Thu Bong Chuong 527

By Quyt Nho - tháng 8 12, 2024
Views

Chương 527: Một dàn pháo 

Người dịch: T_ring

Beta: Quýt

Tất cả mọi người đều ngẩn người.

Cả bà lão kia cũng sửng sốt, có chút bất ngờ không kịp phòng ngừa. 

Đáp án đương nhiên không phải là “ ngày mai ”, vậy nên bà lão một lời cũng không nói. Chỉ là không thể tưởng tượng nổi nhìn bọn họ.

“ Diệu Tuyết ” Đỗ Lai kéo Phó Diệu Tuyết trở lại, lo lắng cho an nguy của cô ấy.

“ Thật phiền phức ” Phó Diệu Tuyết nhíu mày rút tay ra, lại nhảy nhót trở về, hướng tới bà lão nói:“ Này, ba cô con gái của bà ngày mốt sẽ cùng về nhà đấy~”

Bà lão: “ ……”

Bạch Ấu Vi biết Phó Diệu Tuyết muốn làm cái gì, cô nhịn không được muốn cười.

Phó Diệu Tuyết tinh mắt nhìn thấy, tức giận liếc cô một cái: “ Cười cái gì, cách này dùng tốt là được rồi. Đi tìm manh mối trong đêm trung thu còn không biết phải lãng phí bao nhiêu thời gian nữa!”

Bạch Ấu Vi cong mày gật đầu: “ Đúng vậy! Cô nói rất có đạo lí~”

Phó Diệu Tuyết quay đầu tiếp tục: “ Này, ba cô con gái của bà ba ngày nữa sẽ cùng về nhà đấy~

Con gái của bà bốn ngày nữa sẽ cùng về nhà đấy~

Con gái của bà năm ngày nữa sẽ cùng về nhà đấy~

……

Bà lão: “............”

Trên khuôn mặt đầy thăng trầm lộ rõ vẻ cứng nhắc.

Trong sân nhà tiêu điều và yên tĩnh, chỉ có Phó Diệu Tuyết hết câu trả lời này đến câu trả lời khác.

Bạch Ấu Vi trong suốt quá trình đều nhịn cười , cảm thấy thú vị vô cùng.

Thẩm Mặc và Đỗ Lai cũng nhịn cười không được, không ngờ rằng trò chơi này lại bị Phó Diệu Tuyết đào ra loại lỗ hổng như vậy. Không giới hạn số lần trả lời, đừng nói sáu mươi ngày cho dù là sáu trăm ngày cũng chỉ mất mấy giờ đồng hồ mà thôi.

Không biết thấm thoát bao lâu, Phó Diệu Tuyết đã thử đến ngày thứ bốn mươi.

“ ……Con gái của bà bốn mươi mốt ngày nữa sẽ cùng về nhà đấy~

Con gái của bà bốn mươi hai ngày nữa sẽ cùng về nhà đấy~

Con gái của bà bốn mươi ba ngày nữa sẽ cùng về nhà đấy~

Con gái của bà ……”

Bà lão cuối cùng cũng có động tĩnh, cầm lấy tẩu thuốc gõ xuống ngưỡng cửa. Nhìn chằm chằm Phó Diệu Tuyết: “ Lão già, nghe thấy rồi chứ? Những người ngoài này nói, con gái bốn mươi ba ngày nữa mới trở về.”

Phó đại tiểu thư lại ưỡn thẳng lưng, quay đầu đắc ý nhìn về phía Đỗ Lai.

“ Vậy thật là cảm ơn ……khụ, khụ khụ!’’ Ông lão từ trong nhà ho một trận, đáp nói: “ Mấy người đến nhà tôi là có chuyện gì?”

“ Bọn họ muốn nghe ngóng chuyện của nhà Lý gia bên cạnh’’ Bà lão mặt không cảm xúc đáp lại.

Ông lão trong nhà lên tiếng nói: “ Thân thể tôi không khỏe, cả ngày tinh thần không tốt. Nếu không vượt quá ba chuyện thì chắc là có thể trả lời từ một đến hai điều.”

Phó Diệu Tuyết không khách khí lập tức hỏi: “ Làm sao có thể qua được trò chơi? Người phụ nữ vận chuyển xác vì sao lại luôn phải chở xác? Phải làm sao mới có thể khiến bà ấy dừng lại?”

Một hơi hỏi đến tận ba việc, không nhường cho ai một cơ hội.

Bạch Ấu Vi nhất thời cạn ngôn đến trừng mắt.

Lúc nãy cô còn cảm thấy trí thông minh của Phó Diệu Tuyết phản xạ nhanh như pháo nổ. Có thể phản công bất ngờ lại trò chơi một lần! Nhưng hiện tại cô nhận ra cái dàn pháo này cũng sẽ phản công ngược lại bọn họ! Phát huy thật bất thường!

Ông lão trong nhà im lặng hồi lâu.

Sau một lúc, ông ấy từ từ trả lời: “ Tôi tuổi tác già rồi, nghe không hiểu ý của khách nhân …… khách nhân muốn hỏi cái gì?”

Bà lão ngoài cửa nói: “ Ông già nhà tôi chỉ biết những chuyện liên quan đến nhà bên cạnh. Những chuyện khác mấy vị vẫn là đi nơi khác nghe ngóng sẽ tốt hơn.”

“ Ồ” Phó Diệu Tuyết thản nhiên nói: “ Vậy, tôi muốn hỏi……”

Lời còn chưa dứt, đã bị Đỗ Lai kéo lấy cánh tay: “ Từ từ rồi hỏi lại.”

Đỗ Lai nhắc nhở cô ấy: “ Có ba câu hỏi, đợi suy nghĩ kĩ rồi hỏi.”

Phó Diệu Tuyết cau mày: “ Nhưng lời mấy người muốn hỏi, chưa chắc là lời em muốn hỏi.”

“ Vậy mỗi bên hỏi một câu” Bạch Ấu Vi nói: “ Tôi và Thẩm Mặc hỏi một câu, hai người các cậu một câu. Sau đó câu hỏi cuối cùng là do chúng ta cùng nhau quyết định, được không?”

Phó Diệu Tuyết suy nghĩ, cảm thấy không chịu thiệt, gật đầu: “ Được”

Câu hỏi đầu tiên do Thẩm Mặc hỏi:

“ Lý Khương Quý chết như thế nào?”

  • Share:

You Might Also Like

0 comments