Thu Bong Chuong 813

By Quyt Nho - tháng 5 18, 2025
Views

Chương 813: Tổng Kết Kinh Nghiệm

Bạch Ấu Vi nhìn quanh một lượt, hỏi người đàn ông kia: “Các ngươi vứt vào phòng nào?”

“Đều vứt cả rồi…” Người đàn ông trả lời thành thật, “Bốn gian phòng, cái nào cũng giống nhau, chỉ cần là vật vô chủ, ném vào đó sẽ tự động biến mất.”

Lông mày Bạch Ấu Vi cau lại, hỏi: “Vật vô chủ là sao?”

Người đàn ông giải thích: “Chỉ cần là đồ vật do con người để lại, hoặc dấu vết do con người tạo ra, sau khi người đó rời đi, thì sẽ bị gian phòng xem là vật vô chủ… rồi sẽ bị xóa bỏ…”

Mọi người lại trao đổi ánh mắt một lần nữa.

Việc này giống hệt như chuyện bọn họ vừa gặp trong phòng đá. Thì ra dấu khắc của Thẩm Mặc và cục pin mà Bạch Ấu Vi để lại đều bị gian phòng xác định là “vật vô chủ”, cho nên mới biến mất…

Bạch Ấu Vi một lần nữa quan sát ba người đàn ông trước mắt.

“Xem ra… các người biết không ít chuyện trong mê cung. Nói nghe thử xem, nếu manh mối có giá trị, mang các người theo cũng không phải không thể.”

Người đàn ông kia lập tức sốt sắng mở miệng: “Chúng tôi nói! Chúng tôi nói hết! Chỉ cần các người chịu đưa chúng tôi ra ngoài, chuyện gì chúng tôi cũng kể!”

Ba người này gần như tranh nhau mà khai ra mọi thứ.

Không rõ có phải vì bị giam trong bóng tối quá lâu hay không, lời nói của họ có phần lộn xộn, nhiều khi chỉ cần một từ là đủ diễn đạt ý, họ lại vòng vo diễn giải lặp đi lặp lại, tinh thần có vẻ không ổn định, hễ kích động là òa khóc không ngừng.

Chính vì thế, Bạch Ấu Vi ngược lại cảm thấy bớt đề phòng hơn.

Bởi vì mấy người này, thoạt nhìn quả thật giống như những kẻ bị nhốt lâu ngày đến mức tinh thần sụp đổ.

Một người đã sụp đổ rồi thì còn đâu tâm trí mà tính toán người khác? Dù chỉ có một tia hy vọng nhỏ nhoi, bọn họ cũng sẽ liều mạng bám lấy!

Người cầm chìa khóa tên là Mark.
Người cầm túi da bò tên là Dylan.
Người ít nói nhất, tinh thần bất ổn nhất, tên là Slade.

Ba người này đều từng là thủy thủ. Cùng vào mê cung với họ còn có hơn mười người khác, đều đã chết trong tay Quái vật đầu bò.

Nghe nói Quái vật đầu bò sức mạnh kinh người, ưa ăn thịt người, hơn nữa có thể di chuyển tự do trong bóng tối, một khi gặp phải, gần như không thể không có thương vong.

Đám thủy thủ bọn họ vòng vo trong mê cung, chịu đủ thiệt thòi, chết rất nhiều người, cuối cùng mới dần dần rút ra quy luật—

Thứ nhất, chỉ cần họ không di chuyển, Quái vật đầu bò cũng sẽ không di chuyển.

Thứ hai, nếu họ di chuyển vài gian phòng, Quái vật đầu bò cũng sẽ di chuyển vài gian phòng.

Giống như chơi cờ vậy, ngươi đi mấy bước, đối phương cũng đi mấy bước.

Một khi đi vào ngõ cụt, hoặc phán đoán sai đường chạy trốn, thường sẽ bị Quái vật đầu bò đuổi kịp.

Sau khi bị đuổi kịp, bốn cánh cửa trong phòng sẽ bị khóa chết, không một sức mạnh nào có thể mở ra. Chỉ khi có người hy sinh trong phòng, cửa mới mở ra, cho phép những người còn lại thoát thân.

Bạn đồng hành của bọn họ cứ như vậy mà chết lần lượt.

Ban đầu gặp phải Quái vật đầu bò, bọn họ còn hợp lực tấn công. Nhưng khi phát hiện bản thân căn bản không thể đánh thắng Quái vật đầu bò, họ liền tranh nhau bỏ chạy! Thậm chí còn mong đồng đội gặp chuyện! Bởi vì chỉ khi có người chết, cửa mới mở!

Ba người mà Bạch Ấu Vi gặp lần này, chính là ba kẻ sống sót cuối cùng. Họ biết mình không đấu lại được Quái vật đầu bò, không dám tùy tiện di chuyển, chỉ dám trốn trong phòng đá, ăn bánh mì, uống nước suối, nhẫn nhịn thời gian dài dằng dặc, mù mịt không lối ra…

Bạch Ấu Vi nghe xong, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Nghe các người nói như vậy… thì con quái vật đầu bò đó, thực ra biết rõ vị trí chính xác của từng người trong mê cung, đúng không?”

“Đúng! Nó biết! Cái gì nó cũng biết!” Người tên Mark gật đầu liên tục, “Nhưng bọn tôi lại không biết vị trí của nó! Không công bằng chút nào! Chỉ khi khoảng cách còn xa mới phân biệt được phương hướng. Nhưng nếu nó chỉ cách một gian phòng, thì tiếng vang vọng của con quái vật sẽ xuất hiện từ mọi phía! Chúng tôi căn bản không biết nên chạy hướng nào!”

  • Share:

You Might Also Like

0 comments