Vo Tinh Dao Chuong 014

By Quyt Nho - tháng 7 02, 2024
Views

Chương 14: Khiếm Khuyết Trí Tuệ
Người dịch : Bạn Quýt

Bát Bảo Trai, phòng trà.

“Tiên tử, mời dùng trà.” Quản sự Lưu cẩn thận dâng trà lên.

“Làm phiền quản sự Lưu rồi.” Chu Kim Việt khách sáo cảm ơn, sau đó nhận lấy chén trà nhẹ nhàng đặt xuống bàn, ánh mắt không ngừng liếc về phía lầu hai. Quản sự Lưu thụ sủng nhược kinh (bất ngờ được đối xử tốt mà kinh hãi), liên tục nói rằng đây là bổn phận của hắn, tiên tử quá khách khí, v.v... Trong lòng hắn thầm tán thưởng, Chu tiên tử quả nhiên không hổ danh là đệ tử của chưởng môn, thật sự có phong thái của người nhà quyền quý. Trong ấn tượng của hắn, đệ tử tông môn luôn cao ngạo, nhất là tông môn lớn như Ngũ Hành Đạo Tông, việc thu nhận đệ tử vô cùng nghiêm ngặt. Người có thể bái nhập vào sơn môn đều là những nhân tài xuất chúng, việc họ cao ngạo cũng là điều dễ hiểu.

Quản sự Lưu đã quen với những đệ tử như Tô Minh, lúc nào cũng ngạo mạn đến mức không ai bì nổi. Vì vậy, khi gặp một người tính cách ôn hòa như Chu Kim Việt, hắn cảm thấy khá bất ngờ và trên mặt cũng nở nụ cười chân thành hơn. Sau khi dâng thêm ba đĩa điểm tâm nhỏ, quản sự Lưu hiểu chuyện lùi xuống, không làm phiền Chu Kim Việt nữa. Điều này làm Chu Kim Việt rất hài lòng. Hiện tại, nàng không có tâm trí đối phó với người khác, nàng đang suy nghĩ cách giải quyết mâu thuẫn giữa Ngu Chiêu và Độc Nguyệt Phong.

Nói đến chuyện này, vốn dĩ không phải là việc nàng cần lo lắng, nhưng ai bảo giữa nàng và Ngu Chiêu lại có mối liên hệ đặc biệt. Nếu không biết thì thôi, nhưng đã biết Ngu Chiêu đang gặp khó khăn, nàng không thể ngồi yên nhìn. Chỉ là Độc Nguyệt Phong có địa vị đặc biệt trong Ngũ Hành Đạo Tông, ngay cả sư tôn của nàng, chưởng môn Ngũ Hành Đạo Tông, khi đối mặt với Thanh Diễn chân nhân, cũng phải nhường ba phần. Nếu nàng can thiệp vào chuyện của Độc Nguyệt Phong, có thể sẽ khiến Thanh Diễn chân nhân nổi giận không?

Nghĩ đến mối quan hệ vi diệu giữa tông chủ và Độc Nguyệt Phong những năm qua, Chu Kim Việt suy đi tính lại vẫn cảm thấy mình không nên can thiệp. Chuyện của Độc Nguyệt Phong nên để người Độc Nguyệt Phong tự giải quyết, sau khi trở về, nàng cần gặp Phương Thành Lãng một lần. Chính Phương Thành Lãng là người giao Ngu Chiêu cho nàng, dặn dò phải chăm sóc tốt, bây giờ lại bỏ mặc thì là sao?

Trong lúc nàng đang cân nhắc cách nói chuyện sau này, một loạt tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên. Chu Kim Việt lập tức đứng dậy đi về phía cầu thang, liền thấy Ngu Chiêu và Tô Minh một trước một sau bước xuống. Một người không rõ cảm xúc, lạnh lùng đến đáng sợ, người còn lại ủ rũ, mặt mày ảm đạm như đưa đám. Chu Kim Việt không nhịn được cong môi cười. Có vẻ như Ngu Chiêu không bị thiệt thòi, còn Tô Minh cũng đã nhận được bài học. Nàng rất hài lòng với kết quả này.

“Chu sư tỷ, chúng ta về thôi, chuyện đã giải quyết xong.” Lúc này, Ngu Chiêu có thể nói là như tên đã lên dây, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Tuy không lấy lại được linh thạch lần này, nhưng nàng đã thu được thứ quý giá gấp ngàn lần. Giờ nàng chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để biến một phần nhỏ trong số đó thành tiền mà không liên lụy đến bản thân.

“Được.” Chu Kim Việt nhướng mày, đồng ý ngay.

Hai người cùng nhau đi ra cửa, nhưng khi sắp ra ngoài, tiếng nói âm u của Tô Minh đột ngột vang lên từ phía sau.

“Ngu Chiêu, lão Ngũ sắp trở về rồi.”

Bước chân của Ngu Chiêu khẽ khựng lại, nhưng rất nhanh lại trở về bình thường. Nàng không hề quay đầu mà bước nhanh rời đi, như thể không nghe thấy lời của Tô Minh hoặc không để tâm.

Tô Minh cười lạnh. Lần này hắn đã chịu một thiệt hại nặng nề, tài sản trong nhẫn trữ vật giảm đi ít nhất một phần ba, toàn là những vật hắn yêu thích. Không, ngoại trừ một thứ. Nhưng Ngu Chiêu thật sự nghĩ rằng như vậy là nàng có thể yên ổn sao? Sai lầm lớn! Khắc tinh của Ngu Chiêu—Lão Ngũ sắp trở về từ bí cảnh nhỏ của Ngũ Hành Đạo Tông! Ngày tốt lành của nàng sắp hết rồi!

---

Ở phía khác.

Chu Kim Việt cũng đang trò chuyện với Ngu Chiêu về "lão Ngũ" trong lời của Tô Minh.

“Theo thời gian tính toán, Quyền Dã cũng sắp trở về rồi.” Quyền Dã, đứng thứ năm trong Độc Nguyệt Phong, là ngũ sư huynh của Ngu Chiêu. Năm ngoái, hắn đã đến bí cảnh Tông môn để lịch luyện một năm và hiện tại sắp quay lại.

Ngu Chiêu im lặng không nói. Chu Kim Việt thấy vậy, thở dài một hơi. Nàng cố nhịn, nhưng cuối cùng vẫn không kìm được mà nhẹ nhàng vỗ lên cánh tay của Ngu Chiêu: “Muội nói xem, năm đó danh ngạch đi lịch luyện bí cảnh Tông môn vốn là của muội, sao lại nhường cho Quyền Dã!”

Ngũ Hành Đạo Tông kiểm soát năm bí cảnh, mỗi bí cảnh tương ứng với một ngũ hành. Trong đó, bí cảnh Kinh Tập tương ứng với Mộc, là bí cảnh nguy hiểm thấp nhất, tài nguyên phong phú nhất, rất phù hợp cho đệ tử Trúc Cơ lịch luyện. Cứ mỗi hai năm, tông môn sẽ cấp phát mười danh ngạch để đến bí cảnh Kinh Tập lịch luyện, điều kiện đầu tiên là tu vi phải đạt Trúc Cơ kỳ. Năm ngoái, Ngu Chiêu thành công đột phá Trúc Cơ, lại có thân phận đệ tử của Thanh Diễn chân nhân, nên dễ dàng giành được một danh ngạch.

Thế nhưng gần đến ngày đội ngũ xuất phát, mọi người mới phát hiện người tham gia lịch luyện bất ngờ đổi từ Ngu Chiêu thành Quyền Dã. Mà Quyền Dã đã đi bí cảnh Kinh Tập từ năm trước khi hắn đạt Trúc Cơ, nên dù phù hợp yêu cầu, tông môn không định cho hắn cơ hội lần hai. Bí cảnh là tài nguyên quý giá, sau khi ưu tiên cho đệ tử tinh anh, tông môn cũng phải xem xét đáp ứng nhu cầu của những đệ tử khác, ít nhất là không thể quá thiên vị.

Nhưng ai ngờ Ngu Chiêu lại nhường cơ hội cho Quyền Dã, người đã đi bí cảnh một lần. Hành động này của nàng gây ra sự bất mãn không nhỏ trong lòng các đệ tử khác. Bọn họ đánh nhau vỡ đầu cũng chưa chắc giành được danh ngạch, vậy mà nàng lại dễ dàng nhường đi, lại còn nhường cho người đã từng đến đó, chuyện này sao có thể không khơi dậy sự oán hận trong lòng họ. Đây cũng là một trong những lý do khiến danh tiếng của Ngu Chiêu trong tông môn nhanh chóng xuống dốc và bị cô lập.

Ngu Chiêu đột nhiên dừng bước, ánh mắt rực lửa nhìn Chu Kim Việt, “Chu sư tỷ, nếu ta nói rằng danh ngạch đi bí cảnh Kinh Tập không phải ta tự nguyện nhường mà bị ép buộc, tỷ có tin không?”

Chu Kim Việt giật mình, sau đó không chút do dự gật đầu, “Ta tin!”

Nếu câu này được nói ra một ngày trước, có lẽ Chu Kim Việt sẽ nửa tin nửa ngờ. Nhưng sau khi tận mắt chứng kiến cách Tô Minh áp bức Ngu Chiêu và còn định ra tay đánh người, Chu Kim Việt không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ còn lại nỗi xót xa và thương cảm.

“Chu sư tỷ, tỷ hiểu Quyền Dã không?” Ngu Chiêu không vội giải thích, mà đưa ra một câu hỏi.

Chu Kim Việt suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Cũng coi như biết chút ít, nghe nói kinh mạch của Quyền Dã nhỏ hẹp, khí huyết dồi dào, bẩm sinh có thần lực, là thiên tài thể tu. Chỉ là do quá hiếu chiến, không chịu nghe lời, nên Thanh Diễn chân nhân hiếm khi cho phép hắn rời khỏi Độc Nguyệt Phong.”

Chu Kim Việt được các đệ tử yêu thích, vì vậy có nhiều kênh thông tin rộng rãi. Trừ những tin tức đặc biệt bí mật, hầu hết mọi việc đều không thể giấu kín với nàng. Nhưng dù thông tin mạng có rộng lớn đến đâu, cũng có những điều không thể bao quát, như Độc Nguyệt Phong chẳng hạn.

“Chu sư tỷ nói đúng, Quyền Dã hiếu chiến, đã nhiều lần gây thương tích cho các đệ tử khác trong các cuộc tỉ thí, nên Thanh Diễn chân nhân đã ra lệnh cho hắn ở lại Độc Nguyệt Phong, không được tự ý ra ngoài.” Ngu Chiêu lạnh lùng nói.

Chu Kim Việt gật đầu. Thực ra cách nói của nàng vừa rồi vẫn còn khá nhẹ nhàng. Tính cách của Quyền Dã đã không thể dùng từ “cáu kỉnh” để miêu tả, nàng thậm chí nghi ngờ chỉ số thông minh của đối phương có vấn đề.

  • Share:

You Might Also Like

0 comments