Xuyen Thanh Van Nguoi Ghet 056

By Quyt Nho - tháng 4 24, 2025
Views

Chương 56: Nội tâm của Thời Vụ Thanh 

[Nàng ấy đã nói ra rồi] 

[Nói ra rồi mọi người ơi!!!] 

[Kích động quá! Thật kích động!] 

[Ừm… nhưng hình như có gì đó sai sai? Thanh Thanh rõ ràng không thích Kỳ Loan mà? Nàng nói Thư Lăng thích tự do, đưa nàng ấy đi là được rồi, vậy tại sao còn nói mình thích Kỳ Loan?] 

[Không hiểu, đừng vội, nghe nàng ấy nói tiếp đi nào] 

“Cho nên, ta đã làm vậy.” Nàng cúi đầu, Tiêu Trì không thể nhìn thấy biểu cảm của nàng, chỉ nghe giọng điệu có chút đáng thương. 

“Chỉ đơn giản vậy thôi? Chỉ vì vậy mà ngươi dám trái ý chỉ hoàng thượng, phạm vào tội lớn đủ để tru di cửu tộc?” 

“Gọi là chỉ đơn giản vậy thôi sao?” Thời Vụ Thanh đột nhiên ngẩng đầu lên, giọng điệu phẫn nộ: “Ngươi là nam nhân, ngươi không hiểu nỗi bất lực của nữ tử! Đối với chúng ta, những người trước khi xuất giá bị giam cầm trong phủ sâu, sau khi xuất giá lại chẳng thể dễ dàng xuất đầu lộ diện, tự do là một thứ xa xỉ đến nhường nào!” 

Tiêu Trì thản nhiên đáp: “Vậy những người khác trong Thời gia thì sao? Họ biết kế hoạch của ngươi không? Họ có đồng ý không?” 

Thời Vụ Thanh quay mặt đi: “Không cần thiết để họ biết.” 

“Còn Thời Thư Lăng? Chính nàng ấy có biết không?” 

“……Càng không cần thiết phải biết.” 

“Vậy nói đi nói lại, chỉ có một mình ngươi biết mà thôi, đúng không?” Tiêu Trì đẩy chén rượu trong suốt về phía Thời Vụ Thanh: “Sự thật, cũng mặc ngươi bịa ra.” 

“Ta nói đều là thật!” Thời Vụ Thanh đau đớn nói: “Tiêu Trì, ta quả thực có lỗi, nhưng ta cũng chỉ vì quá quan tâm tỷ tỷ mà thôi! Thật ra, khi đưa ra quyết định này, ta cũng rất sợ hãi! Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc tỷ tỷ từ nay có thể sống một cuộc đời tự do, có thể gả cho người mình thích…” 

Giọng nàng dần nhỏ lại, cuối cùng, đôi mắt ầng ậc nước, nở một nụ cười: “Vậy là đủ rồi.” 

“Giữa ta và ngươi không có thù oán gì, xin ngươi hãy nể tình ta và tỷ tỷ có tình cảm sâu đậm, tha cho ta một lần.” 

Ngay khi nói xong, Thời Vụ Thanh lập tức điều chỉnh cảm giác đau đớn xuống mức thấp nhất! 

Xem nàng vừa mới nói gì kìa! 

Hại nữ chính đến mức này, vậy mà vẫn còn trà xanh thốt lên những câu như “chỉ vì quá quan tâm tỷ tỷ”, “tình cảm tỷ muội sâu đậm”… Nếu nàng là Tiêu Trì, e rằng cũng không chịu nổi! 

Độc giả vô cùng xúc động: 

[Thanh Thanh, hu hu hu] 

[Tiêu Trì, hãy tin nàng ấy đi, nàng ấy nói đều là thật] 

[Cảm động quá, ta có chút muốn khóc] 

[Dù Thanh Thanh chưa nói ra tất cả, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến ta xúc động rồi (khóc lớn.jpg)] 

[Ai có thể ngờ rằng, Thanh Thanh không chỉ làm vì tỷ tỷ, mà còn vì cả Thời gia! Nàng ấy chính là chân ái của ta!] 

Thời Thư Lăng và Tiêu Trì, ngay từ khoảnh khắc nghe thấy Thời Vụ Thanh mặt dày thốt ra câu “chỉ vì quá quan tâm tỷ tỷ”, đã cảm thấy ghê tởm đến mức muốn một đao đâm chết nàng! 

Nàng ta còn dám nói là tỷ muội tình thâm ư? 

Hủy hoại khuôn mặt của tỷ tỷ, đây chính là cái gọi là tình thâm sao? Gọi là quan tâm sao? 

Miệng toàn là lời dối trá, không có một câu nào là thật, giả tạo đến mức khiến người ta muốn nôn ra cả bữa tối hôm qua! 

Trong lòng Thời Thư Lăng như có một ngọn lửa đang bùng cháy, nàng gần như không thể kiềm chế được mà muốn xông ra ngoài, để nhìn xem biểu cảm của Thời Vụ Thanh khi nhìn thấy nàng sẽ thế nào! 

Nhìn nhầm người rồi! 

Thật sự là nhìn nhầm người rồi! 

Nàng từng nghĩ rằng, trong số các muội muội của mình, chỉ có Thời Vụ Thanh là thật lòng đối tốt với nàng, những muội muội khác chẳng qua chỉ vì e ngại thân phận của nàng mà thôi! 

Nhưng giờ nhìn lại, nàng đã sai lầm đến mức nực cười! 

Nàng rơi vào hoàn cảnh này là do tự chuốc lấy, nhưng một khi nàng chưa chết, thì chắc chắn sẽ khiến Thời Vụ Thanh còn thê thảm hơn nàng gấp bội! 

Giờ đây, Ngu Vĩnh Ninh đã trở về Ngu quốc, hoàng quyền Ngu quốc đang ở thời điểm tranh đấu căng thẳng nhất, còn hoàng đế và Kỳ vương, dù hắn có muốn cũng lực bất tòng tâm, không thể nhúng tay vào! 

Lúc này, nếu lặng lẽ giết chết Thời Vụ Thanh, nàng ấy hoàn toàn không lo sẽ bị người khác phát hiện! 

So với sát ý mãnh liệt của Tiêu Trì và Thời Thư Lăng, Kỳ Loan vẫn giữ vẻ bình thản như lúc ban đầu. 

Chỉ đến khi Thời Vụ Thanh nói rằng nàng yêu thích Kỳ vương, trong mắt hắn mới thoáng hiện vẻ ngẩn ngơ trong chốc lát. 

Trên gương mặt sắc lạnh không có chút biểu cảm dư thừa nào, Kỳ Loan lặng lẽ dịch đến gần mép bình phong, từ xa nhìn thiếu nữ đang ngồi bên bàn. 

… 

Tiêu Trì vốn định nói chuyện với Thời Vụ Thanh lâu hơn một chút, từng bước từng bước đập tan phòng tuyến tâm lý của nàng ta, để nàng ta nếm trải cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi. Nhưng giờ đây, hắn chẳng còn chút kiên nhẫn nào nữa. 

Chỉ cần nghe nàng ta nói thêm hai câu, hắn e rằng bản thân sẽ không kìm được mà bỏ luôn việc dẫn dụ Thời Vụ Thanh nói ra sự thật, trực tiếp dâng cho nàng ta một chén rượu độc, tiễn nàng ta về Tây Thiên! 

“Gần đây, ta có gặp một người trong thanh lâu. Rõ ràng đã sa cơ lỡ vận, nhưng tài nghệ đàn của nàng ấy lại hơn xa nhiều tiểu thư danh môn. Hứng thú nổi lên, ta liền ra tay cứu nàng ấy.” 

Vừa nói, Tiêu Trì vừa dùng ánh mắt băng lạnh quan sát Thời Vụ Thanh. 

[Tới rồi!] 

[Chỉ cần giải thích rõ ràng điểm này, mọi chuyện sẽ sáng tỏ!] 

Độc giả nín thở chờ đợi, như thể đang đợi phán quyết cuối cùng, vừa căng thẳng lại vừa mong chờ. 

Sau đó, họ chứng kiến một cảnh hiếm thấy—tác giả miêu tả tâm lý của Thời Vụ Thanh: 

“Sao cơ?”

Thời Vụ Thanh trong thoáng chốc không hiểu Tiêu Trì đang nói gì, nàng ta không kịp phản ứng, chỉ ngây người nhìn hắn. 

Tiêu Trì không ngờ tâm cơ của nàng ta lại thâm sâu đến vậy, nghe thấy những lời này mà vẫn không đổi sắc mặt. 

Hắn cười lạnh trong lòng. Không thấy quan tài chưa đổ lệ sao? 

Còn muốn tiếp tục giả vờ vô tội à? 

“Sau khi cứu về, ta phát hiện trên mặt nàng ấy có tổng cộng hai mươi bảy vết dao chém.” Tiêu Trì nhấn mạnh từng lời, trên gương mặt tuấn tú ôn hòa không hề che giấu chút căm hận nào đối với kẻ thủ ác: “Và nàng ấy nói với ta, nàng ấy tên là Thời Thư Lăng.” 

Thời Vụ Thanh cuối cùng cũng trợn to mắt, trong ánh nhìn tràn ngập kinh hãi! 

Tiêu Trì nhếch môi, nụ cười ôn hòa như trước, nhưng không hiểu sao lại toát lên vẻ lạnh lẽo đến rợn người: “Ngươi còn gì để nói không?” 

Còn gì để nói nữa sao? 

Thời Vụ Thanh không biết phải hình dung cảm xúc của mình thế nào! 

Tại sao? Sao lại như vậy? Vì sao lại có một nữ tử bị hủy dung trong thanh lâu tự xưng là tỷ tỷ của nàng ta? 

Không… Không thể nào, đừng hoảng! Thời Vụ Thanh, hãy suy nghĩ thật kỹ, làm sao người đó có thể là tỷ tỷ được? 

Tỷ tỷ đã được cố nhân của di nương đích thân đưa ra khỏi kinh thành! 

Không thể nào có mặt ở đây! 

Hơn nữa, lúc đó vì không yên tâm, nàng ta còn phái Tiểu Ý đi theo. Tiểu Ý từng nói rằng, về sau tỷ tỷ nhất định sẽ được tự do! 

Vậy nên—nhất định, nhất định không thể là tỷ tỷ! 

Nếu vậy… thì chẳng qua là Tiêu Trì nhận được tin tức sai lệch mà không hay biết, nên mới đến đây để thử nàng ta sao? 

Thời Vụ Thanh dần lấy lại bình tĩnh, nàng ta nhìn Tiêu Trì đầy áp bức trước mặt, cố nén sự căng thẳng và sợ hãi trong lòng, nhanh chóng suy nghĩ đối sách. 

Hiện tại, thái độ của Tiêu gia vẫn chưa rõ ràng, không biết họ sẽ đứng về phía hoàng thất hay về phe A Loan. Nếu Tiêu gia chọn hoàng thất, vậy thì A Loan sẽ gặp nguy hiểm, mà bản thân nàng ta cũng vậy. 

Bản thân nàng ta có chết cũng không sao, nhưng nếu nàng ta chết, tuyệt đối không thể liên lụy đến gia tộc! 

Nếu nàng ta nói ra sự thật rằng bản thân đã nhìn thấu ý định của hoàng đế muốn ra tay với Kỳ vương, nên mới quyết định gả thay tỷ tỷ vậy thì dù Thời gia có không biết gì đi nữa, Tiêu Trì và hoàng đế cũng chưa chắc sẽ tha cho họ. 

Chỉ có một cách… đó là biến Thời gia thành một nạn nhân! 

Nàng ta và Thời gia, phải phân rõ ranh giới! 

Phải khiến Tiêu Trì hiểu rằng, giữa Thời gia và Thời Vụ Thanh, cũng là thế đối lập hoàn toàn! 

Hiểu rõ điểm này rồi, trong mắt Thời Vụ Thanh lóe lên một tia cay đắng, sau đó, vẻ mặt vốn đang đầy bi thương của nàng ta bỗng nhiên thay đổi! 

  • Share:

You Might Also Like

0 comments