Chương 744: Liễu tiểu thư
Bạch Ấu Vi phấn khích hẳn lên.
Càng nghĩ, cô càng cảm thấy đó là một màn cầu hôn.
Nếu là trước đây, hai người yêu nhau có thể phải hẹn hò hai, ba năm rồi mới tính đến chuyện kết hôn. Nhưng bây giờ hoàn cảnh khác rồi, từ lúc quen biết đến khi bên nhau, tình cảm cứ thế phát triển đến mức này, đã cùng giường chung gối rồi, hôn sự chẳng phải nên được đưa vào kế hoạch hay sao?
… Hay là vì cô biến mất mấy ngày nay khiến anh cảm thấy bất an tột độ, nên mới muốn cùng cô định ước chung thân?
Quà tặng chính là nhẫn cưới phải không? Dù không phải nhẫn, thì chắc chắn cũng là loại "tín vật định tình" tương tự.
Phải biết rằng, bộ não xuất sắc của cô khi suy luận vấn đề luôn vô cùng chính xác.
Bạch Ấu Vi không thể chờ thêm được nữa, ngâm mình trong bồn tắm một lát rồi vội vàng khoác áo choàng tắm bước ra ngoài.
Ánh mắt cô lướt khắp phòng, cuối cùng dừng lại trên người Thẩm Mặc.
Cô hỏi: "Quà của em đâu?"
Thẩm Mặc đang chỉnh lại chăn gối, quay đầu nhìn về phía bàn: "Ở đằng kia."
Bạch Ấu Vi nhìn qua, chỉ thấy trên bàn có một chiếc hộp giấy, lớn hơn hộp đựng giày một chút, dù nhìn thế nào cũng không giống hộp đựng nhẫn.
"..." Miệng Bạch Ấu Vi lập tức dẩu lên.
Cô lê dép đi tới, mở hộp ra, giọng điệu uể oải: "Quà gì đây..."
Thẩm Mặc nói: "Em mở ra xem đi."
Bạch Ấu Vi mở nắp hộp, lập tức nhíu mày: "Cái gì vậy, anh tặng em hũ tro cốt làm gì?"
Muốn chết rồi chôn chung sao?
Nếu vậy thì cái hũ này cũng nhỏ quá rồi đấy.
Thẩm Mặc bật cười: "Em lấy ra xem kỹ đi."
Bạch Ấu Vi bĩu môi, đưa tay nhấc "hũ tro cốt" ra khỏi hộp—ồ, thì ra không phải hũ tro cốt, mà là một lư hương.
[Lư hương của Liễu tiểu thư—có tác dụng tăng cường đối với một số đạo cụ nhất định, cần phối hợp với hương liệu của Liễu tiểu thư.]
Bạch Ấu Vi chớp mắt, kinh ngạc nhìn Thẩm Mặc: "Anh lấy được nó từ đâu?"
Thẩm Mặc đáp: "Đổi với người khác."
Bạch Ấu Vi lặp lại lời anh: "Đổi với người khác?"
Đuôi giọng hơi nhấn lên, lộ rõ sự ngạc nhiên.
Loại đạo cụ này không dễ tìm. Trò chơi xuất hiện ở khắp nơi, muốn có người tình cờ vào đúng trò chơi "Nữ Vận Hài", lại may mắn thắng cuộc, sau đó còn chọn đúng phần thưởng này trong mật thất, cuối cùng, người đó lại xuất hiện ở căn cứ Thượng Hải để Thẩm Mặc gặp được!
Xác suất này, phải nói là cực kỳ mong manh!
Bạch Ấu Vi cẩn thận đặt lư hương xuống, quan sát một chút, rồi đưa tay chạm vào. Chất liệu đồng thau cổ xưa mang lại cảm giác lành lạnh, xung quanh có họa tiết hoa sen và mây lành, trông vô cùng tao nhã.
Trước đây khi cô lấy được "Hương liệu của Liễu tiểu thư", cô đã cảm thấy đây là một vật phẩm tốt, nhưng vì không có lư hương, nên chẳng khác gì đồ bỏ đi. Bây giờ cuối cùng cũng tìm được lư hương tương thích…
Bạch Ấu Vi không kìm được mà hỏi Thẩm Mặc: "Anh đã đổi bằng cách nào vậy?"
Thẩm Mặc đáp: "Gần đây Sở Hoài Cẩm đang thu thập đạo cụ trong căn cứ, muốn hỗ trợ hậu cần tốt hơn cho Quốc Vương. Ví dụ như, người chơi sống trong phạm vi lãnh thổ của Quốc Vương sẽ không cần lo lắng về việc bị kéo vào trò chơi, vậy nên có thể dùng các đạo cụ của mình để đổi lấy nhu yếu phẩm. Cũng có người dùng đạo cụ đổi lấy đạo cụ. Còn lư hương này, anh đã dùng năm món đạo cụ để đổi lấy."
"Năm món đạo cụ?!" Bạch Ấu Vi lập tức giơ tay đấm vào vai anh: "Tên phá của! Sao anh không trả giá đi chứ!"
Thẩm Mặc cười, nắm lấy tay cô: "Không sao, trước đó trong vòng sơ tuyển anh đã thắng được không ít đạo cụ, phần lớn đều có chức năng vô dụng, chi bằng dùng để đổi lấy lư hương, xem xem hiệu quả của nó thế nào."
Sau đó, anh hỏi tiếp: "Có muốn bỏ hương liệu vào thử không?"
Bạch Ấu Vi suy nghĩ một chút, rồi gật đầu: "Được, thử xem nào."
Nói là "tăng cường đối với một số đạo cụ nhất định", nhưng rốt cuộc những "đạo cụ nhất định" này là gì? Và "tăng cường" có thể đạt đến mức độ nào?
0 comments