chuong 650

By Quyt Nho - tháng 1 26, 2025
Views

Chương 650: Cô Gái Hồ Đào

Những người chơi tỉnh táo lại liền đuổi theo!

Có người chân chạy như bay, có người dẫm lên hồ đào ngã sõng soài, cũng có người dừng lại để nhặt hồ đào rơi đầy trên đất.

Còn người điều khiển con rối cùng con rối nhỏ của hắn, vẫn bình thản tuyên bố: “...Số 12, 0 quả hồ đào, bị loại! …Số 27, 0 quả hồ đào, bị loại! Số 30…”

Cuối cùng, một người hét lớn: “Đừng có đuổi nữa! Không kịp đâu! Mau nhặt hồ đào đi!!!”

Họ nhận ra, có lẽ trước khi đuổi kịp Phó Diệu Tuyết, họ sẽ bị loại vì không còn hồ đào trong tay. Vậy nên, thay vì đuổi theo vô ích, thà tranh thủ lúc tên của mình chưa bị gọi mà nhặt thêm hồ đào.

Những người đầy phẫn nộ đành phải dừng lại, cúi xuống nhặt hồ đào.

Nhưng không chỉ nhặt, mà còn tranh giành!

— Rõ ràng, Phó Diệu Tuyết là người có số lượng hồ đào nhiều nhất, cậu bé chưa nộp hồ đào vào giỏ cũng nắm chắc một suất. Ba suất còn lại, đương nhiên chỉ có thể dùng bạo lực để giành lấy!

Ngay lập tức, một cảnh hỗn loạn nổ ra, tranh đoạt, ẩu đả không ngừng!

Thậm chí cả những người từng là đồng minh của nhau cũng chẳng màng, điên cuồng lao vào tranh giành hồ đào!

Trong khi đó, Phó Diệu Tuyết đã chạy thoát vào rừng, nghe thấy tiếng động đằng sau, liền cười không dứt: “Một lũ ngốc! Ha ha ha ha ha!”

Phan Tiểu Tân chạy đuổi theo phía sau cô, ôm chặt giỏ tre của mình, thở không ra hơi, “Chúng… chúng ta… không quay lại sao…”

“Quay lại chứ~ dĩ nhiên là phải quay lại.” Phó Diệu Tuyết ngoảnh đầu nhìn phía sau, đôi mắt cong cong, tràn đầy phấn khích: “Giám Sát Quan tuyên bố kết quả từ người có ít hồ đào nhất. Chúng ta có nhiều hồ đào nhất, tên sẽ được gọi sau cùng. Bây giờ quay lại thì thời gian là vừa đủ.”

Nói rồi, cô gỡ hết những quả hồ đào trang trí trên người mình, nhét toàn bộ vào giỏ tre của Phan Tiểu Tân. Sau đó, cô lại ôm một nắm lớn hồ đào trong giỏ, nhét tiếp vào giỏ tre của cậu, đến khi giỏ không còn chỗ, cô bắt đầu nhét vào túi áo, mũ trùm đầu của cậu.

“Tôi không gạt cậu chứ? Trả cả vốn lẫn lời cho cậu rồi, đủ chưa? Muốn thêm không?”

Phan Tiểu Tân gật đầu liên tục: “Đủ rồi, đủ rồi… Cảm ơn chị!”

Phó Diệu Tuyết nheo mắt, mỉm cười: “Ôi, miệng nhỏ này ngọt thật đấy.”

Hai người ôm lấy giỏ hồ đào của mình, quay trở lại khoảng sân trước căn nhà gỗ.

Trước đó nơi này từng tập trung 30 người chơi, nhưng bây giờ chỉ còn lại ba người. Tính cả Phó Diệu Tuyết và Phan Tiểu Tân, tổng cộng chỉ còn năm người.

Ba người kia thấy Phó Diệu Tuyết và Phan Tiểu Tân quay lại, đều ném cho họ ánh mắt căm ghét! Nhưng trò chơi đã kết thúc, cho dù bây giờ giết Phó Diệu Tuyết cũng không thay đổi được kết quả. Huống hồ, chưa chắc họ làm gì được cô.

Ai nấy đều mang theo nỗi oán hận, chờ đợi Giám Sát Quan công bố kết quả cuối cùng.

Con rối mở miệng, phát ra giọng the thé: “Người chiến thắng trong ván chơi này tổng cộng 5 người, loại 25 người.

Số mảnh ghép có thể phân phối: 33 mảnh.

Số đạo cụ có thể phân phối: 24 món.

Bây giờ bắt đầu kết toán phần thưởng—”

Sau một loạt quá trình phân phối, Phan Tiểu Tân nhận được 7 mảnh ghép và 5 món đạo cụ. Phó Diệu Tuyết nhận được 8 mảnh ghép và 5 món đạo cụ.

“Trong Cuộc Chiến Mê Cung sắp tới, mọi người nhất định phải cố gắng nhé~” Con rối giọng cao vút, hỏi tiếp: “Jack, anh thấy ai trong số họ đáng để kỳ vọng?”

“Jamie, sao cậu cứ hỏi tôi mấy câu này hoài vậy?” Người điều khiển con rối đáp một cách nghiêm túc, “Dĩ nhiên là cô gái hồ đào này. Cậu biết mà, tôi thích những cơ thể khác biệt.”

Con rối bật cười: “Ha ha! Giống như Jefferson tay móc sắt ấy hả? Khác biệt!”

Người điều khiển con rối: “Đúng vậy, những cơ thể cải tạo luôn khiến tôi mê mẩn.”

Con rối: “Nhưng ông ta chết rồi.”

Người điều khiển con rối: “Đúng là đáng tiếc quá…”

Cả hai đối đáp như thể đang diễn tấu hài.

Phó Diệu Tuyết đã sớm nghe mà phát chán, vừa định lên tiếng cắt ngang thì người điều khiển con rối bất ngờ “à” một tiếng, nói: “Jamie, chúng ta mải nói chuyện mà quên mất một việc rất quan trọng!”

Con rối lập tức gật gù: “Phải rồi! Chúng ta quên đưa họ về sảnh nghỉ ngơi!”

Nói dứt lời, trên khoảng sân xuất hiện một khối lập phương phát sáng khổng lồ.

“Mời đi, các vị.” Người điều khiển con rối và con rối đồng thanh, “Chúc các vị may mắn~”

  • Share:

You Might Also Like

0 comments