Chương 56: Vai Phụ Tuyến Mười Chuyên 'Rắc Thính' Lừa Đảo Online 5
Ngữ khí của Giang Cẩm Dục đầy ý cười khi đọc được dòng tin nhắn:
Cẩm Dục: [Cứ khen nữa là anh bay lên trời đấy.]
Cố Kiều Kiều: [Dục ca ca à, từng chữ của em đều là thật lòng đó nha~]
Giang Cẩm Dục lại cười càng dịu dàng hơn. Lời hay ý đẹp thì ai chẳng thích nghe, huống hồ người nói lại là một cô gái giọng nói mềm mại đáng yêu.
Cố Kiều Kiều: [Dục ca ca à, không nói chuyện nữa, em đi ngủ đây~ Chúc anh ngủ ngon.]
Thấy lời chúc ngủ ngon, Giang Cẩm Dục hơi ngẩn ra. Không hiểu sao lại có cảm giác hai người họ rất thân thiết, dù hơi đột ngột nhưng lại không khiến anh phản cảm.
Cẩm Dục: [Ngủ ngon.]
Cố Kiều Kiều gửi một sticker mèo ngoan ngoãn rồi tắt WeChat.
Cô lại ngáp một cái. Thân thể này đúng là không tốt lắm, luôn cảm thấy thiếu sức sống, hôm nay chỉ dọn dẹp một chút mà đã mệt lử.
Cô chớp mắt, khóe mắt vì buồn ngủ mà trào ra giọt lệ, bỗng nhớ tới điều gì, liền bật camera điện thoại lên. Cô điều chỉnh góc độ, cố định điện thoại, rồi co người lại, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt còn đẹp. Sau khi đếm ngược 3, 2, 1, cô chụp một tấm ảnh.
Cô xem lại ảnh, rất hài lòng. Cô đã bật đèn flash, ảnh chỉ có nửa mặt là trắng sáng, nền phía sau lại tối đen.
Cô cúi mắt khiến người ta không nhìn rõ biểu cảm, nhưng giọt lệ phản chiếu ánh sáng ấy lại vô cùng bắt mắt.
Cô chỉnh tông màu ảnh sang lạnh, khiến khuôn mặt trong ảnh càng thêm lạnh lẽo và thê lương.
Rất ưng ý, cô đăng ảnh này lên "Bạn bè" với thời gian hẹn giờ là 2 giờ sáng, chú thích đơn giản: [.]
Hình ảnh đi kèm chính là bức ảnh vừa chụp.
Đêm đã khuya, đến giờ “emo” rồi.
Cố Kiều Kiều phân nhóm tất cả bạn bè trong danh bạ. Trước giờ danh bạ cô chỉ có vài người, như quản gia nhà họ Cố là chú Đức, hay giáo vụ phụ đạo – cô gộp họ vào một nhóm đặt tên là [Linh Tinh Các Kiểu].
Còn hai người mới thêm hôm nay là Dục và Từ, cô xếp họ vào nhóm tên [Đào đào đào trong cái ao nhỏ bé]. (ý là chị đào ao nuôi cá thả thính nha)
Bài đăng kia chỉ cho nhóm [Đào đào đào trong cái ao nhỏ bé] xem được.
Sắp xếp xong xuôi, Cố Kiều Kiều chìm vào giấc ngủ ngon lành. Sau khi trở nên xinh đẹp, dường như thế giới này cũng đối xử với cô dịu dàng hơn một chút.
……………
Giang Cẩm Dục xưa nay là dân cú đêm. Dù đã chúc ngủ ngon với Cố Kiều Kiều nhưng thực ra anh vẫn làm việc tới tận hai giờ sáng.
Trước khi đi ngủ, anh lướt "Bạn bè" như thói quen, không ngờ vừa mở ra đã thấy ảnh Cố Kiều Kiều đăng.
Anh sững người.
Đây… là Cố Kiều Kiều sao?
Anh không ngờ lại nhanh chóng thấy được ảnh của cô. Trước đó nhìn tường nhà cô chỉ thấy có hai bài đăng.
Anh cũng không ngờ Cố Kiều Kiều lại xinh đến vậy...
Hàng mi dài rậm che lấp đôi mắt, chiếc mũi thẳng nhỏ xinh, bên dưới là đôi môi đầy đặn màu hồng tím. Góc nghiêng khuôn mặt toát lên vẻ thần bí quyến rũ.
Và cả giọt nước mắt lấp lánh ánh sáng kia nữa.
Giang Cẩm Dục đưa tay ôm ngực, có lẽ vì thức khuya quá nhiều, tim anh hơi khó chịu.
Cô sao vậy? Dấu chấm kia nhìn cũng thật buồn...
Anh vô thức gửi tin nhắn cho cô:
Cẩm Dục: [Sao vậy?]
Chờ mãi không thấy cô trả lời, nhưng lòng anh lại bị kéo căng lên.
Anh gửi một khoản chuyển tiền, số tiền là 2000 tệ, ghi chú: [Khi “emo” thì đi mua sắm cho khuây khỏa.]
Đến tận ba giờ sáng, khoản tiền vẫn chưa được bấm nhận.
Giang Cẩm Dục vỗ đầu, đúng là đầu óc mụ mị rồi. Hôm nay anh bị làm sao vậy? Đúng là nên đi tải ngay ứng dụng chống lừa đảo quốc gia!
Cố Kiều Kiều khi tỉnh dậy mới thấy tin nhắn và chuyển khoản của Giang Cẩm Dục. Cô khẽ cong môi, duỗi lưng lười biếng. Chiếc váy lụa mỏng màu trắng phác họa rõ từng đường cong mỹ miều của cơ thể cô.
Cô từ chối nhận tiền, nhắn lại:
Cố Kiều Kiều: [Chỉ là tạo dáng chụp thôi mà!]
Gửi xong, cô cũng chẳng bận tâm việc không thấy tin nhắn nào từ Lục Lý Từ. Người kia trước mặt con gái vừa ngốc lại hay ngại, kiếp trước cũng vì thế mà phải nhờ mấy anh em bày mưu theo đuổi cô.
Giờ chắc đang lén lưu ảnh cô lại rồi nhỉ?
Cố Kiều Kiều đoán không sai – Lục Lý Từ đúng là đã lưu bức ảnh đó.
Đêm qua, anh cũng chưa ngủ, đang cùng mấy anh em tụ tập uống rượu trong hội sở.
Ngồi cạnh anh là Cố Khê Văn. Thấy Lý Từ lưu ảnh, hắn tò mò ghé sát lại xem, nhưng bị anh nhanh tay thoát khỏi màn hình.
Cố Khê Văn càng nghi ngờ, trêu:
“Ồ, có gì không cho anh mày xem à? Tôi không nhìn lầm đâu, là mặt con gái đúng không?”
Tuy không nhìn rõ mặt, nhưng chắc chắn là con gái rồi.
Lục Lý Từ cũng không rõ sao mình lại lưu bức ảnh đó, chỉ ậm ừ đáp:
“Vô tình thấy thôi.”
Cố Khê Văn nhìn anh một cái đầy ngờ vực – có gì đó là lạ.
Bên cạnh, Thẩm Cận Dịch cũng nghe thấy liền chen vào:
“Ơ kìa, em trai Lý Từ của chúng ta mở lòng rồi à? Có cần tụi anh góp ý bày kế cho không?”
Anh nói hơi lớn, đầy ý trêu ghẹo, khiến hai người khác trong phòng cũng nghe thấy.
Ngồi ở mép sofa là một người đàn ông mặc vest đen hàng hiệu, dung mạo có vài phần giống Lục Lý Từ – chính là anh trai anh, Lục Lý Thịnh.
Hai anh em cách nhau năm tuổi, tình cảm rất thân thiết. Từ nhỏ Lý Thịnh đã dẫn em trai đi chơi, thật ra đám người như Cố Khê Văn đều là bạn bè cùng tuổi với Lý Thịnh.
Lục Lý Thịnh quan tâm hỏi:
“Lý Từ có tình cảm với cô gái nào rồi à? Làm sao quen được vậy?”
Lý Từ thấy mọi chuyện đến tai Cố Khê Văn thì kiểu gì cũng thành ra lố lăng, nhưng vẫn đáp:
“Có chút hảo cảm thôi.”
Anh nghĩ tới những tiếng gọi “Từ ca ca” ngọt ngào của Cố Kiều Kiều, cả gương mặt đúng kiểu anh thích đấy nữa, quả thật rất khó không nảy sinh tình cảm.
Mấy người còn lại bắt đầu hứng thú, Cố Khê Văn hỏi tới:
“Thế làm sao mà quen?”
Lục Lý Từ im lặng một giây:
“… Trong game.”
Không khí trong phòng chợt lạnh đi vài phần. Ngồi ở góc, đeo kính gọng vàng, chăm chú nhìn laptop từ nãy đến giờ, Chu Khanh Diễn cất giọng lạnh lùng như suối nguồn giữa núi:
“Bây giờ lừa đảo trên mạng cũng không ít đâu.”
Lục Lý Thịnh gật đầu:
“Khánh Diễn nói đúng, em phải cẩn thận đấy, đừng để bị lừa.”
Bị giáo huấn, Lục Lý Từ cúi đầu, giọng trầm xuống:
“Cô ấy là người chơi thuê game, không phải kẻ lừa đảo.”
Mấy người trong phòng liếc nhìn nhau – thằng nhóc này chắc chắn là sa vào rồi.
Giờ đang lúc nó cảm nắng, họ không thể dội nước lạnh, nếu không sau này nó lại trách bọn họ.
Cố Khê Văn liếc qua Thẩm Cận Dịch:
“Hai anh dạo này có chơi game không? Kéo tôi và Thẩm Dực theo với, tụi tôi giúp quan sát tính cách cô ấy cho.”
Lục Lý Từ nghĩ hai người này rất được lòng con gái, liền gật đầu:
“Mai em hẹn cô ấy xong thì báo trong nhóm sau.”
Chương 57: Vai Phụ Tuyến Mười Chuyên 'Rắc Thính' Lừa Đảo Online 6
Cú đêm thì chẳng bao giờ có buổi sáng, lại còn là cuối tuần, Giang Cẩm Dục ngủ đến tận một giờ chiều mới tỉnh dậy.
Việc đầu tiên sau khi tỉnh là cậu cầm điện thoại lên xem Cố Kiều Kiều đã trả lời tin nhắn hay chưa.
Cố Kiều Kiều: [Chỉ là tạo dáng chụp thôi mà!]
Cố Kiều Kiều: [Chào buổi sáng Dục ca ca~]
Dục: [Anh mới dậy, lát nữa chơi vài ván chứ?]
Cô gần như trả lời ngay lập tức, giọng nói được gửi qua voice: “Aiya Dục ca ca, sao anh dậy muộn thế? Lối sinh hoạt thế này không tốt cho sức khỏe đâu!”
Giọng con gái trong trẻo mang theo chút không hài lòng, rõ ràng là kiểu giáo huấn mà anh vốn chẳng thích, nhưng qua giọng nói mềm mại làm nũng ấy, lại khiến người nghe cảm thấy như được cưng chiều.
Giang Cẩm Dục vò tóc một cái, quyết tâm điều chỉnh lại giờ giấc sinh hoạt, đi ngủ sớm dậy sớm, ừm.
Cố Kiều Kiều lại gửi thêm một đoạn voice: “Đơn hàng em nhận lần trước còn chưa thực hiện xong hu hu hu, để em chơi vài ván đã rồi chơi với anh sau nhé?”
Dục: [Được, em chơi trước đi, anh đi ăn cơm.]
Khi Giang Cẩm Dục xuống lầu, cả căn biệt thự vẫn yên tĩnh, có vẻ đám nhóc kia vẫn chưa ai thức dậy.
Anh băng qua phòng khách, logo T.Y phía sau trông cực kỳ nổi bật.
Thân phận của anh không chỉ là một streamer triệu fan, mà còn có đội tuyển riêng. Sau khi mâu thuẫn với gia đình, Giang Cẩm Dục chuyển tới sống cùng người của T.Y.
Nếp sinh hoạt của anh cũng bị đám nhóc kia ảnh hưởng.
Giang Cẩm Dục xoa cằm, nghĩ đám nhóc vẫn đang tuổi lớn, không thể cứ thức khuya mãi như vậy, sau này phải dậy sớm cùng anh mới được.
Cố Kiều Kiều hắt xì một cái, xoa mũi rồi nhắn tin cho Lục Lý Từ: [Từ ca ca~ online đi nào~]
Vốn nói hôm nay không rảnh chơi game, thế mà giữa trưa Lục Lý Từ lại hỏi cô chiều có rảnh chơi vài ván không.
Cố Kiều Kiều đoán được chút gì đó.
Nên khi thấy Lục Lý Từ mời cô vào trận 5v5, cô cũng không lấy làm lạ.
Nhưng vẫn phải giả vờ ngạc nhiên mở mic hỏi: “Từ ca ca, anh rủ bạn chơi cùng à?”
Lục Lý Từ đang ngồi trên ghế sofa cạnh Lục Lý Thịnh, không bật mic mà gõ chữ: [Ừ.]
Anh không thấy Lục Lý Thịnh khẽ nhướng mày khi nghe thấy giọng Cố Kiều Kiều.
Cố Kiều Kiều có phần không vui, nói: “Từ ca ca, sao anh không nói trước với em! Hứ, lần sau rủ bạn chơi phải báo trước với em đấy nhé.”
Tuy giọng điệu có chút trách móc nhưng giọng cô lại mềm mại quá mức, nghe không hề khó chịu mà ngược lại khiến người ta chỉ muốn gật đầu theo.
Khi Cố Khê Văn, Thẩm Cận Dịch và Chu Khanh Diễn bị kéo vào phòng đội, thì câu nói đó cũng vừa vang lên. Cả ba đều đang đeo tai nghe không dây, giọng nữ ngọt ngào như vang ngay bên tai.
“Má!” Thẩm Cận Dịch không nhịn được chửi thầm một câu, thật sự có người nói chuyện mềm mại đến vậy sao!
Chả trách thằng nhóc Lục Lý Từ lại muốn yêu đương qua mạng!
“Bé gái đừng giận mà, bọn anh cũng vừa mới quyết định thôi.” – Cố Khê Văn cũng mở mic, giọng nghe như công tử lười nhác, thanh nhã và nhẹ nhàng.
Chu Khanh Diễn thì không nói gì, anh xưa nay vốn ít lời, cũng là người trầm ổn nhất trong số họ.
“Được rồi được rồi, vậy bắt đầu nhé?” – Cố Kiều Kiều vui vẻ hỏi.
Lục Lý Từ: [Ừ.]
Đội năm người chờ hơn hai mươi giây mới vào game, trong thời gian đó Cố Kiều Kiều không chủ động lên tiếng, dù sao cũng không quen với ba người còn lại.
Vào màn hình chọn tướng, Cố Kiều Kiều ở vị trí số 1, Lục Lý Từ ở vị trí số 4, cô hỏi: “Từ ca ca, anh vẫn chơi xạ thủ à? Em giúp anh giành tướng nhé.”
Lục Lý Từ để ý thấy ánh mắt anh trai cứ dán chặt vào điện thoại của mình, bèn không gõ chữ nữa mà mở mic: “Gì cũng được.”
Cố Kiều Kiều giúp anh chọn xạ thủ, vẫn là vị tướng chân ngắn quen thuộc, rồi mới hỏi những người khác: “Số 2, 3 và 5 chơi gì vậy~”
Thẩm Cận Dịch là số 2, chỉ biết chơi tanker: “Anh đi đường trên.”
Cố Khê Văn số 3, hầu như chưa chơi game này, chỉ biết vài tướng hỗ trợ.
Dù sao cũng không phải chơi để thắng nên chọn đại một tướng hỗ trợ miễn phí.
Số 5 là Chu Khanh Diễn, hắn không nói gì, đến lượt tầng 4 và 5 chọn tướng, hắn lặng lẽ chọn một pháp sư đường giữa.
Cố Kiều Kiều nhìn đội hình đã đoán ra ngay, mấy người này căn bản không biết chơi, chọn tướng chẳng có chút ăn ý nào.
Nên cô chọn đi rừng Lộ Lộ – vị tướng có thể gánh cả đội, vớt được chừng nào hay chừng nấy, vì tài khoản thuê chơi không thể có thành tích quá tệ.
Vào trận rồi, Cố Kiều Kiều điều khiển Lộ Lộ đi ăn bùa đỏ trong rừng, Cố Khê Văn chơi hỗ trợ bám theo cô và giúp farm rừng, khiến cô thở phào nhẹ nhõm, xem ra cũng không hoàn toàn gà mờ.
Nhưng còn chưa kịp thở xong, bùa đỏ đã bị Cố Khê Văn cướp mất??
Cô tức đến mức suýt nữa buột miệng hét lên bằng giọng Đông Bắc “Anh làm cái gì vậy?!”
Cố Kiều Kiều gõ chữ: …………………
Cố Khê Văn có vẻ cũng nhận ra mình sai, vội xin lỗi: “Xin lỗi em gái nhé, anh cướp nhầm thôi.”
Lời nói thì nhẹ nhàng như không, chẳng có chút áy náy nào.
Cố Kiều Kiều mỉm cười, giọng mềm nhẹ đầy quyến rũ: “Hỗ trợ ca ca đi giúp xạ thủ đi~ Em đi rừng một mình được rồi.”
Khóe môi Cố Khê Văn khẽ nhếch lên, lớn từng này rồi mà còn gọi là “ca ca”, mấy người trên mạng ai cũng “ca ca ơi” với “ca ca à” vậy sao?
Anh ngoan ngoãn đi theo xạ thủ, rồi cùng xạ thủ dâng cho đối phương mạng đầu và mạng thứ hai.
Cố Kiều Kiều không tới giúp, vì cô còn chưa lên cấp 4, chỉ có thể tiếp tục farm rừng.
Bỗng dưng, từ phía đường trên gần đó vang lên tiếng hét của Thẩm Cận Dịch: “Kiều Kiều muội muội, cứu anh với!”
Anh bị đường trên, đường giữa và đi rừng bên địch hội đồng.
“Xin lỗi nhé ca ca! Em không tới được đâu, có tới cũng chỉ tặng thêm một mạng thôi.”
Cố Kiều Kiều vừa nói không đi, vừa dọn nốt bãi quái cuối rồi nấp vào bụi cỏ ven sông. Chưa đầy năm giây sau, pháp sư đối phương đi ngang qua, cô không khách khí hạ gục ngay.
“Đường trên ca ca, em báo thù giúp anh rồi nha~”
Thẩm Cận Dịch nghe giọng cô dịu dàng như rót mật, không kìm được nuốt nước bọt, người cũng nóng lên.
Mẹ nó! Nhất định là cô đã dùng phần mềm đổi giọng!
Cố Kiều Kiều thấy tướng đường trên đối phương không có mặt, đoán rằng đi rừng bên kia đang ăn Rồng, bèn lẻn vào rừng địch ăn luôn quái đỏ và bốn con sói.
Lúc này, đường dưới đã dâng cho đối thủ bảy, tám mạng rồi.
“Từ ca ca, đừng đẩy lính nữa, em tới giúp đây.”
“Ừm.”
“Ngay bây giờ nhé, hỗ trợ ca ca mở chiêu làm choáng đi!”
Cố Kiều Kiều chỉ huy, thấy hỗ trợ thành công làm choáng xạ thủ và hỗ trợ đối phương, cô bật chiêu cuối, combo một đợt lấy được double kill.
Hai mạng vào tay.
“Em gái giỏi ghê.”
“Không đâu, là hỗ trợ ca ca dùng chiêu đúng lúc~”
Trong cả voice chat lẫn trong game, Lục Lý Từ trở thành người mờ nhạt.
Anh khẽ nhíu mày, môi cũng mím chặt, hơi hối hận vì hôm qua đã đồng ý chơi cùng bọn họ.
Nghĩ đến lúc trước, khi chơi game, Cố Kiều Kiều chỉ gọi riêng anh, cả trận chỉ bám theo và nói chuyện với anh.
Anh quyết định chỉ chơi một trận này thôi.

0 comments