Chương 122: Pháo hôi bị gán mác “vạn người ghét” trong show hẹn hò 19
Cố Kiều Kiều phát hiện hai người kia thật giống nhau, đều là kiểu người ít nói và lạnh lùng.
Quan Thương Vũ mang vẻ lạnh lùng của người đứng ở vị trí cao, khí chất mạnh mẽ. Trịnh Uyển Âm lại là kiểu lạnh vì khí chất trời sinh.
Một người trông như cấm dục, người kia lại như vô dục.
Cả hai người đồng thời nhìn chằm chằm Cố Kiều Kiều, như đang đợi cô chọn một người.
Cố Kiều Kiều đột nhiên cảm thấy phản nghịch, tại sao cứ phải là cô chọn, chẳng lẽ họ không thể tự đi đến?
Thế là cô chẳng chọn ai cả, thản nhiên dời mắt sang chỗ khác.
Ngược lại, Lục Thời Việt lại bước về phía Cố Kiều Kiều. Bùi Ngôn Nhất tính lại, thấy thêm anh nữa vừa đủ chín người, cũng đi tới chỗ cô.
Cố Kiều Kiều đang đeo phao bơi, hai người cũng không thể chạm vào cô, đành mỗi người giữ một bên phao.
Bạch Điển Phong cầm loa đi đến bên hồ bơi hét lên: “Lúc ghép số phải có tiếp xúc cơ thể mới tính!”
Có lẽ quá kích động, Bạch Điển Phong không để ý dưới chân, trượt một cái rồi cả người ngã nhào xuống hồ bơi.
Chuyện xảy ra đột ngột, hắn ta vùng vẫy mấy cái rồi uống mấy ngụm nước hồ.
[Bạch Điển Phong đúng là cây hài! Sao mà xui dữ vậy trời??]
[Một cục thịt béo giãy giụa hhhhh]
[Không quan tâm gà ướt, chỉ không biết nên ghen tị với ai nữa thôi!]
[Bùi Ngôn Nhất, tốt nhất anh nên tự biết thân biết phận! Anh là idol đấy!]
[Ba người này đúng là đã mắt ghê! Ba người họ cứ thế mà sống hạnh phúc đi, tôi ủng hộ!]
[Ảnh đế Lục, anh cũng không còn trẻ nữa rồi, fan cứng như tôi ủng hộ anh chủ động một chút!]
Lục Thời Việt như thể có thể thấy được bình luận, nhìn Cố Kiều Kiều mấy lần rồi đưa tay đặt lên cánh tay cô.
Ý nghĩ đầu tiên của anh là: Da cô ấy quả thật trắng mịn như ngọc thượng hạng.
Bùi Ngôn Nhất thấy Lục Thời Việt đã hành động, tai đỏ ửng, thậm chí không dám nhìn Cố Kiều Kiều, tay xương khớp rõ ràng đặt lên tay còn lại của cô.
Hai người đều ngửi thấy mùi hương bí ẩn trên người Cố Kiều Kiều, Bùi Ngôn Nhất còn không kiềm được mà lại gần cô thêm chút nữa.
Ở chỗ khác, Lâm Di Di kéo Bạch Minh Dĩnh bơi đến chỗ Quan Thương Vũ.
Cô vốn muốn lại gần Quan Thương Vũ hơn, nhưng bị ánh mắt lạnh như băng của anh dọa cho lùi bước.
Đành kéo Bạch Minh Dĩnh bơi đến chỗ Trịnh Uyển Âm, hai người nắm lấy vạt áo của Trịnh Uyển Âm.
Trịnh Uyển Âm lúc này mới thu ánh mắt lại từ phía Cố Kiều Kiều.
[Trường cảnh căng thẳng quá! Quan tổng của chúng ta đúng là khí thế bức người!]
[Không ai nhận ra Trịnh Uyển Âm cũng không muốn để Lâm Di Di và Bạch Minh Dĩnh chạm vào sao? Cô ấy chỉ để họ nắm vạt áo thôi.]
[Rất thích mấy vòng như này! Mong khách mời chịu thân mật chút! Ai nấy đều ngại ngùng quá!]
Khi đếm ngược còn ba giây, Kỳ Mục Tinh đứng cạnh Quan Thương Vũ.
Đường Khê Nguyệt và Tống Cảnh An bị lẻ, vòng này thất bại.
Điều đó khiến Đường Khê Nguyệt thấy thất vọng, cũng khơi lên ý muốn thắng.
Chẳng bao lâu sau, tiếng nhạc vang lên lần nữa, các khách mời tản ra thành từng nhóm nhỏ, chờ con số cuối cùng xuất hiện.
“14!”
Lần này âm thanh điện tử vừa dứt, Quan Thương Vũ đã sải bước dài về phía Cố Kiều Kiều, tạo nên những gợn sóng nước.
Anh đi đến bên cô, tự nhiên nắm lấy cổ tay cô kéo về phía Trịnh Uyển Âm.
Sau khi dừng lại, tay anh vẫn chưa buông, vẫn nắm chặt tay cô.
Trịnh Uyển Âm dừng mắt trên tay hai người một chút, sau đó cũng kéo tay còn lại của Cố Kiều Kiều.
[Aaaaaa điên mất! Cố Kiều Kiều làm cún hai ngày là liếm được Quan tổng rồi sao??]
[Quan tổng và Cố Kiều Kiều thật sự quá xứng! Con của họ chắc chắn sẽ siêu đẹp trời ơi trời!!]
[Quan Thương Vũ, Trịnh Uyển Âm, Cố Kiều Kiều. Cháy bỏng quá???]
[Tôi phản bội rồi! Xin lỗi Ảnh đế Lục, tôi qua chèo thuyền mới một lát nhé!]
[Có được không... Đôi "Hoa bách hợp quê hương" này cũng quá tuyệt vời luôn á…]
Trịnh Uyển Âm nắm cổ tay Cố Kiều Kiều, nhìn bàn tay trắng nõn của cô, không nhịn được đặt tay cô vào lòng bàn tay lớn hơn một chút của mình.
Cố Kiều Kiều hơi kinh ngạc nhìn cô ấy, nhưng không phản ứng gì.
Dù sao cũng đều là phụ nữ, nắm tay chút có sao đâu.
Ngược lại, Quan Thương Vũ lạnh lùng liếc Trịnh Uyển Âm một cái, trong mắt như có ý cảnh cáo.
Trịnh Uyển Âm chẳng thèm để tâm, chỉ cúi đầu chăm chú nghịch tay Cố Kiều Kiều.
Ánh mắt Quan Thương Vũ tối lại.
Thấy bên Cố Kiều Kiều đã nhanh chóng ghép xong số, Đường Khê Nguyệt sốt ruột, kéo theo Lâm Di Di và Bạch Minh Dĩnh.
“Chúng ta tìm người khác ghép nhóm nhé?”
Lâm Di Di gật đầu, bị cô kéo bơi đến chỗ Kỳ Mục Tinh có số 4.
Bốn người cộng lại là 10.
Họ liền tìm thêm Lục Thời Việt, lúc này đang đứng với Tống Cảnh An.
Thêm Lục Thời Việt là 13, có thêm Tống Cảnh An thành 15.
Đếm ngược còn ba giây, Đường Khê Nguyệt vì vừa thua một vòng nên hơi ngại, nói với Lâm Di Di: “Di Di, hay là chị…”
Cô ta không nói hết, nhưng ai cũng hiểu ý.
Bỏ Lâm Di Di ra thì vừa đúng 14.
Lâm Di Di vẫn cười như không, chủ động nói: “Vậy tôi rút lui nhé, mấy cô vừa đúng 14 rồi.”
Bình luận khen cô độ lượng, mắng Đường Khê Nguyệt, nói rõ ràng là cô kéo Lâm Di Di đến trước, giờ lại bảo cô ấy rút.
Lâm Di Di thua vòng này nhưng độ thiện cảm của khán giả lại tăng lên.
Trước đó vì vụ trứng cá muối mà nhiều người không thích cô, giờ lại củng cố hình tượng.
Vòng này Lâm Di Di và Bùi Ngôn Nhất thất bại.
Chẳng mấy chốc vòng ba bắt đầu, lần này nhạc rất ngắn, con số “10” vừa xuất hiện.
Đường Khê Nguyệt đã kéo Bạch Minh Dĩnh đến cạnh Trịnh Uyển Âm, nhanh chóng ghép nhóm thành công.
Điều đó khiến khí chất của Trịnh Uyển Âm càng thêm lạnh.
Đặc biệt là khi thấy Quan Thương Vũ vẫn đứng cạnh Cố Kiều Kiều, trong mắt lóe lên chút bực bội.
Tống Cảnh An, Lục Thời Việt và Kỳ Mục Tinh ghép nhóm thành công.
Hiện chỉ còn lại Bùi Ngôn Nhất và Lâm Di Di, cả hai đều mang số 1.
Bên Cố Kiều Kiều và Quan Thương Vũ cũng còn một số 1.
Bùi Ngôn Nhất và Lâm Di Di nhìn nhau, trước đó từng hợp tác một bộ phim, khi ấy phía Lâm Di Di luôn cố kéo anh tạo cp.
Điều đó khiến anh cực kỳ khó chịu.
Anh rất ghét việc tạo cp giả để chiêu trò.
Chưa kể, bên Lâm Di Di như cao su dính chặt lấy anh không buông.
Vì bộ phim hay vì mặt mũi, anh cũng không tiện trở mặt.
Dù đã qua hơn một năm, nhưng chỉ cần thấy Lâm Di Di là anh đã mất vui.
Ngoài việc bị kéo tạo cp, Bùi Ngôn Nhất cũng không quen nổi việc Lâm Di Di từ ăn, uống, mặc đồ đến đi giày, tất cả đều phải nhờ trợ lý làm.
Đã vậy còn giả bộ ngây thơ không hiểu chuyện.
Thế nên anh chẳng buồn giữ phong độ quý ông, nhanh chóng bơi tới bên Cố Kiều Kiều, lại đặt tay lên tay cô.
Nụ cười của Lâm Di Di cứng lại trong một khoảnh khắc.
[Bùi Ngôn Nhất sao lại như vậy chứ?]
[Không thấy rõ anh ấy rất ghét Lâm Di Di à?]
[Hahahaha hồi đó có tài khoản tung tin 11 là giả, toàn do Lâm Di Di tạo cp. Giờ tin rồi chứ?]
[Thật lòng mà nói, thà Bùi Ngôn Nhất chọn Cố Kiều Kiều còn hơn là Lâm Di Di giả tạo này!]
Fan cp của Bùi Ngôn Nhất và Lâm Di Di hoàn toàn tan mộng, nhưng lại càng điên cuồng kêu gọi mọi người bình chọn.
Muốn ăn bữa cơm cuối cùng thật hoành tráng.
Chương 123: Pháo hôi bị gán mác “vạn người ghét” trong show hẹn hò 20
Chơi trò chơi dưới nước rất tốn sức, nên chỉ chơi được vài vòng, “gà ướt sũng” Bạch Điển Phong đã gọi các khách mời quay lại tắm rửa thay đồ.
Hắn cũng thông báo rằng bữa tối sẽ bắt đầu lúc bảy giờ tối, và sau bữa ăn sẽ công bố người được chọn cho buổi hẹn ngày mai.
Vừa bước lên bờ, Cố Kiều Kiều liền được Trịnh Uyển Âm lấy áo sơ mi lớn của mình khoác lên người cô.
“Khoác vào đi.”
Lúc giúp Cố Kiều Kiều khoác áo, Trịnh Uyển Âm cúi đầu. Từ góc độ này, khe ngực trắng muốt càng thêm rõ ràng.
Cô ấy lập tức dời ánh mắt một cách kín đáo.
Cố Kiều Kiều gật đầu, sau khi mặc xong áo thì hai người cùng nhau quay về phòng mình.
Không ít ánh mắt dõi theo họ cho đến khi không còn thấy bóng dáng Cố Kiều Kiều nữa.
Ba nữ khách mời còn lại, kể cả người chậm hiểu như Bạch Minh Dĩnh, cũng nhận ra không khí giữa các khách mời đã khác sau trò chơi lần này.
Không khí giữa các khách mời bắt đầu có chút thay đổi.
Nam khách mời bắt đầu không còn thái độ thờ ơ, còn nữ khách mời thì dấy lên tâm lý cạnh tranh.
Bạch Minh Dĩnh nhanh chóng xác định vị trí của mình trong chương trình này: trung lập.
Cô đến tham gia chương trình này chỉ để tăng độ nhận diện, chưa từng nghĩ sẽ thật sự “nắm tay thành công” với nam khách mời nào.
Dù có hâm mộ Lục Thời Việt, thì đó cũng chỉ là vì thích vai diễn của anh trong phim.
Tất cả khách mời đã quay về phòng mình, đạo diễn điều chỉnh máy quay về phía nhà ăn.
Hai đầu bếp được bên tổ chức chương trình cử đến đã có mặt trên đảo. Họ đang bận rộn trong bếp chuẩn bị món ăn, mỗi khi làm xong một món lại bưng ra đặt lên bàn ăn.
Khách mời còn chưa xuất hiện, nhưng khán giả vẫn không thấy chán.
[Tôi rất mong chờ phần công bố tiếp theo!]
[Ủa cái người hay viết bài tổng hợp hôm trước đâu rồi? Đã đăng weibo chưa?]
[Phần công bố này có gì mà xem, chúng ta tự bỏ phiếu thì kết quả chẳng rõ rồi sao?]
[Nhưng khách mời đâu biết kết quả, chúng ta muốn xem phản ứng của họ cơ! Hehehe]
[Còn Trịnh Uyển Âm và Bạch Minh Dĩnh nữa, hai người đó có dùng quyền "giành nam khách mời" không?]
[Tới rồi kìa! Nghe tiếng bước chân rồi đó!]
Người đầu tiên xuống là Bạch Minh Dĩnh, cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng, tóc xõa tự nhiên, mặc một bộ đồ theo phong cách Chanel nhỏ gọn.
Cả người toát lên khí chất dịu dàng.
Cô vẫn chọn ngồi vào chỗ cũ của mình ở hai lần trước, vị trí đầu tiên bên tay phải.
Bạch Minh Dĩnh vừa ngồi xuống thì Lục Thời Việt cũng bước ra.
Hai người chào nhau, Lục Thời Việt ngồi vào vị trí đầu tiên bên tay trái.
Điều này khiến Tống Cảnh An – người xuống sau anh một bước – thoáng khựng lại, rồi nhanh chóng lấy lại vẻ thản nhiên, ngồi vào chỗ đối diện với Bạch Minh Dĩnh.
Sau đó là Quan Thương Vũ. Khi mở cửa phòng thì Trịnh Uyển Âm cũng vừa ra ngoài.
Hai người nhìn nhau một cái, chẳng ai chào ai, cứ vậy bước xuống lầu.
Trịnh Uyển Âm cũng trở lại chỗ ngồi cũ, Quan Thương Vũ ngồi đối diện với cô ấy.
[Cặp này thú vị ghê. Không nói nhiều nhưng cứ có cảm giác giữa họ có gì đó!]
[Hai người lạnh như băng như vậy chắc chẳng đi tới đâu đâu (?>︿<?)]
[Hiện tại CP Trịnh Uyển Âm x Quan tổng là cặp được yêu thích nhất. Chắc chắn mai họ sẽ hẹn hò rồi.]
Nghe thấy tiếng động, Cố Kiều Kiều cũng đi xuống. Cô vẫn không trang điểm, chủ yếu là vì ngại tẩy trang rườm rà.
Mái tóc xoăn nhẹ được cô kẹp lại tùy ý phía sau, vài sợi tóc ngắn phía trước không kẹp được thì rủ bên tai, khiến cô thêm phần quyến rũ.
Cô mặc đồ thể thao, mang dép lê, lười biếng bước xuống lầu.
Cố Kiều Kiều nhìn quanh một vòng rồi ngồi vào chỗ đầu tiên bên tay trái – đối diện với Lục Thời Việt.
Lục Thời Việt mỉm cười lịch sự, tự nhiên hỏi: “Kiều Kiều chơi trò chơi có mệt không?”
“Cũng tạm, chỉ hơi buồn ngủ thôi.” Vừa nói cô vừa ngáp một cái.
Cái ngáp khiến đôi mắt hồ ly mê hoặc của cô phủ lên một tầng hơi nước, ánh mắt lấp lánh long lanh.
Ba người đối diện với cô đồng thời quay mặt đi.
Quan Thương Vũ theo phản xạ xoa nhẹ hai ngón tay.
May mà các khách mời khác cũng lần lượt xuống lầu, không khí bàn ăn bắt đầu náo nhiệt trở lại.
[Đường Khê Nguyệt hình như thích Bùi Ngôn Nhất, thấy anh ngồi đối diện mà đỏ mặt luôn.]
[Bùi Ngôn Nhất thà ngồi đối diện Đường Khê Nguyệt còn hơn ngồi gần Lâm Di Di, buồn cười ghê.]
[Không ai thấy Kỳ Mục Tinh cứ lén nhìn Cố Kiều Kiều sao?]
[Chị Kiều đúng kiểu vạn người mê! Ngáp thôi mà cũng đẹp chết người…]
[Mặt dày ghê luôn? Vạn người mê gì chứ, năm ông khách mời chắc chẳng ai ưng Cố Kiều Kiều đâu.]
Khách mời đã đông đủ, hai đầu bếp cũng vừa bưng nốt các món ăn ra.
Mọi người khách sáo vài câu rồi bắt đầu ăn.
Lâm Di Di là nữ minh tinh, lúc nào cũng phải chú ý vóc dáng nên chỉ gắp vài miếng rồi ngừng ăn.
Đường Khê Nguyệt ngồi bên cạnh cảm thán: “Nữ minh tinh đúng là khác bọn người thường chúng ta, Di Di đúng là có kỷ luật!”
Lâm Di Di cười: “Lên hình là mập thêm mười cân, vì để lên hình đẹp thì dù đồ ăn ngon cỡ nào tôi cũng phải nhịn, mọi người cứ ăn nhiều một chút nha.”
Câu nói khách sáo mà chẳng ai bắt bẻ được, còn thể hiện được sự chuyên nghiệp của bản thân.
Đường Khê Nguyệt phụ họa: “Đầu bếp chuyên nghiệp nấu đúng là khác, bữa này cuối cùng cũng được ăn no rồi.”
Cô ta không nhìn Cố Kiều Kiều, nhưng rõ ràng đang ngấm ngầm chê bai đồ ăn mà Cố Kiều Kiều từng nấu dở, khiến cô ta chưa từng ăn no.
Bạch Minh Dĩnh liếc nhìn Cố Kiều Kiều một cái.
Cố Kiều Kiều thật sự đang đói, đũa chẳng ngừng lại chút nào. Nghe Đường Khê Nguyệt lại nói móc, cô gắp một cái đùi gà bằng đũa dùng chung bỏ vào bát của đối phương:
“Ngon thì ăn nhiều một chút. Nè, ăn cái đùi gà này đi, đừng vừa ăn vừa nói móc nữa.”
Nhìn đùi gà trong bát, Đường Khê Nguyệt nghiến răng nhưng vẫn phải gượng cười: “Cảm ơn Kiều Kiều.”
Cố Kiều Kiều tiếp tục gắp thức ăn, hào phóng phẩy tay: “Khách sáo gì chứ, ai bảo tôi là người tốt cơ chứ. Cái đùi gà này là tôi đích thân gắp cho đó, chứa đựng cả tấm lòng của tôi đấy. Khê Nguyệt nhất định phải ăn hết nha, không thì tôi buồn đó.”
Cô nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng mà châm chọc, khiến Đường Khê Nguyệt tức đến suýt nghiến nát răng.
Đường Khê Nguyệt cắn một miếng đùi gà, tưởng tượng đó là mặt Cố Kiều Kiều, mới tạm nguôi giận một chút.
Một cái đùi gà trôi xuống bụng, cô ta chỉ thấy ngán tới mức buồn nôn.
Bàn ăn đầy món ngon cũng chẳng còn khẩu vị gì, thậm chí còn thấy hơi buồn nôn.
Dù không phải minh tinh, nhưng Đường Khê Nguyệt cũng rất chú trọng đến ăn uống, bình thường ít ăn đồ chiên dầu, thịt mỡ.
Lần này bị Cố Kiều Kiều chọc tức đến mức ăn luôn một cái đùi gà đầy mỡ.
Càng nghĩ càng tức, thấy Cố Kiều Kiều ăn uống ngon lành, chẳng bị ảnh hưởng chút nào, cô ta đảo mắt, nói:
“Kiều Kiều giữ dáng tốt ghê, bình thường cũng ăn nhiều vậy à? Nếu là tôi ăn kiểu đó chắc giờ thành heo luôn rồi.”
Cố Kiều Kiều uống một ngụm canh: “Heo có làm gì sai đâu.”
“Với lại,” Cố Kiều Kiều nói thêm: “Tôi có ăn bao nhiêu cũng không mập được là do cơ địa đấy, sao? Ghen tị hả?”
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Cố Kiều Kiều, Đường Khê Nguyệt chỉ cảm thấy no càng thêm no!
No vì tức!

0 comments