Vo Tinh Dao Chuong 194

By Quyt Nho - tháng 2 26, 2025
Views

CHƯƠNG 194: Nàng ấy chính là một quái vật 

Người dịch: Danh Vu

“Nếu Bách Hoa cốc quá xa thì không bằng Ngu sư tỷ trực tiếp lưu lại Vấn Đỉnh Các của chúng ta một đoạn thời gian, Tế Đao trưởng lão gần nhất thế nhưng là Thiên Thiên đọc lấy ngươi đấy."

"Đã Vấn Đỉnh Các nhiều ngày như vậy, ta nói hay là chúng ta nên đến thư viện Thái Bạch."

"Nhưng ta làm sao nghe nói Đại sư huynh Lý Cảnh Nhượng của thư viện Thái Bạch các ngươi, không ít lần quanh co lòng vòng mắng Ngu Chiêu."

"Phỉ báng! Đó hoàn toàn là phỉ báng!"

Có người của Bách Hoa cốc mở đầu, những đệ tử khác cũng có lí do thoái thác của riêng phần mình. 

Trong lúc nhất thời, bên trong gian phòng tất cả đều là âm thanh đám người tự quyết định la hét ầm ĩ. 

Bang!

"Dừng! Đều an tĩnh một chút, nghe ta nói một câu!"

Mộc Dã bị bọn hắn làm cho đau đầu, vỗ bàn một cái.

Nàng tới không nói sớm nhất nhưng thành công ngồi vào vị trí cách cái bàn gần nhất. 

Đám người cùng nhau yên tĩnh trở lại, chuẩn bị nghe một chút Mộc Dã nói thế nào.

"Khụ! Để ta làm chủ, Ngu Chiêu liền đi đến Thanh Mộc Môn chúng ta làm khách, như vậy mọi người đều không cần ầm ĩ nữa."

Mộc Dã xụ mặt, bày bộ dạng nghiêm túc ta đây vì mọi người cân nhắc, đáng tiếc mọi người ở đây căn bản nghe không lọt tai. 

"Mộc Thiếu môn chủ, trò đùa này tuyệt không buồn cười chút nào!"

"Ngươi làm chủ, ngươi làm chủ được sao!"

"Đúng vậy, Ngu Chiêu sư tỷ còn chưa có lên tiếng đâu!"

Mộc Dã bị đám người phỉ nhổ đầy đầu, ngượng ngùng cười một tiếng.

Quý Hàn Châu lúc này giơ cánh tay lên: "Các ngươi chớ có ồn ào, Ngu sư tỷ đang ở ngay tại trước mặt, vì cái gì không nghe một chút cảm nghĩ của Ngu sư tỷ, chúng ta hẳn là nên tôn trọng quyết định của Ngu sư tỷ."

Nói xong, hắn nhìn về phía Ngu Chiêu, chân thành nói: "Ngu sư tỷ, vô luận tỷ quyết định thế nào, ta đều đứng về phía tỷ."

Phi!

Đúng là chiêu mỹ nam kế đầy hiểm ác!

Đám người âm thầm dè bỉu một cái, vốn cho là Quý Hàn Châu đến trễ nhất sẽ khó tạo uy hiếp gì, kết quả hắn là người  âm hiểm nhất. 

Bất quá vấn đề hắn đưa ra vừa vặn hợp ý cả đám, thế là tất cả mọi người lại đem ánh mắt nhìn về phía Ngu Chiêu.

Ngu Chiêu đón lấy cái nhìn nóng bỏng của bọn hắn, khóe môi không tự giác được giương lên.

Tại thời khắc này, nàng sâu sắc cảm nhận được sự khác biệt giữa hai đời. 

Kiếp trước, nàng cực lực muốn được sự yêu thích của mọi người, bản chất kỳ thật chính là giả dối giữa kẻ trên bố thí cho người dưới, là một loại bất bình đẳng lại vặn vẹo tình cảm.

Chỉ có tự thân mạnh lên, mới có thể chân chính được người khác tôn trọng.

Vượt ra khỏi tình cảm không cần thiết, chuyên tâm vào bản thân, đạo là vô tình nhưng người lại hữu tình.

Ngu Chiêu trong mơ hồ giống như là bắt được cái gì, đôi mắt nàng dần dần trống rỗng, quanh người xuất hiện trận linh lực dao động.

Đám người: !!!

"Ngu Chiêu nàng, nàng, nàng đây là lĩnh ngộ rồi?"

"Chúng ta không phải mới vừa đang thảo luận đi đến nơi nào làm khách sao, cái đề tài này có cái gì đáng để mà suy nghĩ? Ta không hiểu, ta không hiểu!"

"Nàng chính là thiên tài quái vật đi!"

Đang ngồi ở đây có ai không phải là thiên chi kiêu tử của tông môn mình, vậy mà ngay trước mặt Ngu Chiêu, đạo tâm kém chút sụp đổ. 

Mọi người lúc đầu còn hảo hảo nói chuyện, một mình ngươi lại đột nhiên lĩnh ngộ, cũng quá khi dễ người khác đi. 

Thời điểm Mộc Dã gặp Ngu Chiêu tại Long Minh sơn cốc cũng đã bắt gặp nàng lĩnh ngộ ngay tại chỗ, từ lúc ấy đã tạo cho nàng sự kinh ngạc quá lớn. 

Nhưng nàng chưa từng ngờ tới nàng còn có thể có cơ hội nhìn thấy Ngu Chiêu lần thứ hai lĩnh ngộ.

"Ngu Chiêu ngay tại đây lĩnh ngộ, cũng không có thời gian trả lời vấn đề của các ngươi, mọi người ra về hết đi."

Mộc Dã đứng lên, bắt đầu ra lệnh đuổi những người khác.

Mặc dù những người này cũng không có khả năng ở trước mặt mọi người làm ra chuyện buồn nôn như đánh gãy việc lĩnh ngộ của Ngu Chiêu, nhưng vẫn cần đề phòng là không thể thiếu, Mộc Dã không dám nửa phần thư giãn buông lỏng cảnh giác. 

Đám người cũng thức thời không có ở lại quấy rầy, nhao nhao đứng dậy rời đi.

Bọn hắn về nhanh để trở về báo tin.

Giá trị của Ngu Chiêu so với dự đoán của tông chủ còn cao hơn, vẫn là bọn hắn đích thân ra mặt đàm phán với Ngu Chiêu thích hợp hơn. 

"Các ngươi tại sao còn chưa đi?"

Mộc Dã nhìn Bất Ngôn cùng Quý Hàn Châu, trong mắt mang theo sự tìm tòi. 

Bất Ngôn cười hì hì: "Ta đang chờ Quý sư đệ."

Quý Hàn Châu: ?

Hắn cùng Bất Ngôn không quen mà. 

Chờ hắn làm cái gì?

"Ngươi đấy? Ngươi ngồi chờ đây làm cái gì?"

Mộc Dã hai tay chống hông, khuôn mặt dữ dằn nhìn Quý Hàn Châu. hắn yếu ớt nói: "Ta hiện tại liền đi."

Mộc Dã đem hai người còn lại đuổi đi, giống môn thần giữ cửa bên ngoài canh giữ cho Ngu Chiêu, kiêu ngạo hừ nhẹ một tiếng. 

Có nàng ở đây, ai cũng đừng nghĩ tới quấy rầy tới Ngu Chiêu!

......

Rạng sáng ngày thứ hai, Ngu Chiêu từ từ tỉnh táo lại. -

Lúc này, trên trời lẻ tẻ treo mấy ngôi sao cùng trăng khuyết, bốn phía tĩnh mịch im ắng.

Nàng mới vừa ở trong lòng cảm khái một câu, thanh âm Mộc Dã cao hứng ngay tại bên tai vang lên.

"Ngu Chiêu, ngươi nhanh như vậy liền tỉnh, ta còn đang xoắn xuýt xem có nên đánh thức ngươi không đây!"

Ngu Chiêu quay đầu liền bắt gặp một đôi mắt sáng lấp lánh.

"Đa tạ."

Nàng dù đang lĩnh ngộ bên trong cũng biết Mộc Dã vẫn đang một mực canh giữ bên cạnh, một tấc cũng không rời.

"Không cần khách khí."Mộc Dã khoát khoát tay, sau đó thần thần bí bí tiến đến bên tai Ngu Chiêu: "Ngươi bây giờ chính là một khối lớn thịt mỡ, ta cần phải trông coi ngươi, không thể bị những người khác tha đi."

Ngu Chiêu nghe ra Mộc Dã là đang mượn cớ nhắc nhở nàng, cười cười: "Trong lòng ta biết rõ."

Biểu hiện của nàng so với người khác quá mức chói mắt, thân phận lại hết sức khó xử. Vì vậy, những tông môn khác đều có thể thừa dịp cơ hội tranh đoạt nàng.

Chỉ là hôm nay có thể có nhiều người như vậy tìm đến nàng, quả thực nằm ngoài dự liệu của nàng.

Nhưng nàng muốn để bọn hắn thất vọng, nàng tạm thời không có dự định ròi khỏi Ngũ Hành Đạo tông. 

Lần này lĩnh ngộ mang đến cho nàng nhiều thu hoạch, thần hồn chi lực cũng lần nữa lớn mạnh nhưng còn chưa đủ để nàng đột phá Nguyên Anh.

Nàng chuẩn bị ngay lúc kết thúc chi hành ở Phù Không đảo xong, liền trở lại Ngũ Hành Đạo tông, xin tham gia bí cảnh Cửu Uyên của Ngũ Hành Đạo Tông. 

Chưởng quản ngũ đại bí cảnh của Ngũ Hành Đạo tông, Ngu Chiêu từng có một lần có cơ hội tiến về bí cảnh Kinh Cức, nhưng bị Quyền Dã cưỡng ép cướp đi.

Còn lại tứ đại bí cảnh bên trong, bí cảnh Cửu Uyên thuộc hệ thủy cùng hệ với nàng cực kì phù hợp, vừa vặn có thể trợ lực giúp nàng đột phá Nguyên Anh. 

Mộc Dã thở dài một hơi: "Xem ra Thanh Mộc Môn chúng ta là không có cơ hội."

Còn không đợi Ngu Chiêu an ủi nàng, nàng rất nhanh lấy lại tinh thần: "Ngươi lưu lại Ngũ Hành Đạo tông cũng tốt, chí ít sẽ không bị cái người điên Vương Khiêm kia quấn người."

Ngu Chiêu nhướng mày: "Hắn lại đi dây dưa ngươi?"

"Không tính là dây dưa."Mộc cũng có chút buồn rầu cau mũi một cái: "Hắn từ cái lần khảo hạch thất bại với ta, liền trở nên lải nhải, cách ba ngày lại có hai câu đầu liền muốn khởi xướng khiêu chiến với ta, ta cự tuyệt hắn liền vừa khóc vừa gào, quấy rầy sự thanh tĩnh của ta."

"Ngũ Tang chưởng môn nói thế nào?"

"Chưởng môn để Vương trưởng lão đốc thúc Vương Khiêm, nhưng ngươi cũng biết Vương trưởng lão trước mặt Vương Khiêm chính là một người cha hiền, căn bản không quản được hắn, ta bây giờ tại tông môn đều trốn tránh hắn đây." Mộc Dã nhún nhún vai.

"Ngươi nhớ gọi người lưu ý động tĩnh của Vương Khiêm, tránh chủ quan rồi lật thuyền trong mương."

"Yên tâm, ta tìm người nhìn chằm chằm hắn rồi."

Mộc Dã cũng cảm thấy Vương Khiêm chuyển biến có chút kỳ quái, cũng không có buông lỏng cảnh giác.

Tảng sáng nắng sớm. 

Ngu Chiêu đứng lên so tài vòng mười tiến năm.

Đối thủ lần này của nàng không phải người khác, chính là Dược Vô Kỵ.

Dược Vô Kỵ thần thái rạng rỡ: "Ngu Chiêu, từ ngày đầu tiên đứng trên đài so tài vẫn luôn chờ mong tới ngày nay. Hôm nay cuối cùng cũng đạt được ý nguyện."

"Ta cũng như vậy."

"Ta cảnh cáo trước, ngươi cũng không nên bởi vì quan hệ chúng ta liền nhường, ta sẽ không từ thủ đoạn, chỉ vì thắng được so tài!"

  • Share:

You Might Also Like

0 comments