Chương 45: Nữ streamer bị nuôi như chim hoàng yến bởi đại gia top 1 (19)
Lần đầu tiên Thẩm Nghiên Tự hôn một người, động tác của anh còn lúng túng, chỉ dựa vào bản năng mà mút lấy bờ môi mềm mại của cô.
Ngọn lửa giận do ham muốn chiếm hữu sinh ra đã sớm tan biến, giờ đây anh đã lạc trong hương vị ngọt ngào của cô.
Đôi môi dần dần trượt xuống, Thẩm Nghiên Tự vùi mặt vào hõm cổ của Cố Kiều Kiều, không kiềm được mà hôn lên cổ cô hết lần này đến lần khác.
“Không được…” – giọng Cố Kiều Kiều run rẩy vang lên.
Thẩm Nghiên Tự vốn đã bình ổn tâm trạng, giờ khi nghe thấy hai chữ ấy thì sóng lòng lại nổi lên, ánh mắt anh dần tối sầm.
Bàn tay anh luồn qua lớp áo len, nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng cô, từng luồng điện tê dại lan tỏa khiến Cố Kiều Kiều không khỏi run rẩy.
“Kiều Kiều, anh thích em, rất thích. Làm bạn gái của anh nhé.” Giọng nói vốn lạnh nhạt của Thẩm Nghiên Tự lúc này trở nên đầy dụ hoặc, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô làm tai cô đỏ bừng.
Anh không đợi cô trả lời, liền bế cô lên, cúi đầu hôn tiếp, vừa hôn vừa bước vào phòng ngủ.
Anh không muốn nghe điều gì làm mình khó chịu.
Anh cũng không muốn từ từ nữa.
Lần đầu tiên Thẩm Nghiên Tự nhận ra bản thân cũng có mặt đê tiện, nhưng nếu điều đó giúp anh chiếm được Cố Kiều Kiều trước, vậy thì đê tiện cũng chẳng sao.
Trong phòng ngủ, từng đợt sóng nhiệt cuộn trào, giọng nói của Cố Kiều Kiều trở nên mềm mại quyến rũ, từng tiếng rên khẽ khiến Thẩm Nghiên Tự càng thêm cuồng nhiệt.
…
Hệ thống 888: Là một hệ thống bán trưởng thành, đã sớm học được cách tự động ngắt tín hiệu.
Tiếng động trong phòng kéo dài tới tận nửa đêm mới ngừng lại, gương mặt kiều diễm của Cố Kiều Kiều viết đầy oán trách, khóe mắt còn vương nước, mỗi lời cô nói ra đều khản đặc:
“Thẩm Nghiên Tự, em không thích anh! Anh đi đi, em không muốn nhìn thấy anh!”
Lời cô nói chẳng khác nào mấy tên tra nam tàn nhẫn sau khi "xong việc", khiến Thẩm Nghiên Tự bật cười vì tức.
“Vừa nãy không thấy em có vẻ không thích chút nào.” Anh nghiêm túc nói: “Kiều Kiều, em định dùng xong rồi vứt à?”
Cố Kiều Kiều tức đỏ mặt: “Lúc nãy em đã nói là không được rồi mà!”
Thẩm Nghiên Tự nhìn cô, gương mặt cô còn ửng hồng xuân sắc, làn da trắng nõn vương vết đỏ, cổ họng anh bật ra tiếng cười thấp khẽ đầy thỏa mãn.
“Kiều Kiều, anh biết em cũng rất thích mà.”
Cố Kiều Kiều tức đến ném gối vào anh: “Đi mau! Không muốn nhìn thấy anh!”
Cô chui đầu vào chăn, một lúc sau mới len lén ló đầu ra, thấy trong phòng chẳng còn ai thì bất giác hụt hẫng.
Thật sự đi rồi à?
Cố Kiều Kiều ngồi dậy – “á” – toàn thân đau ê ẩm!
Đàn ông lớn tuổi đúng là đáng sợ, đàn ông lớn tuổi mới lần đầu "khai trai" lại càng đáng sợ hơn!
Gì mà “thần tiên lạnh lùng” chứ, suýt nữa thì thành tổng tài bá đạo cưỡng ép yêu rồi!
Cơ thể đã được anh lau rửa sạch sẽ, cô cũng lười cử động nên đành nằm lại. Nhưng chưa được bao lâu thì nghe thấy tiếng cửa, Thẩm Nghiên Tự quay lại, tay còn xách theo một bình giữ nhiệt và túi thuốc.
Cố Kiều Kiều trừng mắt nhìn anh, giận dỗi hỏi: “Sao anh vào được?!”
Thẩm Nghiên Tự nhìn thấy cô vì anh mà cảm xúc thay đổi, tâm trạng khá lên thấy rõ. Anh đặt bình giữ nhiệt lên bàn, hờ hững đáp: “Chìa khóa em treo ngoài cửa. Anh vào giúp em bôi thuốc, rồi ăn chút gì đó nhé.”
Cố Kiều Kiều vừa thẹn vừa bực: “Em… em tự làm được!”
Thẩm Nghiên Tự bước lại gần, dịu dàng dỗ: “Ngoan.”
Anh cố kiềm chế bản thân, bình tĩnh giúp cô bôi thuốc, sau đó rửa tay rồi bê hai bát cháo ra.
Anh múc cháo gà trong bình giữ nhiệt ra, phía trên còn để hai món rau thanh mát dễ ăn.
“Kiều Kiều, để anh đút em ăn nhé?”
Ban đầu Cố Kiều Kiều còn định nói không ăn, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngồi dậy, nhận lấy bát cháo rồi ăn từng ngụm nhỏ.
Cháo này… thật sự ngon.
Thẩm Nghiên Tự chỉ lặng lẽ nhìn cô ăn, thỉnh thoảng còn dịu dàng lau khóe miệng cho cô, ánh mắt đầy ôn nhu.
0 comments