Xuyen Nhanh Van Nguoi Me 031

By Quyt Nho - tháng 5 05, 2025
Views

Chương 31: Nữ streamer bị nuôi như chim hoàng yến bởi đại gia top 1 (5)

Cố Kiều Kiều canh giờ đến trường, trên đường đến lớp, không ít người quen biết cô đều lên tiếng chào hỏi.

Cô cũng mỉm cười đáp lại từng người một.

Nguyên chủ rất được yêu thích trong trường, nhưng không phải vì nhan sắc mà là vì sự nhiệt tình giúp đỡ người khác.

Mặc dù không bị cận, nhưng nguyên chủ lúc nào cũng đeo một cặp kính gọng đen che nửa khuôn mặt. Dù sao thì khuôn mặt này quá xinh đẹp, người tỏ tình theo đuổi cô cũng quá nhiều. Để tránh phiền phức, từ khi vào đại học nguyên chủ đã che đi nửa khuôn mặt.

Dù là như vậy, nhan sắc của nguyên chủ trong trường vẫn được xếp vào hàng top.

Dư Khả Tâm biết hôm nay Cố Kiều Kiều có tiết gì, nên từ sớm đã đến trước cửa lớp học giảng đường để chờ cô.

“Kiều Kiều!” Dư Khả Tâm từ xa thấy Cố Kiều Kiều bước lên cầu thang liền hớn hở gọi lớn, hoàn toàn quên mất đây là khu giảng dạy cần giữ yên lặng.

Tối qua cô ta đã nghĩ thông suốt rồi – cô ta không xinh bằng Cố Kiều Kiều, nhưng cô ta có thể đi theo phong cách “chân thật, thẳng thắn”!

Dư Khả Tâm cảm thấy mình đã theo Cố Kiều Kiều livestream vài lần, cũng nắm được kha khá quy tắc livestream. Hôm nay đến tìm là muốn nói rằng cô ta chuẩn bị bắt đầu livestream, mong Cố Kiều Kiều giúp kéo fan về phòng livestream của mình một chút.

Với gương mặt hiện tại và độ nổi tiếng của Cố Kiều Kiều, nếu giúp quảng bá thì livestream của cô ta sẽ mở màn cực bùng nổ!

Cố Kiều Kiều từ tốn bước đến, trên mặt vẫn giữ nụ cười.

“Khả Tâm, cậu không đi học à?”

“Tớ có chuyện muốn nói với cậu! Nói xong tớ đi học liền.”

Dư Khả Tâm kích động kéo Cố Kiều Kiều đến hàng ghế cuối lớp.

“Kiều Kiều, trước đây tớ từng nói với cậu là tớ cũng muốn livestream đúng không? Tớ đã theo cậu vài buổi rồi cũng có chút kinh nghiệm, nên tớ định tối nay sẽ mở kênh. Đến lúc đó cậu có thể giúp tớ kéo chút lượt xem được không?”

Dư Khả Tâm khoác tay Cố Kiều Kiều, làm nũng ra vẻ đáng yêu, cười toe toét.

Nụ cười trên mặt Cố Kiều Kiều không đổi, nhưng trong lòng lại thầm đánh giá: đúng là cô đã đánh giá thấp độ dày mặt của Dư Khả Tâm rồi.

Hôm qua vừa mới cố ý tắt filter làm xấu mặt cô để phá hoại con đường livestream của cô, hôm nay lại mặt dày đến nhờ giúp đỡ?

Mặt cô ta to cỡ nào vậy? Trái đất chứa nổi không?

Cố Kiều Kiều tỏ vẻ khó xử: “Khả Tâm à, cậu cũng biết hôm qua mới xảy ra sự cố như vậy, không ít người cho rằng tụi mình đang chiêu trò tạo phốt. Dạo này tớ tính không livestream nữa.”

“Cái gì?!” Dư Khả Tâm hét toáng lên, thấy mọi người trong lớp quay lại nhìn thì ngượng ngùng lè lưỡi, lấy tay che miệng.

Sau đó lại hạ giọng: “Kiều Kiều, tối qua phòng livestream của cậu hot quá trời, còn có bao nhiêu người tặng quà nữa, cậu phải tranh thủ nhân lúc còn nóng chứ.”

Để cô ta cũng tiện “hưởng ké độ hot”.

Cố Kiều Kiều lắc đầu, tỏ ra do dự: “Không được đâu, cậu cũng biết mà, hôm qua tớ bị chửi dữ vậy, giờ nhìn thấy bình luận trên màn hình tớ còn thấy sợ. Nhỡ đâu vừa mở kênh đã toàn bị mắng thì sao?”

Dư Khả Tâm chẳng hề cảm thấy áy náy vì sự cố do mình gây ra, ngược lại còn nói như thể chuyện đương nhiên: “Sao có thể chứ Kiều Kiều, có nhiều người chửi cậu như vậy lại khiến cậu gặp dữ hóa lành mà.”

Cố Kiều Kiều cười lạnh trong lòng — nguyên chủ gặp phải một người thế này, trách gì không chống đỡ nổi, đúng là mặt dày đến vô đối.

Hoặc cũng có thể là bộ não của Dư Khả Tâm vận hành theo một logic rất riêng.

Sắc mặt Cố Kiều Kiều trở nên khó coi, cô kiên quyết lắc đầu: “Khả Tâm, thật sự không được. Tối qua tớ cả đêm không ngủ, cứ nghĩ đến những bình luận đó là lại thấy khó chịu, nên tớ thật sự không thể livestream được.”

Cô đã nói rõ ràng đến vậy rồi, nếu Dư Khả Tâm thật sự có chút tình bạn, thì lẽ ra phải xin lỗi cô.

Nhưng Dư Khả Tâm lại không làm vậy. Cô ta lộ vẻ thất vọng, buông tay Cố Kiều Kiều ra, lặng lẽ lùi lại một chút, giọng uất ức nói:
“Kiều Kiều, cậu không muốn giúp tớ phải không?”

Dư Khả Tâm trước giờ rất giỏi chơi chiêu này. Mỗi lần muốn gì, chỉ cần giả vờ giận dỗi, Cố Kiều Kiều sẽ mềm lòng, hoặc cho cô ta thứ cô ta muốn, hoặc làm giúp cô ta chuyện gì đó.

Tiếc rằng giờ đây cô ta không còn đối diện với Cố Kiều Kiều của trước kia nữa rồi.

Đến nước này còn nhịn cô ta ư?

Đừng mơ!

Cố Kiều Kiều vẫn giữ giọng ôn hòa:
“Không phải tớ không muốn giúp cậu đâu. Mình là bạn thân mà, trước giờ có lần nào cậu cần giúp mà tớ không giúp đâu?”

Dư Khả Tâm im lặng.

Ngồi phía trước, Phàm Nhược Mộng đã không chịu nổi nữa, chỉ vào điện thoại: bây giờ là 7 giờ 56 phút, cô nàng mất kiên nhẫn nói:
“Sắp vào học rồi đó.”

Tiết này là môn Tư duy và phương pháp sáng tạo, giảng viên của môn rất thích điểm danh, nên Dư Khả Tâm cũng không dám nán lại trong lớp, đành xấu hổ rút lui.

“Cảm ơn nhé.” Cố Kiều Kiều lấy từ trong túi ra một thanh sô cô la đưa cho Phàm Nhược Mộng.

Phàm Nhược Mộng nhận lấy, cười hì hì:
“Tớ sớm đã không muốn nghe cô ta nói rồi. Kiều Kiều, cậu sao tốt bụng quá vậy? Với kiểu người này mà cũng gọi là bạn thân á?”

Cố Kiều Kiều cười khổ:
“Cô ấy trước kia không như vậy…” rồi lắc đầu: “Thôi, bàn tán sau lưng người khác không hay, mình học đi.”

“Cậu ấy, hiền quá đi thôi! Người ta đối xử với cậu như vậy rồi, khi nào Kiều Kiều của chúng ta mới có thể cứng rắn lên đây?” Phàm Nhược Mộng nhún vai rồi quay đầu đi.

Cô ấy và Cố Kiều Kiều khá thân thiết, hay cùng nhau đi ăn, cùng nhau đi học, nếu không thì cũng không lên tiếng giúp cô.

Cô ấy cũng là một trong số ít người biết gương mặt thật của nguyên chủ và chuyện cô livestream.

Khi nguyên chủ bị cư dân mạng công kích, Phàm Nhược Mộng từng dùng nhiều tài khoản phụ để giúp giải thích, cãi tay đôi với những kẻ ác ý.

Một người bạn chỉ quen hơn một năm, so với Dư Khả Tâm đã quen biết hơn mười năm.

Cố Kiều Kiều nhìn về chỗ lúc nãy Dư Khả Tâm ngồi, ánh mắt lạnh đi.

Không phải cô ấy đã thay đổi — Dư Khả Tâm vốn dĩ chưa từng thay đổi, cách cô ta đối xử với nguyên chủ luôn là như vậy.

Cô ta giống như một người chỉ sống trong thế giới của riêng mình, luôn áp đặt quan điểm cá nhân, chưa từng tiếp nhận ý kiến của người khác.

Hoặc là không hiểu người ta nói gì, hoặc là cố tình không nghe nếu đó không phải điều mình muốn nghe. Cô ta chỉ quan tâm đến bản thân, chỉ lắng nghe những gì mình muốn nghe.

Loại người này chính là kiểu ích kỷ từ trong bản chất.

Nguyên chủ trước kia quá hạ mình, khiến Dư Khả Tâm được nước lấn tới. Cô ta cứ thế từng chút một làm mòn ranh giới của nguyên chủ, để rồi được nuông chiều hết lần này đến lần khác.

Nhưng bản thân lại không biết cảm ơn, trái lại còn càng ngày càng quá đáng, hễ không vừa ý là cho rằng người khác xem thường mình, không muốn chơi với mình.

Giống như vừa nãy, lời của cô đã nói rõ ràng như vậy, mà Dư Khả Tâm hoàn toàn không quan tâm, thậm chí làm như không nghe thấy gì — cô ta chỉ để tâm đến việc Cố Kiều Kiều có chịu giúp mình kéo fan hay không.

Với loại người như thế này, dù Cố Kiều Kiều đã làm biết bao nhiệm vụ rồi, cũng là lần đầu tiên gặp.

Nhưng để xử lý cũng không khó, chỉ là không thể để cô ta dễ dàng thoát thân như vậy!

Những đau khổ nguyên chủ từng chịu, sao có thể để cô ta không nếm trải một lần?

Chi bằng để cô ta từ từ hưởng chút ngọt ngào, sau đó đúng lúc đang ăn "đại tiệc" thì đột ngột rút hết lại!

Cảm giác đó, không biết Dư Khả Tâm sẽ như thế nào?

Liệu khi đó cô ta còn có thể nói câu: “Cô ấy yếu đuối quá đó thôi” không?

Cứ chờ xem!

  • Share:

You Might Also Like

0 comments