Xuyen Thanh Van Nguoi Ghet 060

By Quyt Nho - tháng 4 26, 2025
Views

Chương 60: “Làm nũng cũng vô dụng.” 

Thời Vụ Thanh có thể nói thật sao? 

Nói rằng đây chỉ là một quyển tiểu thuyết, còn nàng đến đây là để hoàn thành nhiệm vụ? 

Chỉ có kẻ ngốc mới nói ra mấy lời như vậy. 

Nhưng nếu không nói, thì phải giải thích thế nào đây… 

Có lẽ Kỳ Loan  ban đầu chỉ là suy đoán, phần lớn vẫn là thăm dò. Kết quả, vì nàng hoảng loạn mà không kịp phủ nhận, để lộ sơ hở, ngược lại giúp hắn xác nhận mọi chuyện… 

Thôi xong rồi! 

Nhưng giờ nghĩ lại thì cũng đã muộn. 

Thời Vụ Thanh cụp hàng mi dài xuống, thấp giọng nói: “Thiếp… thiếp muốn lấy một thứ từ chỗ tỷ tỷ.” 

Kỳ Loan mặt không đổi sắc: “Ồ?” 

Dù hắn không nói gì, nhưng khí lạnh quanh người lại càng dày đặc hơn. 

— Rõ ràng là không tin. 

Tiếng phản vấn này, thay vì nói là bảo nàng tiếp tục, chi bằng nói thẳng ra là một lời uy hiếp. 

— Nếu còn dám nói dối nữa, thì giết Thời Thư Lăng . 

“……” Thời Vụ Thanh. 

A a a! 

Làm sao bây giờ! 

Trong thời gian ngắn như vậy, nàng cũng không thể nghĩ ra một chuỗi logic hợp lý được! 

Dù có bịa được, thì thật sự có thể lừa qua mắt loại người như Kỳ Loan sao? 

Hu hu! 

Thôi bỏ đi! 

Thời Vụ Thanh phồng má, buông xuôi vậy! 

Nàng nhào đến ôm lấy đối phương, tội nghiệp dụi dụi vào người hắn: “Thiếp không nên giấu chàng, A Loan, thiếp sai rồi! Chàng đừng dọa thiếp nữa hu hu, thiếp thực sự rất sợ mà!” 

Mái tóc mềm mại của thiếu nữ hơi rối do động tác thân mật, vài sợi buông xuống hai bên gương mặt trắng nõn, trông vừa đáng yêu lại vừa yếu đuối. 

Kỳ Loan khựng lại trong giây lát, sau đó vươn tay đặt lên đỉnh đầu nàng. 

“Làm nũng cũng vô dụng.” Hắn không chút biểu cảm: “Thanh Thanh, đừng ép ta làm những chuyện mà nàng không thích.” 

Thời Vụ Thanh không ngờ chiêu bài thử đâu thắng đó này lại thất bại! 

Xem ra Kỳ Loan đã quyết tâm bắt nàng nói thật rồi! 

Thời Vụ Thanh mắt ngấn nước, xong đời rồi. 

Nàng vừa lật xem kho đạo cụ, vừa than khóc trong lòng: Thảm quá! Sau khi thế giới này kết thúc, ta có khi chẳng còn lại chút điểm danh vọng nào mất! 

Nhưng ngay sau đó, nàng lại phát hiện ra một chuyện còn tệ hơn—với số điểm danh vọng còn lại, đạo cụ mà nàng có thể mua chẳng có món nào giúp ích được cho tình huống hiện tại cả! 

Giọng hát của Hải Yêu có vẻ không tệ, nhưng… mặc dù nó có hiệu ứng thôi miên, nhưng nghĩ cũng biết, đối mặt với Kỳ Loan, sao có thể thành công được chứ! 

Hắn nhất định là ý chí kiên định, tinh thần cũng vững như bàn thạch! 

“Lại đang nghĩ cách giấu ta nữa sao?” Bàn tay to lớn của Kỳ Loan  rơi xuống bên má nàng, siết chặt hơn vài phần: “Thanh Thanh?” 

Thời Vụ Thanh cảm thấy bản thân lúc này chẳng khác nào con cừu non chờ bị làm thịt. 

“Hồng Minh.” Kỳ Loan vén mấy sợi tóc của nàng lên. 

“Vương gia.” Giọng nói từ bên ngoài xe ngựa truyền vào. 

“Đi báo cho Tiêu Trì biết, vương phi từ lâu đã biết Thời Thư Lăng đang ở sau tấm bình phong.” Hắn thản nhiên nói. 

“!!” Thời Vụ Thanh trừng lớn mắt, tim đập loạn nhịp! 

Chuyện này còn đáng sợ hơn cả việc giết Thời Thư Lăng! 

“Không được!” Thời Vụ Thanh nhìn Kỳ Loan cầu xin. 

Người đàn ông cao lớn với những đường nét thâm sâu chỉ lẳng lặng nhìn nàng, không chút phản ứng. 

“A Loan! Đừng mà!” Nếu để Hồng Minh đi rồi, dù có thuyết phục được Kỳ Loan, cũng đã quá muộn! 

“Rõ, thuộc hạ lập tức đi ngay.” Hồng Minh nhận lệnh. 

“Khoan đã!” Thời Vụ Thanh vội vã níu lấy cánh tay Kỳ Loan: “Thiếp nói! A Loan, thiếp nói.” 

“Hồng Minh, chờ một chút.” 

Kỳ Loan để mặc nàng nắm lấy hắn: “Nói đi.” 

Hơi thở Thời Vụ Thanh hơi rối loạn. 

Hết cách rồi, cũng chẳng còn thời gian để nghĩ cách nữa. 

Nàng đánh cược một lần, mua ngay kỹ năng “Giọng nói của Hải Yêu”. 

[Mua thành công!] 

[Giới thiệu kỹ năng "Giọng nói của Hải Yêu" (Vĩnh viễn): Hải Yêu sở hữu giọng ca tuyệt vời nhất thiên hạ, giọng nói của họ bẩm sinh mang theo hiệu ứng thôi miên.] 

[Bổ sung kỹ năng: Hiệu quả thôi miên phụ thuộc vào năng lực của người mua và trạng thái tinh thần của người bị thôi miên. Lưu ý: Mỗi ba ngày chỉ có thể sử dụng một lần.] 

…Lừa đảo trắng trợn! 

Sao trước khi mua không nói rõ là ba ngày chỉ dùng được một lần chứ?! 

Thời Vụ Thanh muốn phàn nàn lắm, mà cái cửa hàng này toàn bán đạo cụ vừa đắt lại đầy hạn chế! 

Không thì giới hạn số lần sử dụng, không thì mấy ngày mới dùng được một lần! 

Nhưng giờ nàng chẳng còn thời gian để than phiền nữa. Sau khi mua xong, nàng lập tức nhìn thẳng vào mắt Kỳ Loan, khẽ giọng nói: 

“A Loan, chàng không biết ta đã nhận ra Thời Thư Lăng, chàng chưa từng có suy nghĩ này.” 

Liệu có thành công không? 

Có thể thành công được không? 

Kỳ Loan đối diện với đôi mắt hơi đỏ hoe của nàng…

  • Share:

You Might Also Like

0 comments