Chương 44: Nữ streamer bị nuôi như chim hoàng yến bởi đại gia top 1 (18)
“Xin lỗi.” Cố Kiều Kiều lại một lần nữa nói lời xin lỗi. “Tớ không tốt như cậu nghĩ đâu.”
Thẩm Nghiên Lý sống hai mươi năm, cuối cùng cũng hiểu được cảm giác đau lòng là gì.
Cậu thất vọng buông tay ra, ánh mắt trầm lặng nhìn Cố Kiều Kiều: “Kiều Kiều, tớ sẽ không từ bỏ đâu. Tớ biết nếu từ bỏ rồi, sau này sẽ chẳng còn gặp được ai khiến tớ rung động như vậy nữa.”
Cố Kiều Kiều bật cười khẽ: “Cậu mới bao nhiêu tuổi mà nói mấy lời như vậy, biết đâu ngày mai lại gặp được người khiến cậu rung động hơn thì sao.”
Thẩm Nghiên Lý kiên định lắc đầu: “Không thể nào, tớ không có chút hứng thú gì với người khác cả.”
Cố Kiều Kiều không trả lời câu đó, cô lấy điện thoại ra nhìn giờ rồi nói: “Tớ phải livestream rồi, cậu về đi nhé ~”
Thẩm Nghiên Lý giống như một chú cún con đáng thương, không hề muốn rời đi.
Cố Kiều Kiều kiễng chân lên vỗ nhẹ đầu cậu: “Ngoan nào ~”
Thẩm Nghiên Lý lại nở nụ cười rạng rỡ, cậu thật sự là say đắm cô gái này rồi, chỉ cần đôi ba câu đã bị cô mê hoặc đến hồn siêu phách lạc.
Cái gì mà bất kham, cái gì mà thiếu niên lãnh đạm, giờ thì bay biến sạch!
Trực tiếp biến thành Thẩm Tiểu Cẩu!
“Đi nhanh đi nào ~ tớ tiễn cậu ra khỏi khu nhà nhé ~” Cố Kiều Kiều vẫy tay tạm biệt cậu.
Thẩm Nghiên Lý đi được vài bước lại ngoái đầu ba lần, hoàn toàn không phát hiện phía sau có người đang nấp ở đó — chính là Thẩm Nghiên Tự.
Cố Kiều Kiều lên lầu mở livestream, vừa mở sóng đã vui vẻ chào hỏi: “Các bảo bối ~ có nhớ mình không nào?”
[Nhớ chứ! Nhớ vợ lắm luôn!]
[Kiều Kiều cuối cùng cũng livestream rồi!]
[Hôm nay trông Kiều Kiều tâm trạng rất tốt nha, có chuyện vui gì à?]
[Ai lên sóng vậy? Ồ thì ra là vợ tui (/ω\)]
Cố Kiều Kiều che miệng cười, giọng vui vẻ: “Đúng rồi đó, hôm nay tâm trạng mình khá tốt ~”
Ngồi dưới lầu nhà Cố Kiều Kiều, Thẩm Nghiên Tự nhíu mày. Vì Thẩm Nghiên Lý vui nên cô cũng vui sao?
Khoảng cách anh đứng hơi xa, không nghe rõ hai người nói gì, nhưng nhìn thấy họ ôm chặt lấy nhau như vậy, trong lòng Thẩm Nghiên Tự bỗng dâng lên một loại cảm xúc xa lạ.
Là ghen tị.
Thẩm Nghiên Tự cảm thấy dục vọng chiếm hữu trong lòng mình gần như mất kiểm soát.
Anh ghét bản thân như vậy, vì điều đó đã nằm ngoài tầm kiểm soát của anh.
Livestream của Cố Kiều Kiều vừa bắt đầu đã vô cùng náo nhiệt, người thì thả bình luận, người thì tặng quà.
Thẩm Nghiên Tự lướt tay, tặng liền mười tòa Lâu đài mộng ảo, sau đó nghe thấy giọng nói dịu dàng của Cố Kiều Kiều: “Cảm ơn Kiêu Nguyệt đã tặng Lâu Đài Mộng Ảo nha ~”
Thẩm Nghiên Tự gửi bình luận, nổi bật ngay giữa màn hình livestream.
[Kiêu Nguyệt: Có thể chia sẻ chuyện vui với chúng tôi không?]
Cố Kiều Kiều cười tít mắt: “Có thể chia sẻ niềm vui của ta cho mọi người, hy vọng mọi người trong phòng livestream cũng thật vui vẻ ~”
“Chuyện là, lần trước ta có kể đang gặp một chuyện phiền toái đã rất lâu đúng không? Giờ thì giải quyết ổn thỏa rồi ~ vài ngày nữa chắc có thể chia sẻ tin tốt về cuộc thi đó!”
[Ơ? Cuộc thi gì vậy??]
[Kiều Kiều định tham gia cuộc thi tuyển chọn à??]
[Ủng hộ ủng hộ! Kéo phiếu cho Kiều Kiều nè!!]
Cố Kiều Kiều chớp đôi mắt to tròn đáng yêu, hàng mi dài cong như cánh quạt nhỏ.
“Không phải đâu, mình đi thi tuyển chọn chắc bị loại từ vòng gửi xe mất ~ đây là cuộc thi vẽ liên quan đến chuyên ngành của mình đó.”
[Có ai biết gần đây có cuộc thi vẽ nào không?]
[Comment bên dưới nào.]
[Biết nè! Kiều Kiều, có phải là 《Họa. Hoa Quốc》 không?]
Cố Kiều Kiều gật đầu: “Đúng đó nha ~”
Bình luận cũng có sinh viên học mỹ thuật, hiểu rõ giá trị của cuộc thi này. Những ai được đề cử tham gia đều là sinh viên top đầu trong trường.
[Wow, Kiều Kiều thật giỏi ghê! Không ngờ xinh đẹp vậy mà vẽ cũng giỏi luôn!]
[Gì chứ? Lại bắt đầu khen rồi à?]
[Thích khen thì khen thôi, ai dám cản.]
Thấy bình luận lại chuẩn bị nổ ra chiến tranh fan với anti, Cố Kiều Kiều nhanh chóng chuyển chủ đề: “Lâu lắm rồi không hát cho mọi người nghe, hay là hát một bài nha? Mọi người comment bài muốn nghe đi ~”
[Lý tặng mười Lâu Đài Mộng Ảo: Cậu hát gì tớ cũng thích nghe cả.]
Cố Kiều Kiều che miệng cười ngọt ngào: “Cảm ơn Lý đã tặng Lâu Đài Mộng Ảo nha ~”
Hiệu ứng mười lâu đài vừa dứt thì hiệu ứng mới lại tới.
[Kiêu Nguyệt tặng hai mươi Lâu Đài Mộng Ảo]
Cố Kiều Kiều sửng sốt — hai người này?
Chưa xong, Thẩm Nghiên Tự tặng 20 cái, Thẩm Nghiên Lý cũng tặng 20 cái.
Thẩm Nghiên Tự tặng 50 cái, Thẩm Nghiên Lý lại cũng 50 cái.
Thẩm Nghiên Tự bắt đầu hối hận, mấy hôm trước tại sao lại chuyển tiền cho nó làm gì?
Thanh niên tiêu tiền chẳng biết tiết chế, làm anh trai thì đáng lẽ nên suy nghĩ cho nó nhiều hơn.
Thẩm Nghiên Tự nhắn cho cha mình: [Tiền tiêu vặt của Nghiên Lý có phải hơi nhiều quá không?]
Thẩm phụ: [?]
Thẩm Nghiên Lý cũng không hiểu anh mình sao vậy, tối nay cứ như đang thi xem ai tặng quà nhiều hơn. Cuối tuần rảnh quá à?
Chẳng lẽ gần đây tập đoàn Thẩm thị làm ăn không tốt? Không thì kẻ cuồng công việc như anh sao lại rảnh cuối tuần?
Nhìn thấy Thẩm Nghiên Tự lại tặng 50 lâu đài nữa, cậu cũng chẳng còn tâm trí nghĩ nhiều, mau chóng theo kịp.
Còn nhắn bình luận tỏ tình: [Kiều Kiều, có thể hát cho tớ bài “Thích Anh” được không?]
Cả phòng livestream không ai cãi nhau nữa, tất cả đều choáng váng bởi màn "nổ kim tệ" của hai anh em.
[Top 1 top 2 là đại gia phương nào vậy trời…]
[Đáng sợ quá đáng sợ quá!]
[Lúc nghèo khổ tôi thấy mình không hợp với thế giới này, các thiếu gia tung vài trăm ngàn như không, còn tôi mua cái bánh trứng 5 tệ cũng mặc cả còn 4 tệ như NPC ấy.]
[Tiếp đi! Tiếp tục đi! Xem thích quá trời!]
“Được thôi ~” Cố Kiều Kiều làm như không có gì, mở nhạc đệm của bài Thích Anh, nhấn nút phát.
Giai điệu vang lên, bình luận trong phòng yên lặng hẳn, hai đại gia cũng tạm ngưng tặng quà.
“Thích anh —
Đôi mắt anh cười cong cong —
Ngay cả hoàng hôn cũng là dấu môi hôn —
Em thích đi theo anh như thế này
Muốn anh dẫn em đi khắp mọi nơi —”
Giọng hát ngọt ngào và trong trẻo của Cố Kiều Kiều vang lên, âm sắc cực kỳ dễ nghe. Một bài hát ngọt ngào như thế lại càng ngọt hơn qua giọng cô.
Hát xong, rất nhiều bình luận nhao nhao đòi hát lại bài nữa.
Cố Kiều Kiều cũng định hỏi mọi người muốn nghe bài nào khác để cô hát tiếp, thì điện thoại hiện lên một tin nhắn khiến cô đổi ý.
[Anh đang chờ em ngoài cửa.]
Là Thẩm Nghiên Tự.
Cố Kiều Kiều hơi ngạc nhiên, chẳng phải trưa nay mới gặp rồi sao, sao giờ lại có việc tìm cô?
Nghĩ chắc là có chuyện quan trọng, cô đành nói lời xin lỗi với mọi người trong phòng: “Các bảo bối ơi xin lỗi nhé, vốn định livestream lâu hơn chút, nhưng có việc đột xuất nên mình phải off trước ~”
[Hu hu hu, mới nghe xong bài ngọt ngào muốn yêu đương mà vợ lại off!]
[Thôi được, Kiều Kiều cứ làm việc trước đi, rảnh thì livestream tiếp với tụi mình nha ~]
[Bye bye vợ yêu ~ bài Thích Anh hay lắm đó!]
Cố Kiều Kiều tắt máy tính, vội vàng ra mở cửa.
Thời tiết gần đây ngày càng lạnh, cô mặc một chiếc áo len lông dày cộm, nhìn vô cùng ấm áp.
Thẩm Nghiên Tự nhìn trang phục “mất tích phần dưới” của cô, đôi chân dài trắng nõn nổi bật dưới ánh đèn vàng nhàn nhạt.
Anh nhắn tin cho cô khi đó chỉ là bộc phát trong phút chốc. Dục vọng chiếm hữu khiến anh không thể chịu nổi khi thấy cô hát bài Thích Anh dành cho người khác!
“Trễ thế này rồi, có chuyện gì sao?” Cố Kiều Kiều tò mò hỏi.
Ánh mắt Thẩm Nghiên Tự sâu thẳm, anh nhìn bờ môi đỏ mọng của cô, đột ngột bước lên, đưa tay nâng mặt cô lên, mạnh mẽ hôn xuống!
0 comments