Thu Bong Chuong 474

By Quyt Nho - tháng 8 07, 2024
Views

Chương 474: Lửa trại kết thúc
Người dịch  : Bạn Quýt
---

Trở lại chỗ ở,cơn tức trong lòng Bạch Ấu Vi nhịn không được, cũng mặc kệ Thẩm Phi ở bên ngoài có hay không nghe được, cô trở lại phòng, đem toàn bộ đồ trang điểm trên bàn quét sạch xuống mặt đất!

Chai lọ toàn bộ đập nát! Hộp phấn nước hoa văng đầy mặt đất!

Cô vẫn chưa hết giận, lại ném gối, xé ga trải giường!

Có thể ném đều ném, có thể đập đều đập, có thể hủy đều hủy!

Trong đầu nhiều lần hồi tưởng lại tình hình đôi tình nhân kia truy đuổi nhau trên đường - - cô gái thanh xuân dào dạt, mặc quần jean, Đôi chân trắng nõn lộ ra không che đậy thật là chói mắt!

Có thể đứng lên thì sao? Có thể đi vài bước thì sao?

Cô chạy được không? Nhảy được không? Cô có đôi chân khỏe mạnh và năng động như vậy không?

Ghen tị!

Tức giận!

Sự phẫn nộ không đầu không đuôi khiến cô muốn gào thét điên cuồng!

Tất cả cảm xúc tiêu cực bao phủ Bạch Ấu Vi, cô cắn chặt răng, túm lấy làn váy của mình, hận không thể đốt sạch chiếc váy này!

Cô tỉ mỉ chọn lựa váy dài, bộ váy đắt tiền xinh đẹp, đồng thời cũng rất tốt để che dấu khuyết điểm! Như một trò đùa trước đôi chân đó!

Thật nực cười!

khốn nạn!

Tiếng xé rách xèo xèo, rèm cửa sổ bị kéo, xé rách!

Cô lại mở tủ quần áo, ném toàn bộ quần áo bên trong xuống đất, ngay cả tủ quần áo cũng muốn đẩy ngã, đập nát!

Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện.

Động tác của Bạch Ấu Vi dừng lại.

Cô ngẩn người, quay đầu nhìn về phía cửa phòng khóa trái - -

Trong phòng khách, Thẩm Mặc vừa trở về hỏi Thẩm Phi: "Sao cậu lại ở đây?

Rõ ràng là câu hỏi rất bình thường, Thẩm Phi không biết tại sao có chút khẩn trương, lắp bắp trả lời: "Em, em đưa Vi Vi về..."

Thẩm Mặc nhướng mày: "Vi Vi?

Thẩm Phi ý thức được điều gì, đổi giọng nói: "Em đưa chị Vi Vi về...

Thẩm Mặc thản nhiên gật đầu, "Về sớm một chút đi, vết thương trên người cậu còn phải dưỡng vài ngày, không nên sơ suất.

Vâng... "Thẩm Phi lên tiếng, do dự nhìn cửa phòng đóng chặt phía sau, sau đó yên lặng rời đi.

Chờ Thẩm Phi rời đi, Thẩm Mặc giơ tay gõ cửa phòng ngủ.

Cốc cốc.

Vi Vi?

Bạch Ấu Vi nhìn khắp phòng hỗn độn.

Vì cái gì hết lần này tới lần khác vào lúc này......

Cô nhắm mắt lại, nội tâm tích tụ tới cực điểm.

Vi Vi? Em có ở trong đó không? "Thẩm Mặc lại hỏi.

Có! "Bạch Ấu Vi kiên trì đáp ứng, nhanh chóng nhặt quần áo trên mặt đất lên, nhét vào tủ quần áo!

Cô vừa thu dọn, vừa hướng ra ngoài hô: "Anh chờ một chút, tôi đang thay quần áo! Chờ một chút sẽ mở cửa!

Toàn bộ mỹ phẩm trên mặt đất nhặt lên!

Thật khó để dọn sạch chai, lon và thủy tinh vỡ nên cô chỉ đơn giản là quét chúng dưới gầm giường!

Còn khăn trải giường thì sao? Ga giường mau trải lên!

...... Chết tiệt! Son môi và phấn mắt làm cho ga trải giường loang lổ màu sắc! Không có lựa chọn nào khác ngoài việc thay ga trải giường!
Nhưng ga trải giường sạch sẽ ở đâu?

Bạch Ấu Vi phát điên giật giật tóc, lại mở cửa tủ ra, tức giận lục lọi ga trải giường. Mấy bộ quần áo cô vừa nhét vào tủ lại rơi ra ngoài.

Cô sứt đầu mẻ trán, thật vất vả tìm ra ga giường sạch sẽ, vất vả trải lên giường, lại phát hiện gối đầu không thấy.

Chết tiệt! Chết tiệt!

Cô vừa mới ném cái gối đi đâu?!

Vi Vi? Em ở bên trong không sao chứ? "Thẩm Mặc chờ lâu hồ nghi hỏi.

Không có việc gì! Em, em mặc quần áo chậm mà thôi, anh chờ một chút! "Cô giải thích lần nữa.

Bạch Ấu Vi trượt xe lăn ở trong phòng tìm một vòng, một cái gối đầu không tìm được, cuối cùng mới phát hiện gối đầu không biết làm sao tới dưới giường.

Cô phải ra khỏi xe lăn, nằm sấp trên mặt đất, bò dưới giường nhặt gối.

Lúc đưa tay với, bị chai thủy tinh vỡ dưới giường đâm vào lòng bàn tay. Lúc bò ra, ngẩng đầu lại đập vào ván giường.

Cô vỗ vỗ cái gối, chỉnh tề đặt ở đầu giường.

Bày đặt...... Không biết tại sao lại ủy khuất khó chịu dữ dội, chóp mũi chua xót, nước mắt từng giọt từng giọt từng giọt trên gối......

  • Share:

You Might Also Like

0 comments