Thu Bong Chuong 589

By Quyt Nho - tháng 11 20, 2024
Views

Chương 589: Chỉ thiếu cô thôi

Người dịch: Thorlun

Beta: Quýt

Trò chơi vừa mới bắt đầu, có quá nhiều vấn đề cần giải quyết cùng một lúc, Bạch Ấu Vi chỉ có thể tạm thời gác lại nghi ngờ và tìm một nơi để ở. 

Ngôi nhà bên cạnh là phòng nghỉ của cô, màn hình LCD trên cửa có dòng chữ "Bạch Ấu Vi ".
Không ngờ cô và Ogata He lại thực sự trở thành "hàng xóm".
Bạch Ấu Vi đẩy chiếc xe lăn của mình đến cửa trượt. Máy dò hình cầu phía trên cửa trượt quét khuôn mặt của cô, sau đó với một tiếng click, ổ khóa cửa trượt mở ra.
Bên trong là một căn phòng màu trắng tinh khiết, cách bài trí giống như phòng đơn trong khách sạn bình thường, có một chiếc giường lớn, một bên là phòng tắm riêng, phía bên kia là bếp.
Mở cửa tủ lạnh ra, bên trong có rất nhiều đồ ăn.
Có hộp cơm trưa và bánh bao kiểu Trung Quốc, pizza mì ống kiểu phương Tây và salad. Cô không biết mùi vị của chúng như thế nào, nhưng khẩu phần khá lớn nên không cần lo lắng về đồ ăn trong hai ngày tới. 

Bạch Ấu Vi kiểm tra lại nhà vệ sinh và phòng tắm, nhưng không có gương.
Sau khi suy nghĩ, Cô nhận ra rằng đây là khó khăn đầu tiên mà trò chơi đặt ra cho người chơi, là không được phép nhìn thấy màu mắt của chính mình.
Ví dụ, cửa trượt kính ở lối vào cũng được thiết kế bằng kính mờ, không ai có thể nhìn thấy được cả. 

Bạch Ấu Vi tò mò và muốn tìm một lỗi trong trò chơi nên mở vòi nước ——
Chất lỏng chảy ra.
Nó có màu trắng sữa, hơi thơm, nhìn giống...sữa?
Khóe miệng Bạch Ấu Vi khẽ nhếch lên.
Không thể nào...
Chẳng lẽ hai ngày tới cô phải uống sữa cho đỡ khát sao?
Bạch Ấu Vi quay lại bếp và bật vòi bếp -
Chắc chắn rồi, lại là sữa!
Và nó còn đặc hơn cái trong phòng tắm!
Bạch Ấu Vi cũng nghĩ rằng nơi này có biển. Nếu mang một ít nước biển về, nó có thể phản chiếu màu mắt không?
Với sơ hở rõ ràng như vậy, ước chừng trò chơi sẽ dùng biện pháp khác để bù đắp phải không? Cô chỉ nên tập trung vào trò chơi thôi.
Bạch Ấu Vi nhẹ nhàng thở dài, nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Vẫn còn rất lâu nữa mới đến cuộc bỏ phiếu, ước tính mọi người từ ba phe hiện đang nghĩ cách đoàn kết lại, phải không?
Không thể không hợp lực, nếu mù quáng lựa chọn mà không biết rõ con số, rất dễ vô tình làm bị thương các thành viên của chính mình nên phải tập hợp người của mình lại và dùng phương pháp loại trừ để tìm ra con số của hai phe còn lại. Những người bị lộ con số của họ ngày hôm nay sẽ trở thành mục tiêu loại bỏ chính của mọi người.
Bạch Ấu Vi nghĩ đến hai thuộc hạ của Thẩm Mặc, họ đều có đôi mắt xanh, không biết liệu họ có thể sống sót qua vòng bỏ phiếu đầu tiên hay không...

Có nên đi hỏi con số của họ không? Như vậy, có thể tránh được số của họ khi bỏ phiếu để không lỡ tay làm tổn thương họ.
Nhưng liệu họ có sẵn lòng nói cho cô biết không?
Với các phe khác nhau, nhiều điều đơn giản đã trở nên phức tạp...
Bạch Ấu Vi có chút khó chịu.
Loại quan hệ này là khó xử nhất, cô không thể toàn tâm toàn ý giúp đỡ đối phương, cũng không thể nhẫn tâm từ chối cứu anh ta. 

Dù thế nào đi nữa, vẫn phải tìm cơ hội để tiếp xúc riêng.
Bạch Ấu Vi ở trong phòng nghỉ ngơi một lát, ngồi lại xe lăn, chuẩn bị ra ngoài tìm hai người, thăm dò thái độ của bọn họ.
Không ngờ vừa bước ra ngoài đã nhìn thấy cô gái quàng khăn bên cạnh bác sĩ thò đầu vào gần đó.
Chắc là cô ấy lo lắng Bạch Ấu Vi sẽ tiếp xúc với những người mắt đỏ.
Bạch Ấu Vi trong lòng đang suy đoán, đồng thời giơ tay vẫy tay với cô gái, hỏi: "Cô đang tìm tôi à?"
Cô gái quàng khăn tỉnh táo lại và nhìn Bạch Hữu Vi nghiêm túc: "Bác sĩ bảo chúng ta tới đây... ...Mau lên, mọi người cũng sắp đến rồi."
"Nhanh như vậy?" Bạch Hữu Vi cố ý kêu lên. .
Cô gái quàng khăn tỏ vẻ chán ghét, cau mày nói: “Đó là bởi vì người mắt vàng đã sớm nhận ra chúng ta đang thành lập một đội ở đây, chủ động tới đây, đương nhiên sẽ nhanh hơn việc chúng ta thông báo từng người một. Đi thôi, chỉ thiếu cô thôi.”

  • Share:

You Might Also Like

0 comments