Thu Bong Chuong 805

By Quyt Nho - tháng 5 14, 2025
Views

Chương 805: Tích cực chuẩn bị chiến đấu

"Sao lại muốn đầu hàng?" Sở Hoài Cẩm thực sự không hiểu nổi, kích động hỏi cô ta, "Mấy người tích cực chuẩn bị vào mê cung, chẳng phải là để sẵn sàng cho trận chiến tiếp theo sao?!"

Phó Diệu Tuyết thản nhiên đáp: "Chuẩn bị vào mê cung chính là để vào mê cung chứ còn gì nữa~ Nếu không phải vì mê cung, tôi làm quốc vương vất vả thế này để làm gì~"

Bạch Ấu Vi chợt nhớ lại, lần đầu tiên cô gặp Phó Diệu Tuyết, Phó Diệu Tuyết và Đỗ Lai đã ở bên ngoài mê cung.

Hai người này luôn muốn tiến vào mê cung, nhưng kể từ khi chiến tranh mê cung bắt đầu, tất cả mê cung đều bị phong tỏa. Chỉ có thông qua trò chơi chiến đấu mới có thể dần dần mở khóa.

Nghĩ cũng đúng, Phó Diệu Tuyết luôn làm theo ý thích của mình, chưa bao giờ có ham muốn thắng thua quá lớn.

Sở Hoài Cẩm thất vọng cùng cực, ánh mắt u ám nhìn sang Bạch Ấu Vi, chần chừ hỏi: "…Vậy Bạch tiểu thư, cô tính sao?"

Bạch Ấu Vi bỗng thấy buồn cười: "Tôi à? Tôi chắc không có lý do gì để đầu hàng đâu."

Lúc này, sắc mặt Sở Hoài Cẩm mới dịu đi đôi chút, nhưng vẫn mang vẻ chua xót và nặng nề, như thể đang đối mặt với cảnh mất nước.

Rõ ràng, trong ba quốc vương thì hai người đã có ý định đầu hàng, cú sốc này đối với hắn quá lớn.

Cuộc họp cuối cùng cũng không đi đến bất kỳ quyết định hay phương án nào, mọi người mang theo tâm tư riêng rời khỏi phòng họp.

Ngày hôm sau, khi Bạch Ấu Vi đến khu y tế thăm Asalina, Asalina đã dùng tiếng Anh không mấy lưu loát để cầu xin cô giáng cấp A Long thành dân thường.

Cô ấy chỉ còn hai người bạn tốt, giờ đã mất một, không thể để mất thêm người còn lại.

Lúc chiến tranh mới bắt đầu, ai cũng tràn đầy chí khí và nhiệt huyết.

Nhưng khi thực sự trải qua chiến đấu, tận mắt chứng kiến những người bên cạnh bị thương, tử vong, biến mất, người ta lại vì những vướng bận và ràng buộc khác nhau mà bắt đầu do dự, bỏ cuộc.

Đôi khi, Bạch Ấu Vi tự hỏi, đến bước này rồi, những quốc vương vẫn tiếp tục tiến về phía trước là vì điều gì?

Liệu có giống cô không? Đã dần dần không thể rời khỏi trò chơi này…

Bạch Ấu Vi không đáp ứng yêu cầu của Asalina.

Cô hứa với cô ấy sẽ không mang A Long tham gia chiến đấu nữa, nhưng vẫn giữ lại thân phận thần dân của hắn. Như vậy, nếu sau này cô thật sự chiến thắng đến cùng, A Long cũng có thể hưởng thành quả.

Dù sao thì cô có rất nhiều mảnh ghép.

Vài ngày sau, Đàm Tiếu xuất viện.

Thương tích của cậu đã hồi phục gần như hoàn toàn, tốc độ khôi phục cơ thể nhanh đến đáng kinh ngạc, hoàn toàn khác biệt với những người vẫn đang điều trị.

Có lẽ, việc vào mê cung ba lần thay vì hai lần tạo nên khác biệt rất nhỏ, nhưng dù chỉ là một chút khác biệt, trong thời khắc sinh tử cũng có thể phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng.

Vì vậy, việc nâng cao khả năng phục hồi cơ thể đã trở thành ưu tiên hàng đầu, và chuyến đi đến mê cung cần được đưa vào kế hoạch ngay.

Những ngày tiếp theo, Bạch Ấu Vi bắt đầu suy tính về nhân sự.

Cô cho rằng con số ổn thỏa nhất là bảy người—dù có tổn thất hai ba người, những người còn lại vẫn đủ để vượt qua các thử thách trong mê cung.

Lần này có lẽ Đàm Tiếu không thể đi, cậu vẫn đang mắc kẹt trong vụ việc của Hồ Đại Sơn.

Thẩm Mặc chắc chắn phải đi.

Asalina cần nâng cao thể chất, vậy nên cũng phải mang theo.

Phan Tiểu Tân vì tuổi tác mà thể lực luôn là điểm yếu, nhưng Bạch Ấu Vi vẫn chưa quyết định có nên dẫn cậu bé theo hay không. Dù sao cậu cũng còn quá nhỏ, mà trong mê cung lại tồn tại những nguy hiểm chưa biết trước.

Bạch Ấu Vi còn đang do dự thì Phó Diệu Tuyết đã chủ động đưa thần dân của mình đến trước mặt cô—

Đỗ Lai, Trần Huệ, Leonid.

Bạch Ấu Vi liếc nhìn hành lý đã được đóng gói sẵn của họ, hỏi Phó Diệu Tuyết: "Tôi có cảm giác cô đã chờ ở đây từ lâu rồi?"

"Cô đừng nghĩ mình chịu thiệt mà~" Phó Diệu Tuyết nghiêm túc nói với cô, "Cô dẫn người của tôi vào mê cung trước, đợi mấy người ra ngoài, tôi lại dẫn người của cô vào mê cung, đôi bên cùng có lợi~"

Bạch Ấu Vi trầm mặc một lúc, rồi nói: "Tôi không đảm bảo bọn họ có thể sống sót trở ra."

Phó Diệu Tuyết khẽ cười một tiếng, đáp lại: "Cô sẽ đưa bọn họ sống sót ra ngoài mà."


  • Share:

You Might Also Like

0 comments