Thu Bong Chuong 479

By Quyt Nho - tháng 8 07, 2024
Views

Chương 479 Tô Mạn mất tích

Người dịch  : Bạn Quýt



Bạch Ấu Vi không biết mình mang đến phiền nhiễu như thế nào cho các giám sát viên của trò chơi.


Cô ngủ ngon giấc, buổi sáng lại nhận được nụ hôn chào buổi sáng, thần thái càng sáng láng.


Chỉ là khi nhìn thấy cánh tay kia ở nhà ăn, tâm tình bị ảnh hưởng.


Bởi vì  cô nhìn thấy cánh tay gãy này, sẽ nhớ tới phần thưởng mình đã bỏ lỡ.


Đặt cánh tay lên ghế.


Ngày hôm qua Bạch Ấu Vi không cho nó xuống đất, vì thế nó cả đêm đều ở trên ghế, lăn qua lộn lại, giống như chuột hamster nhàm chán, đem bông bên trong đệm ghế móc xuống từng chút một.


Trên sàn nhà phía dưới ghế có một tầng nhỏ rơi xuống.


Bạch Ấu Vi tin tưởng, nếu để nó ở trên ghế ngốc một tháng, đừng nói đệm ghế, coi như là cái ghế gỗ này, cũng có thể bị nó móc ra cái lỗ.


Quên đi. "Bạch Ấu Vi thở dài, cô không nên ôm hy vọng gì vào" hài cốt "này," Xuống đi.


Cánh tay trượt khỏi ghế!


Nó giống như rất sợ Bạch Ấu Vi, thoáng cái đã trốn sau tủ lạnh.


Bạch Ấu Vi cau mày ra lệnh: "Đặt cho ngươi ba quy tắc!


Thứ nhất, không được lên lầu hai.


Thứ hai, không được phá hủy bất cứ vật gì trong nhà;


Thứ ba, rửa tay cẩn thận giữ sạch sẽ! Nghe thấy thì đi rửa tay cho ta! Phía sau tủ lạnh rất bẩn, hôm qua ta đã nói rồi!


Cánh tay khúm núm đi ra, bò đi rửa tay.


Thẩm Mặc cười nhạt nói: "Thoạt nhìn rất có sức sống, không biết có cần sạc điện hay không.


Bạch Ấu Vi suy nghĩ nói, "búp bê Mary không nạp điện, vậy nó hẳn là cũng không cần nạp điện…


Thẩm Mặc hứng thú nhìn tay bò đi, "Nuôi vài ngày xem sao, có lẽ sau này sẽ có phát hiện mới.


Bạch Ấu Vi nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.


Trong phòng có thêm một cánh tay, phải nói rõ với những người khác một chút.


Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc gọi thầy Thừa và Đàm Tiếu, Phan Tiểu Tân tối hôm qua ở bên ngoài vào phòng thú bông,  chính thức giới thiệu với bọn họ một chút.


Ba người đều sinh ra tâm lý cực kỳ khó chịu!


Tuy rằng, cánh tay rất đẹp, trắng nõn, mượt mà, ngón tay nhỏ nhắn mềm mại, trên mu bàn tay có một vết lõm nhỏ.


Nhưng dù sao cũng thuộc về "hài cốt cụt tay", sống sờ sờ bò tới bò lui trước mắt, thật sự là một lời khó nói hết.


Sắc mặt Tiểu Tân khó coi nhất, dù sao cũng là trẻ con, nhìn thấy thứ này khó tránh khỏi cảm thấy kinh hãi.


Đàm Tiếu tiếp nhận nhanh nhất, hắn vô tâm vô phế đã quen, có thể nghĩ ra sau này dùng để gãi ngứa sau lưng những chỗ không với tới.


Thầy Thừa trách trời thương dân, tuy rằng nhất thời khó có thể tiếp nhận, thế nhưng nhìn thấy cánh tay bị Bạch Ấu Vi gọi tới gọi lui, lại nhịn không được sinh ra đồng tình, còn tìm ra một cái găng tay, cho cánh tay làm "dép lê" sử dụng, miễn cho nó lại cọ bẩn sô pha, bị Bạch Ấu Vi mắng.


Năm người ở trong phòng thú bông thảo luận làm thế nào để sắp xếp cho "thành viên mới" này, Phan Tiểu Tân đột nhiên có ý nghĩ kỳ lạ, nói với họ: "Tay chị Tô Mạn bị thương, nếu đặt cánh tay này lên người chị ấy, có vừa vặn không?"


Cánh Tay run rẩy.


Vết thương của Tô Mạn còn chưa khỏi sao? "Bạch Ấu Vi có chút kinh ngạc.


Dạ. "Phan Tiểu Tân gật đầu," Nghe chị Chu nói. Sáng sớm chị ấy tới tìm chị, nhưng lúc đó anh chị ở trong phòng thú bông nên không biết.


Bạch Ấu Vi hỏi: "Cô ấy có nói tìm chị có chuyện gì không?


Chưa nói,  cô ấy thấy anh chị không ở đây, liền hỏi chúng em một ít chuyện của Tô Mạn tỷ tỷ. "Phan Tiểu Tân nghiêm túc nói," Tô Mạn tỷ tỷ hình như rời khỏi căn cứ, không biết đi đâu, Chu Xu tỷ tỷ hỏi rất nhiều người, thế nhưng không ai biết.


Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc nhìn nhau, đều có chút nghi hoặc.


Người nhà Tô Mạn ở chỗ này, Lý Lý cũng ở chỗ này, đang yên đang lành tại sao phải rời khỏi căn cứ?


Có chắc là cô ấy tự đi không? "Bạch Ấu Vi nhíu mày hỏi," Có phải đã xảy ra chuyện không?


Tiểu Tân mờ mịt lắc đầu, "Chị Chu không nói.


Bạch Ấu Vi suy nghĩ một chút, nói với Thẩm Mặc: "Chúng ta qua xem một chút đi.


Chu Xu cùng Nghiêm Thanh Văn ở một đầu khác của tiểu khu, cách rất gần, trực tiếp đi qua hỏi một chút là rõ ràng.

  • Share:

You Might Also Like

0 comments