Chương 608: Lại Bị Từ Chối Rồi
Người dịch: Quýt
—
Bạch Ấu Vi tiếp tục nói: “Thông tin thứ ba là manh mối cá nhân của tôi. Mặc dù sau lần bỏ phiếu thứ hai, hai người không gặp mặt trực tiếp, nhưng thực ra, Ogata He và người đàn ông da đen đã có hai lần gián tiếp tiếp xúc.”
Những người có mắt đỏ đều ngây người nhìn cô.
Bạch Ấu Vi không định giấu giếm, cô lập tức nói ra đáp án:
“Lần thứ nhất là khi người đàn ông da đen ghi số phiếu mình muốn bỏ lên giấy và cho người mang qua. Lần thứ hai là khi Ogata He gạch bỏ số mắt vàng rồi trả tờ giấy lại.
Tôi đoán là vào lúc đó, Ogata He đã nhét trứng côn trùng vào trong tờ giấy, khi người đàn ông da đen mở giấy xem số, da của ông ta đã tiếp xúc với trứng, trứng côn trùng chui vào cơ thể, sau vài giờ ấp sẽ thành bướm độc – chính là ‘Thiên phạt’ mà Ogata He đã đề cập.”
Bạch Ấu Vi giơ một ngón tay lên, khẽ lắc:
“Tóm lại, để tránh cái gọi là ‘Thiên phạt,’ chúng ta chỉ cần giữ khoảng cách với Ogata He. Trước khi đến vòng bỏ phiếu tiếp theo, mỗi người tốt nhất là ở trong phòng của mình, đóng kín cửa sổ, không tiếp xúc với bất kỳ ai hay bất kỳ đồ vật khả nghi nào, thì sẽ tránh được ‘Thiên phạt’.”
Khi nói xong, mọi người đều hơi ngỡ ngàng.
Thì ra…
Thì ra chỉ đơn giản như vậy sao?
Chỉ cần tránh xa Ogata He là được?
Sau khi nghe Bạch Ấu Vi phân tích cặn kẽ, nghĩ lại nỗi sợ với Ogata He vừa nãy, họ cảm thấy thật nực cười.
“Hóa ra hắn cũng chỉ có thế.” Một người thì thầm, “Chỉ là trò giả thần giả quỷ mà thôi.”
“Đúng vậy.” Một người khác nói cứng, “Vòng tiếp theo chúng ta sẽ khiến hắn bị loại!”
Cô gái tóc ngắn nhìn Bạch Ấu Vi, rồi nhìn các đồng đội, nắm lấy cơ hội: “Ogata He rất có khả năng là khách mời X. Chỉ cần loại hắn ở vòng bỏ phiếu tiếp theo, chúng ta sẽ giành chiến thắng ở vòng loại này, còn có thể nhận được đạo cụ và mảnh ghép của kẻ thua!”
Đạo cụ, còn có mảnh ghép!
Trò chơi với 30 người tham gia, cuối cùng chỉ còn lại 5 người, 5 người chiến thắng có thể chia phần đạo cụ và mảnh ghép của 25 người còn lại!
Không khí bỗng trở nên phấn chấn, khuôn mặt ai cũng nở nụ cười nhẹ nhõm.
Bạch Ấu Vi vẫn giữ biểu cảm bình thản.
Việc này giống như một màn ảo thuật vậy, khi bạn chưa nhìn thấu thì thấy kỹ thuật thật kỳ diệu, người biểu diễn thật tài giỏi, nhưng một khi đã biết được bí mật thì cảm thấy hết sức nhàm chán, cũng chẳng có gì to tát…
“Nếu không có vấn đề gì thì mọi người về nghỉ ngơi đi.” Bạch Ấu Vi nói nhẹ nhàng, “Nhớ là không tiếp xúc với bất kỳ ai.”
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Cô gái tóc ngắn định rời đi thì bị Bạch Ấu Vi gọi lại: “Cô ở lại chút.”
Cô gái tóc ngắn hỏi: “Có việc gì sao?”
“Đi cùng tôi tìm người bên nhóm mắt xanh.” Bạch Ấu Vi nói, “Chúng ta cần thuyết phục họ bỏ phiếu.”
...
Bạch Ấu Vi cùng cô gái tóc ngắn đi tìm Phương Vũ và Dư Triều Huy.
Dù trước đó hai người này đã từ chối, nhưng cô vẫn muốn cố gắng thêm lần nữa, giải thích rõ lý do, biết đâu thái độ của họ sẽ thay đổi.
Những người mắt đỏ lúc đầu cũng từ chối hợp tác, nhưng giờ đều đã bị cô thuyết phục.
Bạch Ấu Vi không thấy đây là chuyện khó khăn gì, chỉ cần cô phân tích tình thế rõ ràng với hai người đó, cộng thêm chút quan hệ cá nhân với Thẩm Mặc, thì chẳng lo gì không lôi kéo được phiếu.
Cô và cô gái tóc ngắn đến phòng của Dư Triều Huy trước, nhưng không có ai ở trong.
Sau đó, họ đến phòng của Phương Vũ, nghe thấy loáng thoáng có tiếng người nói chuyện bên trong.
Gõ cửa, từ trong phòng vang lên giọng nói nghiêm khắc của Phương Vũ: “Ai đó?!”
Bạch Ấu Vi hơi sững người, không ngờ đối phương lại cảnh giác như vậy, cô khẽ nhíu mày, thử nói: “Về vòng bỏ phiếu tiếp theo, tôi muốn bàn với mọi người, có thể mở cửa không?”
Bên trong không có phản hồi.
Cô gái tóc ngắn nghi ngờ ghé sát nghe thử, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu với Bạch Ấu Vi, hạ giọng nói: “Trong đó có người…”
Và có khá nhiều người.
0 comments