Chương 55: Hỏi rõ Thanh Thanh về sự thật
…
“Ngươi đã biết rồi, ta không phải Thời Thư Lăng, đúng không?”
Nàng thừa nhận rồi.
Thời Thư Lăng nhớ lại gương mặt đẫm máu của mình, nhớ lại những đêm sợ hãi trong thanh lâu, nhớ lại ánh mắt tiều tụy mà oán hận của mẫu thân… Đôi mắt nàng ánh lên sự hận thù mãnh liệt.
Giờ thì ngươi tin rồi chứ?
Thời Thư Lăng lạnh lùng nhìn về phía Kỳ Loan với ánh mắt tràn đầy chế giễu.
Nhưng Kỳ Loan chẳng hề có chút phản ứng nào, thậm chí không thèm liếc nhìn nàng ấy lấy một lần.
“Vương phi nói đùa rồi, thiên hạ ai cũng biết, người Hoàng thượng ban hôn cho Kỳ vương chính là đại tiểu thư Thời gia, sao có thể không phải là Thời Thư Lăng được? Nếu thật sự như vậy, đó chính là tội tru di cửu tộc.” Tiêu Trì chậm rãi nói.
“Ngươi muốn gì?” Trong giọng nói của Thời Vụ Thanh, không khó để nghe ra sự hoảng loạn.
“Ta không muốn gì cả.” Tiêu Trì mỉm cười, “Không giấu gì vương phi, cái gọi là việc đại tiểu thư Thời gia từng hứa với ta, thật ra chỉ là lời nói đùa mà thôi.”
Mỗi câu nói đều không chỉ rõ, nhưng từng lời đều đang nhắc nhở đối phương—ngươi đã sớm bại lộ rồi, ta biết hết tất cả, sinh tử của ngươi hiện tại nằm trong tay ta.
Kỳ Loan có thể dễ dàng tưởng tượng được thiếu nữ bên ngoài kia đang căng thẳng đến mức nào. Hắn khẽ nhíu mày, vô thức bước ra một bước.
Thời Thư Lăng lại đưa tay chặn hắn lại, ánh mắt lạnh lẽo: Mới chỉ là bắt đầu thôi.
“Tiêu Trì, ngươi cứ nói thẳng ra đi, đừng vòng vo nữa!” Thời Vụ Thanh thở dốc, giọng điệu gấp gáp: “Rốt cuộc ngươi muốn gì? Ngươi nói đi, chỉ cần là thứ ta có thể cho, ta đều có thể đưa cho ngươi!”
“Thứ ta muốn, vương phi có thể cho được sao?”
“Nếu ta không cho được, ngươi còn hẹn ta ra đây làm gì?”
Tiêu Trì thoáng bất ngờ, không ngờ vào thời điểm này mà Thời Vụ Thanh vẫn có thể giữ được sự tỉnh táo như vậy.
“Hay lắm!” Hắn nhếch môi cười nhạt, “Vậy thì để ta xem trước thành ý của vương phi đi! Nói đi, tại sao ngươi lại là Kỳ vương phi? Còn Thời Thư Lăng đâu? Ngươi đã làm gì nàng ta?”
“……” Thời Vụ Thanh thoáng sững lại, không đáp ngay được.
[Không sao đâu Thanh Thanh, chỉ cần nói ra sự thật là được!]
[Đúng vậy, không vấn đề gì cả! Chỉ cần nói ra, mọi chuyện sẽ được giải quyết êm đẹp!]
[Chết tiệt, hồi hộp quá, Thanh Thanh có nói ra không đây?]
[Không nói thì làm sao bây giờ? Rõ ràng Tiêu Trì đang nắm thế chủ động.]
[Chắc chắn sẽ nói thôi! Mọi người căng thẳng cái gì chứ? Không phải sắp đến cảnh hai tỷ muội đoàn tụ rồi sao?! Phải mong chờ mới đúng chứ!]
[Đúng vậy! Hahahaha! Nghĩ đến biểu cảm của Thư Lăng khi nghe sự thật lát nữa, ta liền… hê hê hê hê hê hê]
[Mặc dù có hơi biến thái, nhưng khóe miệng ta cũng đang nhếch lên đây]
[Vui quá! Xem chừng là HE rồi! Thật mong đợi được nhìn thấy Thanh Thanh thật sự!]
“Ta đã làm gì nàng ta… có quan trọng không?” Thời Vụ Thanh cố gắng giữ bình tĩnh.
“Không quan trọng.” Tiêu Trì thản nhiên đáp, vẻ mặt chẳng chút gợn sóng: “Chỉ là tò mò, muốn nghe thử thôi.”
Thời Vụ Thanh cúi đầu, khóe mắt liếc về phía bình phong.
Nhiệm vụ của nàng lần này chính là vạch trần sự độc ác của bản thân, để Thời Thư Lăng, người vốn đã hận nàng đến tận xương tủy, có thể tận tai nghe thấy sự thật.
Việc này thật ra không khó, nàng chỉ cần kể lại những gì nguyên chủ đã làm là được. Theo diễn biến cốt truyện, bọn họ sẽ không giết nàng ngay bây giờ.
Điều bất ngờ lúc này là… Kỳ Loan cũng có mặt ở đây.
Thời Vụ Thanh nghĩ đến phản ứng có thể có của Kỳ Loan sau khi nghe sự thật…
Ừm, không biết vì sao, nàng lại không thể tưởng tượng được dáng vẻ Kỳ Loan tức giận với nàng nữa.
Ngược lại, nàng mơ hồ có cảm giác rằng, lát nữa nếu Tiêu Trì và nữ chính nổi giận mà lao đến đánh nàng, thì Kỳ Loan có khi lại đứng về phía bảo vệ nàng…
Sau một thoáng trầm mặc, nàng mở miệng nói: “Ta đã đưa nàng ta đi rồi.”
Là phản diện mà, đương nhiên không thể ngốc nghếch tự mình khai ra hết mọi chuyện ngay từ đầu được, phải giả vờ vô tội trước đã.
Thời Vụ Thanh cảm thấy bản thân đã tiến hóa rồi.
“Đưa đi đâu?”
“Một nơi an toàn.”
Tiêu Trì đã biết nàng đang bịa chuyện: “Vì sao?”
“Tỷ tỷ không thích Kỳ vương, tỷ tỷ mong muốn một cuộc sống tự do, nếu gả vào phủ Kỳ vương, cả đời tỷ tỷ sẽ không thể hạnh phúc được.” Thời Vụ Thanh cố tình tỏ vẻ tỷ muội tình thâm, nhưng lại cũng cố tình để đối phương nhìn ra sự giả tạo của mình… Dù sao, nếu Tiêu Trì thực sự tin lời này, thì mới là tình huống dở khóc dở cười.
Dĩ nhiên, Tiêu Trì, người đã từng gặp Thời Thư Lăng, cũng sẽ không tin.
Nhưng kịch vẫn phải diễn thôi.
“Mà ta thì lại vừa hay đem lòng ngưỡng mộ Kỳ vương, nhưng vì thân phận, nên định sẵn không thể có duyên với chàng…”
0 comments