Thu Bong Chuong 855

By Quyt Nho - tháng 6 08, 2025
Views

Chương 855: Nhà họ Thẩm

“Ba, anh Mặc và bạn của anh ấy đến rồi.” Thẩm Phi nói.

Bác cả Thẩm run tay, lại viết hỏng một tờ nữa, than thở: “Ôi trời!...”

Ông đặt bút xuống, quay đầu thấy Thẩm Mặc thì cuối cùng cũng nở nụ cười, gọi lớn: “Về rồi à, vào đi, vào đi! Ngồi hết đi! Tiểu Phi, mau đi pha trà!”

Bạch Ấu Vi tỏ ra cực kỳ chủ động, cười tươi nói: 

“Bác cứ viết tiếp đi ạ, không cần để ý bọn cháu đâu. Bác đang viết lối chữ Lệ ạ? Hình như tụi cháu đến không đúng lúc rồi, làm bác run tay hỏng mất nét cuối, tiếc thật, một đôi câu đối đẹp thế mà…”

Bác cả Thẩm nghe vậy thì trong lòng rất vui, mặt mày càng rạng rỡ hơn: “Cũng thường thôi, thường thôi.”

“Bác mà còn nói là thường thì tụi cháu không dám viết chữ nữa đâu ạ. Bây giờ nhiều người trẻ đến cây bút lông còn không biết cầm. Người ta nói chữ như người, có bác làm tấm gương như vậy, bảo sao thế hệ trẻ nhà họ Thẩm tài giỏi như thế.” Bạch Ấu Vi cười nói.

Thẩm Mặc: “…”

Anh liếc mắt nhìn Bạch Ấu Vi một cái, bắt đầu nghi ngờ mình có nhận nhầm người không.

Bác cả Thẩm cười đáp: “Tập viết đúng là rèn được tính khí! Hồi còn trẻ bác cũng chẳng khá gì, nóng nảy lắm. Tiểu Phi nhà bác cũng giống bác, tính khí gấp gáp. May mà bác nhìn xa trông rộng, dạy nó viết chữ từ nhỏ. Giờ đấy, trông chững chạc hơn nhiều rồi…”

Bạch Ấu Vi gật gù đồng tình: “Bảo sao, nhìn là biết là người trẻ tuổi mà giỏi giang.”

Thẩm Phi: “…”

Cảm giác như người từng chửi mình là đồ ngu đần trước kia không phải là cô ấy vậy.

Thầy Thừa cũng đến gần xem đôi câu đối của bác cả Thẩm, khen ngợi:
“Câu đối hay thật, bốn mùa đều cát tường, tám tiết mãi bình an. Không gì quý hơn là cát tường và bình an cả. Ông Thẩm viết hay quá!”

Nếu như lời của Bạch Ấu Vi có phần hơi tâng bốc thì đến khi Thầy Thừa lên tiếng, bác cả Thẩm đã hoàn toàn hớn hở, phấn khởi không để đâu cho hết.

Ông cười nói: “Ông quá khen rồi! Tôi mà viết trước mặt ông thì chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ!”

Thẩm Mặc nhìn không khí náo nhiệt trong phòng khách, xen vào có phần gượng gạo: “Bác cả, ba cháu đâu rồi ạ?”

“Trong bếp ấy!” Bác cả chỉ ra phía sau, “Ông ấy cứ đòi tự mình vào bếp nấu cho mấy đứa một bữa.”

Nói xong còn cười: “Vào trong nãy giờ rồi mà đến mùi dầu mỡ tôi còn chưa ngửi thấy.”

Bạch Ấu Vi lập tức nói: “Sao có thể để người lớn phải bận rộn vì bọn cháu chứ. Bác cả, để cháu và anh Mặc vào xem thử.”

Bác cả Thẩm nói: “Vậy hai đứa đi xem đi, bảo ông ấy đừng làm nữa. Bác gọi người chuẩn bị rồi, lát nữa thím cháu sẽ mang đồ ăn tới.”

Thế là Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc cùng vào bếp tìm ba Thẩm.

Đàm Tiếu và Tiểu Tân thì ở lại phòng khách, không có việc gì làm, hai người ngồi bóc hạt dưa ăn chơi.

Còn Thầy Thừa thì cùng bác cả Thẩm bàn luận về câu đối.

Thẩm Phi ngồi trong phòng khách một lúc, chẳng có tiếng nói chung với Đàm Tiếu, mà với Tiểu Tân thì càng chẳng biết nói gì, cảm thấy ngượng ngùng, liền kiếm cớ ra ngoài giục đồ ăn.

Bên trong bếp, Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc nhìn thấy trên bàn và dưới đất đều chất đầy nguyên liệu nấu ăn — cà rốt, bí đỏ, khoai tây, cải thảo… chỉ riêng rau củ thôi đã rất phong phú.

Ba Thẩm đang ngồi gói sủi cảo.

Trong ấn tượng của Thẩm Mặc, đây có lẽ là lần đầu tiên ba anh vào bếp.

Một người đàn ông vốn không biết nấu ăn, đột nhiên xuống bếp, thì có thể làm được món gì?

Anh còn đang thắc mắc thì Bạch Ấu Vi đã lên tiếng:

“Cháu chào bác, bác đang làm món gì thế ạ? Nhìn ngon quá ạ!” 

Cô ngọt ngào nói, cười tít mắt: “Cháu phụ bác một tay nhé, chỗ nào cháu không biết thì bác chỉ thêm cho cháu nha.”

Thẩm Mặc: “…”

Một đống bột sống, nhìn thế nào mà ra được "ngon quá trời"?

Ba Thẩm cười bảo: “Tốt quá rồi, bác còn đang lo không gói kịp. Thẩm Mặc, con với Vi Vi giúp ba một tay đi, trước tiên rửa tay đi đã.”

Thẩm Mặc bước tới bồn rửa, thấy bên trong có một con cá chết trợn trắng mắt, vảy cá và thịt bị cạo dở, nhìn rất thảm.

Anh cau mày: “Cái này là gì đây?”

Ba Thẩm: “Haiz, định làm món cá chiên sốt chua ngọt, mà hỏng rồi.”

Thẩm Mặc rửa tay xong, lấy giấy lau khô, rồi nhìn thấy trong thùng rác đầy những thứ giống như cặn trắng sền sệt.

Anh lại hỏi: “Cái này nữa là gì?”

Ba Thẩm thở dài: “Sau đó tính làm đậu hũ nhồi thịt, cũng thất bại luôn.”


  • Share:

You Might Also Like

0 comments