Xuyen Nhanh Van Nguoi Me 018

By Quyt Nho - tháng 3 24, 2025
Views

Chương 18: Người Vợ Bị Phản Bội Trong Truyện Tổng Tài Cũ (18)

"Đơn này cậu mang đến cho y tá trưởng đi, bảo cô ấy đặt lên bàn làm việc của tôi, lần sau Kiều Kiều đến kiểm tra sẽ cần dùng." Tưởng Tinh Vọng tiện tay rút một tờ đơn đưa cho Mặc Vân Đình.

Mặc Vân Đình cầm đơn rời đi, trước khi đi còn không quên dặn Cố Kiều Kiều ngồi yên chờ hắn.

Cố Kiều Kiều lại trừng mắt nhìn Tưởng Tinh Vọng, bĩu môi tỏ vẻ không vui.

Tưởng Tinh Vọng quay đầu nhìn Thẩm Yến Uyên và Lục Trầm Dịch một cái, hai người nhún vai rồi lại lui ra ngoài làm "thần giữ cửa," chỉ có điều lỗ tai thì vẫn dựng lên nghe ngóng.

"Tưởng ca ca, anh lại muốn làm gì đây?" Cố Kiều Kiều khó hiểu.

Tưởng Tinh Vọng trầm giọng cười, "Kiều Kiều, em để ý chuyện đó, đúng không?"

Cố Kiều Kiều cứng người, vừa rồi cô né tránh cái ôm của Mặc Vân Đình, bị phát hiện rồi.

Cô cúi đầu, không nói một lời.

Tưởng Tinh Vọng dùng hai tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, để cô nhìn thẳng vào đôi mắt đầy nghiêm túc của anh: "Kiều Kiều, anh thích em. Trước kia anh không nói là vì sợ em biết rồi sẽ cảm thấy áp lực. Nhưng bây giờ thấy em sau khi kết hôn với Vân Đình lại không hề hạnh phúc, hơn nữa cậu ta còn làm chuyện có lỗi với em, anh không muốn nhịn nữa. Anh muốn đem lại hạnh phúc cho em, muốn trên gương mặt em lúc nào cũng tràn đầy nụ cười."

Cố Kiều Kiều sững sờ, lúc này cô cảm nhận được trọn vẹn tình yêu mãnh liệt từ anh.

Trong tình yêu, cô luôn là người cho đi trước, chưa từng được ai bày tỏ tình cảm thẳng thắn đến vậy.

Cố Kiều Kiều đau khổ nhắm mắt lại, hốc mắt có chút ươn ướt, giọng nói rất nhỏ: "Nhưng em không thể nhận tình cảm của anh... Em đã kết hôn rồi..."

Tưởng Tinh Vọng lại kéo cô vào lòng, "Cậu ta đã phản bội em, cậu ta có lỗi với em trước. Cho nên, Kiều Kiều, hãy từ bỏ cậu ta đi, được không?"

Tưởng Tinh Vọng đã quyết định một khi nói ra hết mọi thứ với Cố Kiều Kiều, anh sẽ không lùi bước!

Dù có bị từ chối một vạn lần.

"Tưởng ca ca, em đau khổ lắm, em không biết phải làm sao nữa... hu hu hu..."

Nghe tiếng nức nở khe khẽ của cô, Tưởng Tinh Vọng nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi: "Đừng vội, Kiều Kiều, từ từ sắp xếp lại suy nghĩ của mình là được."

Cố Kiều Kiều cười khổ, sau đó đẩy anh ra, "Chúng ta không thể như thế này, anh và Vân Đình ca là anh em tốt... Các anh lớn lên bên nhau, tình cảm đó không thể vì em mà rạn nứt..."

Tưởng Tinh Vọng vui mừng khôn xiết, Kiều Kiều đang suy nghĩ cho anh sao? Anh nói ra những lời quá đáng như vậy, mà cô không chỉ không tức giận, còn lo nghĩ cho anh... Có phải điều đó chứng tỏ cô có một chút cảm tình với anh không?

888: Tự tẩy não đỉnh cao!

"Kiều Kiều, là do anh thích em, đây không phải lỗi của em. Dù sau này anh và Vân Đình có trở mặt thành thù, anh cũng tuyệt đối không hối hận!"

Hàng mi của Cố Kiều Kiều khẽ run, ánh mắt chần chừ và do dự lóe lên.

Cô không yêu Tưởng Tinh Vọng, nhưng không thể phủ nhận, ngay giây phút này, lời anh nói đã khiến lòng cô dao động.

Cố Kiều Kiều hít sâu một hơi, "Để em suy nghĩ đã..."

Tưởng Tinh Vọng nhẹ nhàng xoa đầu cô, dịu dàng chỉnh lại mái tóc rối.

"Được, anh sẽ luôn chờ em."

Ba tháng dưỡng thương trôi qua trong sự nhàn nhã, trong thời gian này, Cố Kiều Kiều bị bốn người tẩm bổ đến mức tăng tận ba, bốn cân!

Tại sao lại là bốn người? Bởi vì Tưởng Tinh Vọng, Lục Trầm Dịch và Thẩm Yến Uyên đều đã dọn đến khu chung cư này, trở thành hàng xóm của bọn họ.

Không biết ba người đó đã dụ dỗ Mặc Vân Đình kiểu gì, mà bốn người họ còn lập hẳn một nhóm chat riêng, ngày nào cũng bàn bạc xem ăn gì để giúp tay Cố Kiều Kiều mau chóng hồi phục.

Vào những ngày cuối tuần rảnh rỗi, ba người kia sẽ chạy sang nhà của Mặc Vân Đình và Cố Kiều Kiều, mỗi người phụ trách một món ăn, vừa ăn uống vừa trò chuyện, cứ thế mà trải qua cả cuối tuần cùng nhau.

Mặc Vân Đình dù có hơi tiếc nuối vì không được tận hưởng thế giới hai người với Kiều Kiều, nhưng đông người cũng khá náo nhiệt, hơn nữa tình cảm của cả nhóm dường như ngày càng tốt hơn.

Ba tháng trôi qua, tiến độ của Mặc Vân Đình đã chạm ngưỡng 95%, còn quan hệ giữa hắn và ba người kia cũng chỉ còn thiếu một bước cuối cùng để xé toang lớp giấy mỏng.

Thế giới này cũng sắp đến hồi kết thúc.

Vì vậy, Cố Kiều Kiều mong chờ Ôn Thiến, người đã "biến mất" bấy lâu, sẽ xuất hiện trở lại—mà tốt nhất là với cái bụng bầu vượt mặt.

...

Từ sau lần bị Cố Kiều Kiều bắt gặp cảnh Mặc Vân Đình ôm mình, ngay ngày hôm sau, Ôn Thiến đã nhận được thông báo điều chuyển từ bộ phận nhân sự—cô ta bị điều đến chi nhánh của công ty.

Ôn Thiến chỉ cho rằng Cố Kiều Kiều lại làm mình làm mẩy với Mặc Vân Đình nên cũng không để tâm lắm, ngoan ngoãn đến chi nhánh làm việc.

Ở chi nhánh, cô ta không còn là thư ký nữa mà được thăng chức lên thành quản lý, xem như một sự bù đắp nho nhỏ từ Mặc Vân Đình.

Về năng lực làm việc, Ôn Thiến quả thực có, dù sao cô ta cũng tốt nghiệp từ một trường danh giá, nếu không cũng chẳng được chọn làm thư ký riêng của Mặc Vân Đình ngay từ đầu.

Ban đầu, Ôn Thiến nghĩ rằng mình chỉ cần tránh đi một, hai tháng rồi sẽ được quay về làm thư ký bên cạnh hắn, nhưng không ngờ chuyến đi này lại kéo dài đến tận ba tháng.

Trong ba tháng đó, cô ta liên tục nghe được tin tức từ đồng nghiệp cũ, nào là: "Tổng giám đốc Mặc và phu nhân ngày càng thân mật" "Tổng giám đốc đi công tác cũng không quên tự tay mua quà cho phu nhân" "Dạo này tâm trạng tổng giám đốc rất tốt, trong cuộc họp cũng không còn lạnh lùng như trước nữa"...

Lòng Ôn Thiến trầm xuống từng chút một. Cô ta rất giỏi quan sát sắc mặt người khác, nếu không kiếp trước cũng chẳng thể trở thành "tấm gương điển hình" để cướp Mặc Vân Đình từ tay nguyên chủ, từ một thư ký nhỏ bé bước lên vị trí phu nhân nhà họ Mặc.

Ôn Thiến khe khẽ vuốt ve bụng mình, không sao cả, cô ta vẫn còn một quân bài tẩy.

Đúng vậy, cô ta đã mang thai.

Ôn Thiến cũng không ngờ vận may của mình lại tốt đến vậy, chỉ một đêm duy nhất đã có thai với Mặc Vân Đình, giờ đã được ba tháng, bụng bắt đầu nhô lên một chút.

Cô ta lẩm bẩm: "Bé con, con sẽ giúp mẹ có được thứ mẹ muốn, đúng không?"

Trên gương mặt hiện lên nụ cười tự tin.

Nhưng vẫn phải đợi thêm một thời gian nữa, bây giờ chưa thể lộ diện. Ôn Thiến đã xem không ít phim truyền hình, trong đó rất nhiều gia tộc giàu có không muốn đứa trẻ ra đời đều tìm cách ép phá thai.

Cô ta phải đợi đến khi đứa bé đủ lớn, lúc đó có muốn phá cũng không được, chỉ có thể để cô ta sinh ra!

Đến giờ Ôn Thiến vẫn tin rằng Mặc Vân Đình đối với cô ta là đặc biệt, giữa họ không chỉ là mối quan hệ bình thường giữa tổng tài và thư ký.

Cô ta tin rằng với thủ đoạn của mình, nhất định có thể đẩy Cố Kiều Kiều ra khỏi vị trí và ngồi lên ghế phu nhân nhà họ Mặc!

Nghĩ đến đây, cô ta đăng một bài lên mạng xã hội, kèm theo một bức ảnh siêu âm, chú thích: "Bé con đã được ba tháng rồi!"

Nhưng bài đăng này chỉ được đặt chế độ—chỉ mình Cố Kiều Kiều nhìn thấy!

Sau khi đăng xong, Ôn Thiến thầm đắc ý. Cố Kiều Kiều và Mặc Vân Đình kết hôn lâu như vậy mà vẫn chưa có con, còn cô ta thì chỉ cần một lần đã có thai, đây chính là đứa trẻ thế hệ thứ ba đầu tiên của nhà họ Mặc.

Trên mặt Ôn Thiến hiện lên vẻ mong chờ, như thể đã nhìn thấy một tương lai tươi sáng. Cô ta tiếp tục chỉnh sửa thêm một bài đăng nữa: "Không biết bé con sẽ giống ai nhỉ? Hy vọng con sẽ giống người cha đẹp trai tuyệt trần của mình~ ( ̄▽ ̄~)~"

Từ đó, Ôn Thiến bắt đầu mê mẩn việc đăng lên mạng xã hội để khoe khoang một cách ngầm ám chỉ, thỉnh thoảng lại bịa ra vài câu chuyện hạnh phúc giả tạo để cho Cố Kiều Kiều xem.

Cô ta thầm nghĩ, nếu một ngày nào đó Cố Kiều Kiều phát hiện đứa bé trong bụng cô ta là con của Mặc Vân Đình, rồi lại thấy những bài đăng này, liệu có phát điên không?

  • Share:

You Might Also Like

0 comments