Xuyen Nhanh Van Nguoi Me 154 155

By Quyt Nho - tháng 7 26, 2025
Views

Chương 154: Pháo hôi bị gán mác “vạn người ghét” trong show hẹn hò 51

Cô không bận tâm: “Được thôi.”

Hai người ngồi lên phía còn lại của chiếc thuyền chuối, Trịnh Uyển Âm leo lên trước ngồi phía sau, đưa bàn tay thon dài ra kéo Cố Kiều Kiều lên.

Bốn nam khách mời còn lại cũng đã chuẩn bị xong.

Trước khi thuyền chuối khởi động, Trịnh Uyển Âm vòng tay từ phía sau ôm lấy eo Cố Kiều Kiều.

“Kiều Kiều, tim tôi đập nhanh quá…”

“Hả?”

Tiếng sóng và gió quá lớn, Cố Kiều Kiều hoàn toàn không nghe rõ Trịnh Uyển Âm nói gì.

Lúc đầu cô hơi sợ, nhưng đôi tay vòng qua eo lại mang đến cảm giác an toàn, cô cũng nắm lấy tay đối phương.

Ở không xa, Quan Thương Vũ thấy cảnh đó, ánh mắt liền trầm xuống.

Anh chợt nhận ra điều gì đó.

Những ngày qua trong chương trình, hình như anh chưa từng chủ động.

Đến khi chương trình kết thúc, anh mới hiểu ra rằng, Cố Kiều Kiều thích chính là sự chủ động.

Anh nhớ lại lúc chơi trò chơi trong hồ bơi, lúc đó Cố Kiều Kiều đã thể hiện rõ điều này rồi.

Quan Thương Vũ khẽ thất vọng, tim anh lúc này đừng nói là tăng nhịp, chỉ riêng việc giữ cho không tụt xuống đã là nhờ vào khả năng kiểm soát cảm xúc mạnh mẽ.

Vòng chơi đầu tiên kết thúc rất nhanh, Ngô Đạt Vũ công bố chỉ số nhịp tim của từng khách mời.

Ngoại trừ Trịnh Uyển Âm có nhịp tim là 128, những người còn lại đều ở mức bình thường.

Cố Kiều Kiều ngạc nhiên liếc nhìn Trịnh Uyển Âm: “Sao tim cô lại đập nhanh thế?”

Trịnh Uyển Âm nở nụ cười có thể làm cả thế giới đảo điên: “Vì Kiều Kiều rất thơm.”

Nụ cười đó khiến Cố Kiều Kiều hơi bối rối, trời ơi! Cô bỗng nghi ngờ chính mình.

Bao nhiêu năm qua, cô không phát hiện ra mình là “hoa bách hợp” à?

“Ồ.” Cố Kiều Kiều làm như không có gì, quay đầu không nhìn Trịnh Uyển Âm nữa.

Ngô Đạt Vũ bắt đầu giải thích luật chơi vòng thứ hai: “Tiếp theo, nam nữ khách mời sẽ cùng ngồi trên một chiếc thuyền chuối, mỗi lần chỉ kéo dài hai phút.”

Lần này là để đo nhịp tim khi chơi một mình rồi so với khi chơi cùng nữ khách mời.

Nếu nhịp tim không khác biệt nhiều thì chứng tỏ hoàn toàn không rung động.

Còn nếu nhịp tim tăng mạnh thì tức là nam khách mời đã rung động với nữ khách mời đó!!

Con người có thể nói dối, nhưng thiết bị thì không.

Có tổng cộng ba chiếc thuyền chuối, đợt đầu tiên gồm có Bạch Minh Dĩnh ngồi cùng Lục Thời Việt, Trịnh Uyển Âm ngồi với Quan Thương Vũ, Cố Kiều Kiều thì ngồi với Bùi Ngôn Nhất.

Tống Cảnh An chờ đợt sau.

Bùi Ngôn Nhất rất căng thẳng, vừa bước lên thuyền chuối là nhịp tim bắt đầu tăng, Cố Kiều Kiều vừa ngồi xuống, nhịp tim lập tức vọt lên 115!

Anh thậm chí không dám ngồi quá gần cô, sợ bị lộ nhịp tim qua đồng hồ.

Hai phút trôi qua rất nhanh, kết quả cũng nhanh chóng được thống kê.

Ngoài Bùi Ngôn Nhất có nhịp tim là 123, những khách mời còn lại đều bình thường.

Bùi Ngôn Nhất cúi gằm mặt xuống, lần đầu tiên trong đời trải qua cảm giác thất bại.

Cố Kiều Kiều không thích anh.

Trong vài lượt chơi sau, khi Lục Thời Việt ngồi cùng Cố Kiều Kiều thì nhịp tim tăng lên 130.

Những lúc khác thì hoàn toàn ổn định.

Quan Thương Vũ cũng vậy, khi ngồi cùng Cố Kiều Kiều thì nhịp tim cao nhất là 108.

Còn riêng Cố Kiều Kiều, nhịp tim của cô lúc nào cũng ổn định, luôn ở mức hơn bảy mươi.

Lục Thời Việt nhìn cô với ánh mắt đầy phức tạp, chợt nhận ra rằng cô có nội tâm rất mạnh mẽ.

Tất cả những điều thể hiện ra bên ngoài, chỉ là thứ cô muốn người khác nhìn thấy mà thôi.

Haiz…

Lục Thời Việt khẽ thở dài.

Ngô Đạt Vũ và các nhân viên vỗ tay: “Chúc mừng các khách mời đã hoàn thành vòng trò chơi cuối cùng. Tiếp theo, mời nữ khách mời nhận được nhiều lần ‘rung động’ nhất – Cố Kiều Kiều – chọn một người trong ba nam khách mời có chỉ số rung động cao nhất để cùng nắm tay thành đôi!”

Quan Thương Vũ, Lục Thời Việt, Bùi Ngôn Nhất đứng thành một hàng.

Cố Kiều Kiều bước lên phía trước.

Cô nghiêm túc nhìn ba người, lần đầu tiên trên mặt hiện lên vẻ lạnh nhạt.

Giọng cô bình tĩnh: “Cảm ơn, ba người đều rất tuyệt, nhưng không ai là người khiến tôi rung động.”

Câu nói dứt khoát và rõ ràng.

Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều sững sờ.

Không ngờ Cố Kiều Kiều lại không chọn ai cả??

Các nhân viên sau ống kính nhỏ giọng bàn tán:

“Không phải chứ? Cô ấy không phải rất thích Quan tổng sao?”

“Kịch bản bị phá rồi, chương trình phát đến giờ thực sự không dễ dàng gì…”

“Chọn Quan tổng chẳng phải tốt hơn sao, vừa đẹp trai vừa giàu hơn cả minh tinh nữa.”

Lục Thời Việt là người đầu tiên mỉm cười, hỏi Ngô Đạt Vũ: “Đạo diễn, chương trình chắc kết thúc rồi nhỉ?”

Ngô Đạt Vũ không ngờ lại có kết cục như vậy, nhưng anh cũng không thể ép Cố Kiều Kiều phải chọn ai đó.

Hắn gật đầu, ra hiệu cho nhân viên thu dọn thiết bị.

Bạch Minh Dĩnh như tan nát cõi lòng, cặp đôi mà cô mê đã tan thành mây khói!

Cô vừa khóc vừa chạy đi, Tống Cảnh An nhún vai rồi cũng rời khỏi.

Cậu còn nhỏ, không muốn dính vào mấy chuyện phức tạp thế này.

Lục Thời Việt bình thản bước đến trước mặt Cố Kiều Kiều: “Kiều Kiều, có thể nói chuyện một chút không?”

Cố Kiều Kiều gật đầu, cả hai đi đến bãi biển vắng người.

Cô nhìn những con sóng lúc mạnh lúc nhẹ, chủ động mở lời: “Xin lỗi.”

Lục Thời Việt khẽ cười: “Tại sao lại xin lỗi?”

Cố Kiều Kiều nói thẳng: “Em nhận tiền của Bạch Điển Phong, nên mới tạo mối quan hệ mập mờ với mọi người trong chương trình. Em cảm thấy mình nên xin lỗi vì điều đó.”

Ánh mắt Lục Thời Việt hiện lên chút ngạc nhiên, anh rất thông minh, lập tức hiểu ra toàn bộ câu chuyện.

Không trách được anh từng cảm thấy cô như một con nhím có lớp vỏ cứng, giờ thì mọi thứ đều có lời giải thích.

“Không cần xin lỗi đâu, em luôn giữ đúng giới hạn, chỉ là em đánh giá thấp sức hút của mình thôi.”

Lục Thời Việt nhẹ nhàng nói.

Anh không hối hận vì đã từng rung động trước Cố Kiều Kiều.

Cố Kiều Kiều quay đầu lại, hai người mỉm cười nhìn nhau.

“Ảnh đế Lục, sau này anh nhất định sẽ gặp được một cô gái dịu dàng và tốt bụng.”

“Xin nhận lời chúc của em.”

“Ha ha.”

Cả hai cùng bật cười.

Khi Cố Kiều Kiều quay về biệt thự, mọi người đều đang thu dọn hành lý.

Cô không có nhiều đồ, chẳng mấy chốc đã thu xong.

Khi cô kéo vali chuẩn bị rời đi, Bùi Ngôn Nhất đang lưỡng lự cuối cùng cũng gõ nhẹ vào cánh cửa chưa đóng hẳn.

Cố Kiều Kiều hiểu ý, ra hiệu cho anh vào.

“Kiều Kiều…”

Bùi Ngôn Nhất định nói gì đó, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Cố Kiều Kiều mỉm cười dịu dàng, ánh mắt cô đầy bình thản: “Mười mấy ngày qua giống như một giấc mơ đẹp, giờ mộng tan rồi, ai nấy nên trở về với vị trí của mình.”

“Bùi Ngôn Nhất, anh rất giỏi, hãy tiếp tục cố gắng và toả sáng nhé.”

Bùi Ngôn Nhất cay sống mũi, suýt đỏ mắt.

Anh hiểu ý cô, từ giờ có lẽ sẽ không gặp lại nhau nữa.

Mối tình đầu của anh, đã tắt ngấm khi mới vừa chớm nở.

“Ừ, tạm biệt, Cố Kiều Kiều.”

“Tạm biệt.”

Khi rời đi, ánh mắt Cố Kiều Kiều và Quan Thương Vũ chạm nhau ở cuối hành lang.

Ban đầu cô đã lợi dụng anh, nghĩ rằng người như anh sẽ không rung động, nên mới chủ động tiếp cận.

Không ngờ anh lại rung động thật.

Dù chỉ là một chút.

Quan Thương Vũ siết chặt tay cầm vali, cuối cùng vẫn bước lên.

“Kiều Kiều, tôi muốn hỏi em một câu: Nếu tôi chủ động hơn một chút, liệu cuối cùng em có nắm tay tôi không?”

Cố Kiều Kiều bình thản: “Có thể. Nhưng em chưa từng suy nghĩ về những điều chưa từng xảy ra.”

Quan Thương Vũ im lặng. Dù là vì bản thân anh vốn lạnh nhạt, hay vì ngay từ đầu không đặt Cố Kiều Kiều ngang hàng với mình…

Tất cả đều khiến anh đánh mất cơ hội mà cô từng dành cho anh.

Từ nay về sau, anh sẽ không còn gặp được ai khiến tim mình rung động như Cố Kiều Kiều nữa.

Chương 155: Pháo hôi bị gán mác “vạn người ghét” trong show hẹn hò 52

Cố Kiều Kiều đã trở về nhà được hai ngày. Ngay ngày hôm sau, cô đưa bà nội đến bệnh viện và thu xếp ca phẫu thuật.

Trong thời gian chờ đợi, cô bảo 888 cắt ghép các đoạn ghi âm cuộc đối thoại giữa cô và Bạch Điển Phong, sau đó gửi cho các tài khoản marketing để tung tin.

Lập tức lên hot search.

Vô số người mắng chửi Bạch Điển Phong, những người từng chửi rủa Cố Kiều Kiều trên chương trình cũng lần lượt xin lỗi.

Cố Kiều Kiều lập tức được “gột rửa”.

Dù sau này cô không còn làm minh tinh hay influencer nữa, nhưng đối với nguyên chủ từng bị mạng xã hội bạo lực, cô hi vọng người đó sẽ nhận được sự công nhận tốt đẹp.

Ca phẫu thuật của bà nội diễn ra suôn sẻ, nhưng bác sĩ lại tiếc nuối nói với cô rằng: do tuổi bà đã cao, sức khỏe suy kiệt nhiều, dù phẫu thuật thành công thì cũng chỉ sống thêm được khoảng hai năm.

Cố Kiều Kiều im lặng chấp nhận điều đó.

Khi bà được xuất viện, cô thuê một sân vườn yên tĩnh, xin bảo lưu kết quả học tập, chuyên tâm ở bên bà để chăm sóc phục hồi sức khỏe.

Sau nửa năm, bà có thể sinh hoạt bình thường, Cố Kiều Kiều bắt đầu dẫn bà đi du lịch khắp Hoa Quốc.

Họ đi chậm rãi, đến đâu cũng thong thả ngắm cảnh, nếu bà thấy thích thì ở lại thêm vài ngày.

Bà hiểu rõ tình trạng của mình, cũng rất trân trọng tấm lòng hiếu thảo của Cố Kiều Kiều.

Hai người đã cùng nhau đặt chân đến rất nhiều nơi, chiêm ngưỡng muôn vàn cảnh đẹp, nếm đủ các món ngon.

Phía sau họ luôn có một cái "đuôi" đi theo – người ấy luôn dõi theo họ trên từng bước đường.

Hai năm sau, vào một ngày nọ, bà nội nói: “Kiều Kiều, chúng ta về thôi.”

Cố Kiều Kiều biết ngày đó đã đến. Hai người trở về quê.

Lá rụng về cội, tại nơi này, Cố Kiều Kiều tiễn đưa bà nội, lo liệu tang sự cho bà.

888 im lặng một lúc rồi lên tiếng: “Chủ nhân, cô muốn rời khỏi thế giới này rồi sao?”

Hai nguyện vọng của nguyên chủ đều đã được hoàn thành.

Bạch Điển Phong vào tù, gãy cả hai chân.

Trước khi vào tù, toàn bộ tài sản của hắn đã tiêu tan sạch sẽ.

Trong ngục, hắn sống vô cùng thê thảm.

Cố Kiều Kiều nhìn về dãy núi xa xa, khẽ nói: “Chưa, tôi muốn thử sống cuộc đời mà nguyên chủ từng mong ước.”

Nguyên chủ không để lại yêu cầu gì cho bản thân.

Nhưng sau khi tiếp nhận ký ức của cô ấy, Cố Kiều Kiều cảm thấy nguyên chủ thật sự là một cô gái vững vàng như ngọn núi.

Dù gia cảnh nghèo khó, cô ấy chưa bao giờ tự ti hay than thân trách phận.

Dù ngoài bà nội ra chưa từng nhận được tình yêu từ ai khác, nhưng trong lòng cô ấy lại có một tình yêu thương rộng lớn.

Cô có nguyên tắc của riêng mình, có lý tưởng của riêng mình.

Ước mơ của nguyên chủ là trở thành một bác sĩ không biên giới.

Vì vậy, trong chương trình hẹn hò hai năm trước, cô không chọn ai cả – bởi cô không phải là người bị ràng buộc bởi tình cảm nam nữ nhỏ nhoi.

Dù xuất thân bình thường, cô ấy lại mang trong mình lý tưởng cao cả.

Lần đầu tiên, Cố Kiều Kiều nảy sinh sự khâm phục đối với đối tượng nhiệm vụ, vì thế cô quyết định thay cô ấy thực hiện giấc mơ.

...

Khi dẫn bà đi du lịch, Cố Kiều Kiều cũng không lơ là việc học. Sau khi trở lại trường, cô chuyên tâm học hành, nhanh chóng bắt kịp tiến độ của hai năm trước.

Cuối cùng, ở tuổi 28, cô tốt nghiệp thạc sĩ với thành tích xuất sắc.

Trong suốt khoảng thời gian đó, cái "đuôi nhỏ" kia – Trịnh Uyển Âm – vẫn luôn ở bên.

Cố Kiều Kiều cũng đã quen với sự hiện diện của Trịnh Uyển Âm. Trong mắt cô, họ là kiểu bạn bè kỳ lạ một chút.

Thật ra những năm qua, trên mạng vẫn có không ít người theo dõi từng động thái của cô.

Khi đoạn kết của “Hòn Đảo Tình Yêu” được phát sóng, có nhiều người không hiểu được lựa chọn của cô. Nhưng sau đó thấy cô chuyên tâm chăm sóc bà nội, rồi lại tập trung vào học hành, họ cũng dần buông bỏ sự tiếc nuối.

Vì vậy, khi tin Cố Kiều Kiều gia nhập tổ chức bác sĩ không biên giới nổi tiếng quốc tế bị tiết lộ ra ngoài, cô lại một lần nữa lên hot search.

Rất nhiều người tán dương cô, khâm phục dũng khí của cô. Không ai ngờ rằng Cố Kiều Kiều – người có thể dựa vào nhan sắc và độ nổi tiếng để sống sung túc ở trong nước – lại lựa chọn trở thành bác sĩ không biên giới.

Cố Kiều Kiều không bận tâm đến những lời xôn xao trên mạng. Cô được phân đến một quốc gia nghèo khó và lạc hậu.

Ở đó, điều kiện khắc nghiệt không phải là khó khăn lớn nhất – mà là sự thiếu thốn thuốc men và thiết bị y tế.

Ngoài ra còn có nhiều đợt tấn công.

Đôi khi, chỉ cách một bức tường, bên trong cô đang mổ cứu người, bên ngoài thì đạn pháo nổ vang trời.

Cô không ngờ Trịnh Uyển Âm cũng ở đây – với thân phận tình nguyện viên.

Sau ngần ấy năm, cô cũng đại khái hiểu được suy nghĩ của Trịnh Uyển Âm.

Họ đã từng ăn ngủ cùng nhau, quan hệ không giống người yêu, cũng không phải bạn thân, mà là một kiểu quan hệ thật kỳ lạ.

Cứ thế trôi qua hai năm.

Cố Kiều Kiều được điều đến một quốc gia khác – nơi điều kiện có phần khá hơn, không quá vất vả.

Một đêm mưa gió, sấm sét vang trời, Trịnh Uyển Âm ôm gối đến gõ cửa phòng cô.

Cậu giống hệt mấy năm trước, đáng thương nói: “Kiều Kiều, tôi sợ.”

Cố Kiều Kiều bất đắc dĩ cho cậu vào chăn.

Hai người nằm rất gần nhau, Trịnh Uyển Âm nhìn thấy vết sẹo do trúng đạn trên vai cô, ánh mắt trầm xuống.

Cậu không muốn chờ thêm nữa.

Trịnh Uyển Âm kéo tay Cố Kiều Kiều xuống chầm chậm.

Cố Kiều Kiều lập tức trợn tròn mắt. Khuôn mặt vốn luôn bình tĩnh của cô, rốt cuộc cũng có biến hóa.

“888! Ra đây ngay!”

888 ôm đầu run rẩy, giọng chủ nhân lớn quá, nó sợ muốn chết.

Thật ra lúc đó nó định nói với Cố Kiều Kiều, nhưng nghĩ đến việc cô muốn hoàn thành tâm nguyện, lại sợ cô quá cô đơn nên giấu nhẹm việc Trịnh Uyển Âm là con trai.

Còn về vấn đề tinh thần lực của Cố Kiều Kiều – cô đâu phải biến thái! Sao có thể dùng tinh thần lực đi thăm dò người khác chứ!

Cố Kiều Kiều cạn lời.

Trịnh Uyển Âm dụi đầu vào vai cô làm nũng: “Kiều Kiều, tôi khó chịu quá.”

Tay cậu kéo tay cô động đậy hai cái.

Cố Kiều Kiều cũng không kháng cự. Thôi thì cứ tận hưởng hiện tại vậy.

Cô còn tưởng mình là bách hợp nữa chứ!

*

Dưới cơn nóng như thiêu.

*

Khoảnh khắc đó, trái tim luôn trống rỗng của Trịnh Uyển Âm cuối cùng cũng được lấp đầy.

Cậu đã có được mặt trăng của đời mình.

Thật ra trong chương trình, đó không phải là lần đầu tiên Trịnh Uyển Âm gặp Cố Kiều Kiều.

Ngay khi cô đến Quan Vũ ký hợp đồng, cậu đã từng gặp cô một lần.

Trịnh Uyển Âm đam mê điều chế hương liệu, ban đầu chỉ là mê mẩn mùi hương trên người cô.

Nhưng không ngờ rằng, từng bước một, cả trái tim cậu ta đều trao đi.

Giờ đây, cuối cùng cũng được như ý.

“Người tôi yêu là một anh hùng.”
— Trịnh Uyển Âm

*

...

“Chủ nhân, chúc mừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ! Lần này đối tượng nhiệm vụ rất hài lòng, còn tặng cô một món quà đó~”

“Hửm?” Cố Kiều Kiều hơi ngạc nhiên, không phải đối tượng nhiệm vụ đều là linh hồn sao? Còn tặng quà nữa?

888 vung tay, một tinh thể trắng thuần khiết lập tức hòa vào linh hồn của cô.

Ngay khoảnh khắc đó, Cố Kiều Kiều cảm nhận được công pháp thần bí mà cô tu luyện đột phá lên cảnh giới mới.

“Cái này là gì?” Cô hứng thú hỏi.

Ban đầu chỉ là lòng tốt thoáng qua, không ngờ lại nhận được món quà bất ngờ thế này.

888 vui vẻ trả lời: “Đây là linh hồn chi lực, chỉ có những linh hồn thuần khiết nhất mới có được!”

Nó làm việc ở cục xuyên nhanh bao năm, cũng rất hiếm khi gặp.

888 chuyển chủ đề: “Lần trước cô nói có hứng thú với thế giới bị xuyên thành cái rổ ấy, còn muốn đi không?”

“Xem ra người làm nhiệm vụ trước thất bại rồi. Được, vậy thì thế giới đó đi. Tôi cũng muốn xem một thế giới bị xuyên thủng như cái rổ trông như thế nào.”

“Được rồi chủ nhân, bắt đầu truyền tống——”

Cố Kiều Kiều nhắm mắt lại, linh hồn đã bắt đầu truyền tống, nên cô không nghe thấy tiếng la hoảng của 888:

“Khoan khoan khoan đã! Má ơi!”

“Thế giới này... sao lại thành ra thế này rồi!!!”

~~~ Lời Bạn Quýt ~~~

Kết thúc thế giới 4 rồi, các bạn thấy bộ truyện này thế nào? Nếu thấy đọc ổn và vẫn muốn theo dõi tiếp truyện thì để lại comment cho Quýt biết nhé! Kết của thế giới 4 có thể có đôi chút hụt hẫng nhưng Quýt lại thấy nó vô cùng hợp lý. Mỗi một thế giới đều có một đặc điểm riêng và như chị Kiều nói là chị sẽ cố gắng sống tốt cho phần của nguyên chủ, đưa ra quyết định theo như ý nguyện ban đầu. Hic, riêng Quýt thì lại khá kết cp Cố Lục mà lại không thành mới buồn chứ! Cơ mà bé Trịnh “tâm cơ” thôi thì cũng nguôi ngoai phần nào :v cứ tưởng thế giới này lại không có cp cơ.

Bật mí chút thế giới sau rất chi là "gay cấn" nha www ✌✌✌

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nha! Hẹn mọi người ở thế giới tiếp theo~


  • Share:

You Might Also Like

2 comments

  1. Chi đoàn dc uyển âm là nam nhung k đoan dc người rước dc kiều kiều là uyển am

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. công nhận bất ngờ thiệt á

      Xóa