Vo Tinh Dao Chuong 073

By Quyt Nho - tháng 7 07, 2024
Views

Chương 73: Đan đột phá cảnh giới

Người dịch: Danh Vu

Beta: Quýt

“Lúc tiến vào hẻm núi Vạn Trượng, tất cả mọi người nhớ cẩn thận!” 

Giọng nói của Trần Thiên Đông theo gió truyền đến tai của mọi người trong thương đội.Trong bầu không khí khẩn trương và đầy hỗn loạn, thương đội đang dần tiến vào khu vực của hẻm núi Vạn Trượng. Các sườn núi ở hai bên hẻm núi của Vạn Trượng tuy rằng không cao đến chọc thủng tầng trời, nhưng cũng xuyên qua những đám mây. Khi đi giữa chúng, sự hùng vĩ và hiểm trở của nó cũng đủ để bao lữ hành đi qua cảm thấy áp lực.

Ngu Chiêu thầm nghĩ trong lòng, không khó để lý giải nguyên nhân Trần Thiên Đông khi đến đây lại cẩn thận đến vậy. Nơi này quả thật là một nơi lý tưởng để bố trí mai phục. Trong lòng nàng vừa nghĩ xong, ngay khoảnh khắc tiếp theo, tình thế đột nhiên thay đổi. Bầu trời vừa mới trong xanh thật yên bình, đột nhiên tối sầm. Một đám sương mù từ xa nhanh chóng lan đến đoàn thương đội. 

“Cẩn thận! Có kẻ địch tập kích!” 

Giọng nói của Trần Thiên Đông vừa vang lên, hai người trên xe ngựa của Ngu Chiêu đột nhiên đứng dậy. Nam nhân đầu củ tỏi đấm một quyền vào nóc xe rồi nhảy ra ngoài. Gã mắt tam giác còn lại luồn vào áo lấy ra một con dao sắc nhọn chĩa về Ngu Chiêu, uy hiếp nói:” Muốn sống thì đừng có nhúc nhích” 

Ngu Chiêu phối hợp gật đầu với gã. Ở phía đằng kia, sương mù đã hoàn toàn bao phủ cả hẻm núi Vạn Trượng, đất trời chìm trời vào bóng tối với những cơn gió gào thét. Một thanh âm tang thương từ đâu truyền đến: “Tên tiểu tử Trần gia kia, mau giao đan đột phá cảnh giới ra, rồi lão phu sẽ tha mạng cho các ngươi!” 

Đứng trước mặt đoàn thương đội, Trần Thiên Đông trong lòng cay đắng. Hắn tự trách bản thân ngàn tính vạn tính, nhưng cuối cùng cũng không ngăn được tin tức bị rò rỉ. Lông mày Ngu Chiêu khẽ nhíu lại, đan đột phá cảnh giới là tam phẩm linh đan, sau khi uống vào sẽ có công dụng đột phá từ Trúc cơ kỳ lên Kim Đan kỳ, xác suất thất bại chỉ chiếm ba phần. 

Trong giới tu chân, loại đan dược giúp thăng cấp tu vi rất được ưa chuộng. Một viên đan đột phá cảnh giới có thể ra giá ít nhất năm trăm khối linh thạch trung phẩm, nhưng vẫn là cầu mà không có để mua. Không biết trong tay thương đội của Trần gia có bao nhiêu viên đan đột phá cảnh giới, lại để cho một tu sĩ Kim đan ở trước mặt đây không nể mặt mà tới cướp bóc trắng trợn. 

“Vị tiền bối này, Trần gia ta thực sự không có đan đột phá cảnh giới, tiền bối đây hiểu lầm rồi.” 

“Tiểu tử Trần gia, lão phu đã bố trí mai phục quanh đây, lão phu biết rõ tin tức của đan đột phá cảnh giới, nếu các ngươi không ai nguyện ý giao ra, vậy đừng hòng một ai rời khỏi hẻm núi Vạn Trượng này.” 

Vẻ mặt của Trần Thiên Đông trong chốc lát tối sầm. Mục đích của đối phương vì đan đột phá cảnh giới mà đến, hắn xem ra không giấu giếm được. 

“Gia gia, tội gì phải lảm nhảm nhiều với chúng nó, cùng giết hết chúng nó đi!” 

Người nói chính là nam tử vừa từ nóc xe nhảy ra ngoài. Hắn đứng ở chính giữa xe ngựa, hướng ánh mắt nhìn xuống mọi người vẻ mặt hung tợn. Tên nam nhân có cặp mắt tam giác nói với giọng mỉa mai:” Đại ca, những người khác có thể tùy ý giết, nhưng nữ nhân ngồi cùng xe với chúng ta phải giữ lại.” 

Ngu Chiêu khóe miệng co rút. Nàng không tức giận vì lời nói của nam nhân mắt tam giác, nàng chỉ không ngờ rằng hai người có ngoại hình khác nhau vậy lại là huynh đệ. 

Tên nam nhân đầu củ tỏi nhìn Ngu Chiêu, gật đầu nói:” Nhị đệ nói rất phải, vừa hay mang về làm lô đỉnh mà chơi đùa.” 

“Người trước thật vô dụng, chơi được hai năm đã chết. Mong vị cô nương đây có thể chống đỡ lâu chút.” 

Hai người vô tư nói chuyện như chốn không người ở bên ngoài, trong lúc nói chuyện đã tự tiện quyết định mạng sống của Ngu Chiêu. Nhưng Ngu Chiêu giống như bỏ ngoài tai, vẫn bình tĩnh ngồi ở trong xe. 

 “Tiểu tử Trần gia, lão phu hỏi người lần cuối, có giao ra không!” Giọng nói hùng hậu phát ra đầy cứng rắn vang vọng khắp hẻm

”Không giao.” Đám hộ vệ tu vi Trúc cơ trung kỳ của Trần gia đã bắt đầu run rẩy, sắc mặt tái nhợt. Trần Thiên Đông cắn răng nói:” Kể cả chúng ta có giao ra đan đột phá cảnh giới, các ngươi cũng không tha cho chúng ta. Chi bằng, liều mạng một phen, các huynh đệ! Giết, giết, giết!” 

Tất cả người Trần gia cùng nhau xông lên. Sau đó, hộ vệ chịu trách nhiệm đánh xe chỗ Ngu Chiêu, một cái xoay người nhảy ra khỏi xe, tuốt ra bảo đao. Tia sáng lóe lên, bảo đao hướng về mắt của nam nhân tam giác mà phi đến. Một số hộ vệ khác cũng hướng đến công kích nam nhân đầu củ tỏi. 

Tuy nhiên, cả nam nhân mắt tam giác với đầu củ tỏi, đều không có phản ứng gì khi đối mặt trước sự tấn công, thậm chí còn cười hì hì với mấy tên hộ vệ. 

”Thật không biết lượng sức mình.” Lão già hung hãn quát to. 

Những thanh đao trong tay đám hộ vệ bống nát vụn như thể đã va vào thứ gì đó cứng rắn. Sau đó đao trong tay họ dường như mất quyền kiểm soát mà chuôi đao va phải lồng ngực rồi cả người bị đánh văng ra xa, ai cũng ngồi dưới đất rên rỉ đau đớn. 

Trần Thiên Đông và đám hộ vệ đều ngạc nhiên. Lúc này, một lão hắc y nhân từ trong màn sương mù chậm rãi bước tới. Tên mắt tam giác với đầu củ tỏi đều cung kính đứng sang hai bên lão. 

“Hắc bào lão nhân.” Trần Thiên Đông nhìn cách ăn mặc mà kinh hô. 

Hắc bào lão nhân cười tự đắc một tiếng:”Phải, chính là lão phu!” 

Trần Thiên Đông nhìn tình thế coi như đã tới hồi kết, không còn cách cứu vãn. Hắc bào lão nhân nổi tiếng đã lâu, lão đã thi triển Hắc Vụ đại pháp để chôn vùi vô số mạng người. Điều quan trọng nhất là năm mươi năm trước lão đã sớm là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, giờ muốn bóp chết bọn họ dễ như trở bàn tay. 

Trần Thiên Đông từ trong ngực lấy ra một chiếc hộp gỗ hình vuông. “Tiền bối, đan đột phá cảnh giới ở đây, cầu xin tiền bối hãy thả cho chúng tôi một con đường sống, Trần gia ta tất sẽ có hậu tạ.” 

Tên mắt tam giác lẫn đầu củ tỏi đều lộ ra vẻ mặt tham lam, cả hai người nhìn nhau đầy đề phòng. Họ đều là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, mà đan đột phá cảnh giới chỉ có một viên. Bọn hắn đương nhiên muốn có đan đột phá cảnh giới là của riêng mình. Cả hai đều không thể không hành động. 

Hắc bào lão nhân cười lớn:” Hay lắm, hay lắm, mau mang đan đột phá cảnh giới  đưa lên.” 

Trần Thiên Đông thấy lão bỏ qua đề nghị của bản thân, chỉ hung hăng thúc giục hắn mang lên nhanh,  lòng hắn không khỏi trầm xuống. Nhưng ở trước mặt Hắc bào lão nhân, hắn thực sự không có gan mặc cả. Trong giới tu chân này, đây chính là quy tắc sinh tồn khốc liệt giữa kẻ mạnh và kẻ yếu. Trần Thiên Đông thở dài một hơi, bước từng bước nặng nề về phía Hắc bào lão nhân.

“Ta cảm thấy vẫn là viên đan đột phá cảnh giới  này giao cho ta là phù hợp nhất.” 

Trần Thiên Đông đang đặt mọi sự chú ý vào Hắc bào lão nhân, không để ý xung quanh, đan đột phá cảnh giới  trong tay đã bị người khác cướp đi. Hắn đứng lại nhìn xem xét, Ngu Chiêu từ lúc nào đã đứng bên cạnh hắn, trong tay đang nghịch chiếc hộp gỗ hình vuông.  

Hắn ngơ ngác nhìn Ngu Chiêu:” Người cũng tới đây vì đan đột phá cảnh giới sao?” 

Ngu Chiêu lắc đầu:” Không, nhưng ta nghĩ ta cũng có thể gia nhập một chân.” 

Trần Thiên Đông nhất thời không biết nói gì, Ngu Chiêu tu vi cũng giống hắn, đều là Trúc cơ hậu kỳ, nàng vì nguyên do gì cũng cùng Hắc bào lão nhân tranh đoạt đan đột phá cảnh giới ? Đối phương còn định mang nàng về làm cái lô đỉnh, nàng còn không biết tình hình bây giờ của bản thân sao? 

Hắc bào lão nhân cũng bị hành động của Ngu Chiêu vừa rồi làm cho sửng sốt trong giấy lát. Sau đó, lão giận tím mặt mà linh lực ba phần dao động nhanh chóng.  

"Chờ một chút!" Ngu Chiêu bỗng nhiên giơ tay lên hô to.

Khí tức của Hắc bào lão nhân đình trệ, hắn nham hiểm nói: "Ngươi còn muốn lưu lại mấy câu di ngôn sao?" 

"Không, ta muốn nói là ta có thể đưa cho ngươi viên đan đột phá cảnh giới này, nhưng ngươi có hai tên cháu trai, ta biết cho ai đây?”

  • Share:

You Might Also Like

0 comments