Thu Bong Chuong 591

By Quyt Nho - tháng 11 21, 2024
Views

Chương 591: Cô quá lạnh lùng

Người dịch: Quýt

"Cử 8 nhé!" Có người đột ngột đề xuất: "Tôi nhìn thấy rồi, trên giày của cô gái tóc ngắn đó có số 8! Cô ta có đôi mắt xanh!"

"27 cũng được! Tôi cũng nhìn thấy rồi, 27 là người có mắt đỏ!" Một người khác nói.

Người đàn ông đeo kính đứng cạnh vị bác sĩ nói: "Lượt đầu tiên, ít nhất chúng ta cần loại bỏ ba người, còn thiếu một, bầu ai đây?"

Theo luật chơi, mỗi vòng phải loại bỏ 5 người. Nếu chỉ loại bỏ 2 người ngoài nhóm, thì 3 vị trí còn lại có khả năng sẽ nằm trong nhóm người có mắt vàng. Nhưng nhóm của họ chỉ có 9 người (tính cả Bạch Ấu Vi là mắt vàng giả), nếu loại 3 người, chỉ còn lại 6 người. Điều đó có nghĩa là trong lượt bỏ phiếu thứ hai, họ chỉ có 6 phiếu để tác động, số phiếu ít như vậy, việc lật ngược tình thế gần như không thể!

Vì vậy, ở vòng đầu tiên, bằng mọi giá họ phải thử loại ba người ngoài nhóm!

"Về các con số, tôi muốn bàn bạc với mọi người…" Bác sĩ Ogata He chậm rãi mở lời, "Các con số cần bầu phải tránh các số của người trong nhóm. Tuy nhiên, tất cả đều mới quen nhau, yêu cầu mọi người công khai số của mình e rằng sẽ có sự dè dặt, nên tôi có một ý kiến…”

Bác sĩ Ogata lấy ra một tờ giấy và một cây bút.

"Trên tờ giấy này, tôi đã viết 19 số. Chúng ta mỗi người gạch bỏ hai số, các số còn lại sẽ là những số mà chúng ta bầu trong vòng này. Mọi người thấy sao?"

Mọi người trao đổi nhỏ, rồi lần lượt gật đầu.

"Cách của Bác sĩ Ogata rất hay."

"Đúng vậy, nhờ vậy mọi người không cần phải lộ số của mình."

Người đàn ông đeo kính nói với giọng tự hào: "Tôi đã nói rồi mà, đi theo Bác sĩ Ogata chắc chắn không sai đâu! Bác sĩ khác với những người chỉ muốn thắng, ông ấy thật sự nghĩ cho tất cả mọi người!"

Ogata He khiêm tốn vẫy tay, mỉm cười nói: "Chiến thắng bằng cách hy sinh đồng đội chẳng có ý nghĩa gì cả. Mọi người có thể đi tới vòng loại, chắc hẳn đã chứng kiến quá nhiều xấu xa và tội lỗi, nhưng chúng ta được gì?

Cái xấu xa sẽ càng xấu xa, cái tội lỗi sẽ càng tội lỗi. Nếu trò chơi búp bê này là hình phạt của nhân gian, thì muốn được cứu rỗi, chúng ta cần giữ lòng từ bi.

Thưa các vị, ích kỷ tàn bạo không phải là kế lâu dài. Nếu cần thiết, tôi sẵn sàng hy sinh bản thân, chia sẻ các mảnh ghép và đạo cụ với mọi người, để đổi lấy sự sống cho mọi người. Như vậy, cuộc sống của tôi sẽ có ý nghĩa…”

Mọi người đều bị những lời này lay động, hiện rõ vẻ xúc động.

Trải qua sinh tử trong trò chơi, tinh thần luôn ở trong tình trạng căng thẳng cao độ, dễ dàng sinh ra hai loại người:

Loại thứ nhất, bị quy tắc của trò chơi bào mòn nhân tính, trở thành cỗ máy giết chóc lạnh lùng;  

Loại thứ hai, là những người cố gắng vật lộn thoát ra nhưng lại không biết cách thay đổi hiện trạng. Loại người này có thể có chút khả năng, nhưng tâm lý yếu đuối, dễ bị kiểm soát.

Người phụ nữ quàng khăn đỏ mắt, thành thật nói: "Bác sĩ Ogata! Xin ngài hãy tiếp tục dẫn dắt chúng tôi đi tiếp!"

Bạch Ấu Vi: "..."

Cô âm thầm quan sát xung quanh, ngoài cô, 8 người còn lại ít nhất 6 người đã tỏ vẻ cảm động.

… Chuyện gì thế này? Lẽ nào cô thật sự lạnh lùng? Tại sao cô chẳng hề thấy cảm động, chỉ thấy đối phương toàn lời hoa mỹ giả tạo?

Tuy nhiên, khi Ogata He nói về việc chia sẻ các mảnh ghép và đạo cụ với mọi người, cô thực sự có chút cảm động… vì cô hoàn toàn không tin! Một người thật sự biết hy sinh vì người khác, tràn đầy tinh thần cống hiến, làm sao có thể bước vào vòng loại của trận chiến mê cung được!

Người chết dưới tay vị bác sĩ này hẳn không ít đâu?

Bạch Ấu Vi nhìn Ogata He đang được mọi người vây quanh ở trung tâm.

Ông ta cầm bút, gạch vài số trên tờ giấy, sau đó truyền tờ giấy ghi các số ấy đi.

  • Share:

You Might Also Like

0 comments