Chương 541: Một nhóm các bà già
Người dịch: Thorlun
Beta: Quýt
—
Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc không biết chuyện gì đã xảy ra trong nhà, họ đến làng thì được biết gia đình xảy ra tai nạn tối qua cũng đã tổ chức tang lễ.
Đèn lồng trắng được treo trong và ngoài nhà, người thăm viếng ra vào, giống như gia đình Lý chính trước đây.
Nếu tần suất một người chết mỗi đêm vẫn tiếp tục, sớm hay muộn nhà nào trong làng này cũng phải tổ chức tang lễ.
Thẩm Mặc lần theo danh sách, tìm được người phụ nữ không tên giống như Lý thị.
Đàn ông đến chia buồn, còn phụ nữ tụ tập thành từng nhóm nhỏ để phơi đậu, giặt quần áo và chăm sóc trẻ nhỏ.
Họ đều kết hôn khi mới mười lăm, mười sáu tuổi. Bây giờ người lớn nhất đã ngoài bảy mươi và người trẻ nhất đã ngoài năm mươi.
Ngay cả những phụ nữ chỉ mới năm mươi tuổi cũng hốc hác, tóc đã bạc, không khác mấy so với những người sáu mươi, bảy mươi.
Thẩm Mặc hỏi bọn họ về Lý thị.
Những người phụ nữ trong làng này không một ai biết.
Họ đều nói rằng họ không quen biết Lý thị và không hề tiếp xúc với bà. Họ chỉ biết rằng bà là vợ mà Lý Lại Tử mang từ bên ngoài về.
Một người trong số họ nói: "Lý Lại Tử quá nghèo, người môi giới không biết về hoàn cảnh gia đình của hắn ta."
Một người khác cười nói: "Người lười biếng, đã nghèo còn muốn mua vợ, đây gọi là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga!"
"Cuối cùng không phải cũng kêu hắn đi lấy sao?" Một lão bà mặt nhăn nhó nói: "Thật là ngu ngốc, hắn không sợ gây phiền toái cho làng, cư nhiên từ bên ngoài lấy được vợ, thật là may mắn."
Một người khác khinh thường nói: "Có may mắn đến đâu, không sinh được con thì tất cả cũng vô ích!"
Tục lệ ngày xưa coi thường những người phụ nữ không thể sinh con.
Bạch Ấu Vi nhìn bọn họ hỏi: "Các người ở trong thôn nhiều năm như vậy, chưa từng nghĩ tới việc về nhà sao?"
"Về nhà?" Các bà lão nhìn nhau, mỉm cười lắc đầu: " Về làm gì? Nhà tôi cũng nghèo, không có cơm cho người nhàn rỗi, cho dù có quay về cũng sẽ bị đuổi đi."
Bạch Ấu Vi lại hỏi: "Lý thị đã về nhà chưa?"
Lần này, họ nhìn nhau và đồng thanh im lặng.
Bạch Ấu Vi nhìn bọn họ nói: "Vấn đề này mọi người có thể trả lời 'có', 'không', hoặc là 'không biết'.”
Người vừa nói không quen Lý thị trả lời là "không biết", còn lại không ai nói gì cả, nghĩa là câu trả lời nằm giữa "có" và "không".
Nếu như "Không" về nhà thì không cần phải giữ bí mật. Lý do khiến các bà không nói gì có thể là vì lúc Lý thị cố gắng trở về nhà thì đã bị ngăn lại. "
"Không, không!"
"Sao chúng ta có thể làm vậy được? Cô gái, đừng nói nhảm nữa!"
"Đúng vậy, việc nhà mỗi ngày làm còn không xong, ai thèm quan tâm cô ta có về nhà hay không..."
Bạch Ấu Vi nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi nói: "Có thể các người không ngăn cản, nhưng là đàn ông nhà các người ngăn cản."
Các bà lão lại im lặng...
Một lúc sau, bà lão trẻ nhất nói: " Chúng ta có thể ngăn cản một lần hai lần, làm sao có thể ngăn cản cả đời? Cô bé, đừng nói chúng ta vô nhân tính như vậy vì một người phụ nữ đã thất trinh." , cô ấy chạy về thì có chuyện gì tốt?" Thà sống yên tĩnh một mình mà có một đứa con trai con gái ở bên."
Các bà già bên cạnh gật đầu đồng ý.
Bạch Ấu Vi hỏi: "Theo ý kiến của các người, Lý thị sau này là tự nguyện ở lại trong thôn?"
Các bà lão lại không nói gì. Họ phớt lờ cô và đi làm công việc riêng của mình, phơi đậu, giặt quần áo và chăm sóc trẻ con.
Bạch Ấu Vi không tìm được tin tức hữu dụng nào, cùng Thẩm Mặc trao đổi ánh mắt, đành phải rời đi.
Đi trên đường làng, Bạch Ấu Vi chợt mỉm cười.
"Em đang nghĩ gì thế?" Thẩm Mặc hỏi cô.
"Ừm ~" Bạch Ấu Vi ngẩng đầu nhìn anh, khóe miệng hơi nhếch lên: " Em chợt phát hiện, các bà lão trong làng này còn cho ra nhiều thông tin hữu ích hơn ông lão, anh còn nhớ ba câu hỏi lần trước chúng ta đã hỏi Lưu lão đầu bên cạnh nhà Lý không?"
0 comments