Chương 521 Tang lễ
Đứa trẻ mặt không cảm xúc đưa khóa lỗ ban cho Đỗ Lai: "Ba không thể chơi cùng tôi, ông ấy nói tôi đến lúc nào giải được nó, thì lúc đó ông ấy mới về nhà với tôi.’’
Đỗ Lai cười, từ trong tay đứa trẻ nhẹ nhàng cầm khóa lỗ ban lên .
Đối với những ma thuật sư đường phố thì khóa lỗ ban và vòng cửu liên chỉ là những đồ vật cơ bản trong những thứ cơ bản cần phải luyện tập .
Đỗ Lai tháo khóa lỗ ban thành hai ba phần, rồi đặt lại vào tay đứa trẻ. Lại "thân thiết "hỏi :
“ Bạn nhỏ, em có biết chuyện gì xảy ra với gia đình này không? Người chết là ai? ”
Lần này đứa trẻ nhanh chóng trả lời: "Mọi người đều biết đêm qua Lý Chính bị chặt đầu. Mã Thị cả đêm ngủ cùng với người đàn ông không đầu, buổi sáng tỉnh lại sợ đến nỗi tè ra quần. Xấu hổ không? Xấu hổ quá! Người lớn như vậy còn tè ra quần! ”
Nói xong những lời này, nhóc con làm một cái mặt quỷ rồi xoay người bỏ chạy!
Đỗ Lai nhìn đứa trẻ bỏ chạy, trầm ngâm đứng dậy, nói với người bạn: "Có hai người đã được nhắc đến trong lời nói. Một người là Lý Chính, hôm qua bị người khác chặt đầu. Người còn lại là Mã Thị, chắc là vợ của Lý Chính. ”
“Lý Chính là gì? Họ tên sao ?” Phó Diệu Tuyết hỏi
“Nghĩa là trưởng thôn .” Đỗ Lai giải thích: "Tối qua trưởng thôn của làng này đã bị chặt đầu .”
Phó Diệu Tuyết mặt đầy sự ghét bỏ: "Thật tanh mùi máu, tôi không muốn đi nhìn một bộ thi hài nam nhân không đầu .”
“ Điều này thật thú vị "Bạch Ấu Vi nghĩ ngợi từ từ nói: "Người chồng bị chặt đầu nằm bên cạnh mình, người vợ lại hoàn toàn không nhận ra mà ngủ một giấc đến sáng mới phát hiện …… thật kì lạ. Loại chuyện chặt đầu này, tiếng động nhất định không hề nhỏ. Hơn nữa máu phun ra rất nhiều, người ngủ cùng nhau trên một giường làm sao lại không phát giác ra?”
Thẩm Mặc nói: "Hung thủ hoặc là người dân bản địa, hoặc là nữ nhân vận chuyển hài cốt tối qua. Sẽ không có loại tình huống thứ ba. Vào trước nhìn xem đi.”
Bọn họ lần nữa thử vào ngôi nhà.
Đến cửa, chủ nhà hỏi bọn họ: "Đến viếng thăm cho ai ”
Thẩm Mặc nói : “Đến viếng cho Lý Chính ”
Đối phương cung kính tránh ra: "Khách quý mời vào .”
Nhận được lời mời, bọn họ nhẹ nhõm đôi chút.
Nếu cách này có tác dụng, vậy việc tìm kiếm những manh mối khác cũng nên sử dụng phương pháp này .
Thẩm Mặc đang đẩy xe lăn thì dừng lại, hơi cau mày.
Đỗ Lai cũng dừng lại trước ngưỡng cửa, vẻ mặt trịnh trọng.
Trước cổng sân …… Rào chắn đó vẫn còn tồn tại .
Bọn họ không thể vào .
Đây là vì sao? Rõ ràng đã trả lời câu hỏi của chủ nhà, vì sao vẫn không vào được?
Đang thắc mắc thì thấy Phó Diệu Tuyết bước nhanh qua ngưỡng cửa, theo thói quen nắm lấy tay Đỗ Lai, nhưng lại không nắm được, không khỏi ngoảnh đầu lại nhìn .
Cô ấy phát hiện ra những người bạn khác đều đang ở bên ngoài
“ Mấy người sao lại không vào "Phó Diệu Tuyết không hiểu hỏi.
Thẩm Mặc, Bạch Ấu Vi và Đỗ Lai đều nhìn cô ấy với vẻ mặt phức tạp, đồng thời nhận ra một lẽ thường tình rất đơn giản.
Khi đến nhà ai đó viếng thăm, phải ăn mặc chỉnh tề một chút. Lấy màu tối làm chuẩn, thường mặc quần áo màu đen hoặc màu xám.
Trong những người bọn họ, Phó Diệu Tuyết là người duy nhất mặc quần áo màu đen.
Tất nhiên, áo của Thẩm Mặc là màu đen. Nhưng vấn đề của Thẩm Mặc là, đây là chiếc áo phông tay ngắn. Ở thời cổ đại, đi nhà người khác viếng thăm thì lộ cánh tay cũng bị cho là vô lễ.
Còn Đỗ Lai, mặc chiếc áo có mũ màu xám, nhưng phía dưới là quần ngố mang họa tiết hip-hop.
Bạch Ấu Vi mặc váy trắng liền áo, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng lông cừu màu nâu nhạt.
Vậy nên cuối cùng chỉ có Phó Diệu Tuyết là "Đạt chuẩn”.
“ Tôi không thể đi vào một mình’’ Phó Diệu Tuyết khó chấp nhận được. Cô ấy vừa mới nói không muốn đi nhìn nam nhân không đầu! Tại sao bây giờ cô ấy không chỉ phải xem mà còn phải đi vào một mình?
Không được!
Tuyệt đối không thể được!
0 comments