Vo Tinh Dao Chuong 276

By Quyt Nho - tháng 5 15, 2025
Views

Chương 276 – Huyết đan luyện từ ngươi, hiệu quả lại càng bổ dưỡng

Người dịch: trang nguyên

"Không được!"

Bạch Mai không chút do dự thốt lên phản đối.

Quỷ Lão cất giọng lạnh lẽo: "Vậy thì khỏi thương lượng."

Hoa Đồ thở hồng hộc, nơi mi tâm khẽ động – con mắt thứ ba như muốn phá kén trồi ra.

Nhưng hắn còn chưa kịp ra tay, sau lưng đã cảm nhận một khối thịt mềm mềm áp tới, ấm nóng như lửa than.

A Xuân ngốc nghếch ôm chặt mớ lông báo mà Ngu Chiêu đưa cho nó, gương mặt tràn đầy kinh ngạc.

Nó đang ngồi trên lưng Hoa Đồ đấy! Chuyến này về, mấy tiểu đồng bọn chắc ganh tị chết mất!

Hoa Đồ nhăn nhó lắc lư, hết sức khó chịu. Đến khi bị Ngu Chiêu vỗ một cái sau lưng, hắn mới miễn cưỡng nuốt xuống cơn giận đang muốn hất con hồ ly ngốc kia xuống đất.

Ngu Chiêu nhìn Quỷ Lão: "Đổi người, ta thay nàng."

" Ngu Chiêu!"

Bạch Mai tràn đầy phản đối, nét mặt khó tin.

Ngu Chiêu chỉ khẽ lắc đầu, ánh mắt ra hiệu: nàng tự có chủ ý.

Quỷ Lão bật cười giễu cợt: "Ngươi thật dễ nói chuyện. Nếu không biết, còn tưởng ngươi với đám người kia là đồng bọn."

Lời châm chọc ấy, đối với một kẻ từng chịu đủ trăm ngàn ánh mắt ác ý như Ngu Chiêu, chẳng khác gì gió thoảng bên tai.

"Nàng lui, ta tới. Ngươi giao túi linh thú cho Bạch Mai."

"Được."

Ngu Chiêu nhấc chân bước tới, từng bước vững vàng mà không chút do dự.

Hoa Đồ ngẩn người nhìn bóng lưng nàng, lưỡi khẽ tặc tặc, cảm giác trong lòng chẳng rõ là gì.

Nơi bị nàng vỗ qua vẫn còn ngứa râm ran, hơn nữa cảm giác ấy còn lan rộng…

Hắn ngoái đầu nhìn – thì ra là A Xuân đang lén lút nhổ lông hắn! Hoa Đồ giận đến suýt bật cười.

Cùng lúc ấy, khoảng cách giữa Ngu Chiêu và Quỷ Lão đã chưa đến mười trượng. Ánh mắt âm u của Quỷ Lão, nàng nhìn thấy rõ mồn một.

Bàn tay khô héo kia vừa vươn ra, khí tức cuồn cuộn kéo thân thể Ngu Chiêu về phía trước.

Nàng không hề phản kháng. Ngay tại khoảnh khắc sắp tiếp cận, nàng tung linh lực, chộp lấy túi linh thú trong tay Quỷ Lão.

Ngay lúc Quỷ Lão siết lấy cổ nàng, túi linh thú đã an ổn rơi vào tay Bạch Mai.

"Ngươi thật chẳng sợ chết chút nào."

Ngu Chiêu khẽ rũ mắt, không đáp.

Bạch Mai mở túi linh thú ra, xác nhận đám linh thú con vẫn bình an, tay trái nâng cao, ánh sáng lập tức tan biến.

Vút vút vút—

Mấy chục đạo thân ảnh vọt thẳng lên trời, chớp mắt đã chẳng thấy bóng dáng.

Chỉ còn lại Quỷ Lão, Ngu Chiêu, Hoa Đồ, Bạch Mai, cùng A Xuân vẫn chưa hiểu chuyện gì.

Bạch Mai trừng mắt nhìn Quỷ Lão: "Giao dịch ta đã làm trọn, buông nàng ra."

Quỷ Lão bật cười gằn, khuôn mặt dữ tợn: "Nàng phá hỏng đại sự của ta, còn muốn sống mà rời đi?"

Lời dứt, sương đen dày đặc bốc lên tứ phía, thân ảnh Ngu Chiêu và Quỷ Lão lập tức bị nuốt trọn. Một mùi tanh hôi ghê tởm lan khắp không gian.

Bạch Mai bịt miệng mũi, trong tay không biết từ khi nào đã có thêm một dải roi dài.

Bốp!

Trường tiên rít gió, xé rách hư không, tạo thành từng làn gợn sóng.

Nhưng vừa chạm vào hắc vụ, roi như rơi vào vũng bùn sâu thẳm, bị dính chặt, không thể thoát thân.

Lông mày Bạch Mai khẽ nhíu, nàng giật một chiếc trâm lông vũ từ tóc, vung lên cao.

Lông vũ tự cháy bùng thành hỏa diễm, lao thẳng vào hắc vụ, vang lên những tiếng xèo xèo như nước lạnh gặp sắt nóng.

Một phần sương đen tan biến.

Nhưng khi nàng nhìn kỹ lại, Ngu Chiêu và Quỷ Lão đã không còn thấy đâu…

"Khà khà… Ngu Chiêu, ngươi chắc hẳn không ngờ có ngày sẽ rơi vào tay ta, phải không?"

Hai tay Ngu Chiêu bị trói chặt bởi sợi dây kết từ linh lực, mắt cá chân cũng bị khóa bằng xiềng xích nặng nề.

Đối với lời lẽ khiêu khích của Quỷ Lão, nàng tựa hồ chẳng nghe thấy, chỉ nhàn nhạt đảo mắt nhìn quanh.

Đây là một thạch thất âm u, ánh sáng hoàn toàn bị ngăn cách, nơi trung tâm đặt một lò luyện đan khổng lồ.

Chiếc lò nhuốm đầy vết máu khô, toát ra luồng âm khí lạnh lẽo ghê người. Chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng khiến người ta sởn gai ốc.

Dưới đất rải rác da thú vấy máu, xương vụn lẫn móng tay còn dính thịt, tất cả đều cho thấy nơi đây chính là nơi luyện công tà đạo của Quỷ Lão.

"Đã đến bước này mà ngươi vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh, quả là dáng dấp đệ tử danh môn."

Không thấy vẻ kinh hoàng mình mong muốn hiện lên gương mặt Ngu Chiêu, Quỷ Lão cười lạnh, tiếp tục châm chọc.

Ngu Chiêu cất giọng nhàn nhạt: "Ngươi bắt ta tới đây, không sợ Ngũ Hành Đạo Tông truy sát hay sao?"

Quỷ Lão cười khẩy: "Ngũ Hành Đạo Tông thì sao? Nếu ta làm việc mà còn sợ đầu sợ đuôi, sớm đã không sống nổi tới giờ, nói gì đến ngày hôm nay."

Tưởng Ngu Chiêu sẽ tiếp tục uy hiếp hoặc cầu xin, nào ngờ nàng chỉ thản nhiên hỏi một câu rồi im lặng, khiến Quỷ Lão càng thêm bực tức.

"Ngươi phá hỏng đại kế của ta, vậy thì phải trả giá."

"Bên trong chiếc lò kia, lát nữa ta sẽ nhốt ngươi vào, đốt lửa luyện suốt tám mươi mốt ngày. Dương khí trên người ngươi vẫn còn thuần vẹn, luyện thành huyết đan tất sẽ đại bổ nguyên thần."

Ngu Chiêu hỏi tiếp: "Ngươi bắt những yêu thú nhỏ kia cũng để luyện đan sao?"

"Không sai."

"Vậy cớ gì những lão quái nguyên anh khác lại nghe lệnh ngươi?"

"Đan dược do ta luyện ra, trong giới tà tu không ai không biết. Bọn chúng tới giúp, chẳng qua cũng muốn chia phần lợi ích."

Ngu Chiêu gật đầu như đã hiểu.

Thảo nào đám lão quái kia đều nghe lời Quỷ Lão như vậy, hóa ra đều vì một viên huyết đan.

Huyết đan – loại linh đan có thể giúp tu sĩ tăng tu vi trong thời gian ngắn, không có đan phương nhất định, nguyên liệu tùy theo hiệu quả mong muốn, nhưng đồng thời cũng mang theo tác dụng phụ.

Thế nhưng, hiệu quả quá lớn khiến tác dụng phụ trở nên không đáng kể. Chính vì vậy, loại đan dược này rất được tà tu ưa chuộng.

Chỉ nghe tên cũng biết quá trình luyện chế huyết đan tàn nhẫn thế nào. Không biết đã có bao nhiêu tu sĩ, yêu thú mất mạng trong chiếc lò kia của Quỷ Lão.

Lúc này, Quỷ Lão chợt nhận ra mình đã lỡ lời quá nhiều.

Nhưng nghĩ đến việc ngôi sao đang lên trong giới tu chân sắp bị hủy trong tay mình, bà ta lại không kìm được sự đắc ý.

Tuổi càng lớn, bà ta càng căm ghét những gì trẻ trung, sinh động.

Mỗi khi chọn luyện huyết đan, bà ta luôn cố tình chọn thiếu niên nam nữ trẻ tuổi, hoặc yêu thú còn nhỏ.

Mỗi lần nuốt vào viên huyết đan luyện từ máu thịt của họ, bà ta lại có ảo giác như mình trẻ lại, và cũng từ đó càng thêm say mê luyện đan.

Từ nhiều năm trước, khi moi được tin tức về Long Đàm Sơn Mạch từ miệng yêu thú non, Quỷ Lão liền bắt đầu âm thầm lên kế hoạch tấn công nơi ấy, nhằm cướp lấy những yêu thú sơ sinh.

Biết cơ hội chỉ có một, bà ta dùng huyết đan làm mồi, dụ dỗ hàng loạt lão quái nguyên anh có cùng tham vọng cùng tham chiến.

Mọi việc vốn suôn sẻ, nếu không có Ngu Chiêu cản đường, giờ này bọn họ đã sớm thoát khỏi truy binh yêu tộc, cao bay xa chạy.

Ngu Chiêu chính là kẻ khiến đại kế thất bại, trở thành cái gai trong mắt Quỷ Lão.

Huống hồ, nàng còn là một nữ tu trẻ tuổi, dung mạo xuất chúng, lại có tương lai vô lượng.

Tất cả oán hận đều hóa thành một ý niệm – đẩy nàng vào lò lửa!

Dù có bị Ngũ Hành Đạo Tông truy sát, bà ta cũng phải giết nàng bằng được.

Chỉ một câu thôi:

Ngu Chiêu, phải chết!

Không thèm nhìn đến nàng nữa, Quỷ Lão châm lửa dưới đáy lò, bắt đầu ném từng vị linh dược vào trong.

Ngu Chiêu lặng lẽ đứng một bên, ánh mắt bình tĩnh, chuyên chú dõi theo từng động tác của đối phương—tựa như chiếc lò ấy chẳng liên quan gì đến mình.

Để chuẩn bị cho lần luyện đan này, Quỷ Lão đã hao tổn không ít tâm huyết, số linh dược ném vào lò đã lên đến hàng trăm loại.

Có những vị thuốc quý hiếm đến mức cả đời Ngu Chiêu cũng chưa từng tận mắt thấy qua.

Chẳng bao lâu sau, mùi dược hương đậm đặc đã tràn ngập khắp không gian bế kín...


  • Share:

You Might Also Like

0 comments