Thu Bong Chuong 522

By Quyt Nho - tháng 8 12, 2024
Views

Chương 522 : Một cái đầu 


“ Bây giờ đi chuẩn bị quần áo, vậy quá lãng phí thời gian rồi ” Đỗ Lai nhẫn nại khuyên cô ấy: " Diệu Tuyết, em có thể làm được, thực ra rất dễ dàng. Chỉ cần đem những gì mà em thấy ghi nhớ lại, sau đó ra ngoài thuật lại cho bọn anh là được rồi. ”

“ Không được! Em  không thể đi vào một mình ’’ Phó Diệu Tuyết kiên trì với ý của mình: " Chuẩn bị quần áo có thể mất bao nhiêu thời gian ? Anh đi trộm mấy bộ quần áo màu đen gần đây không phải là được rồi sao ? Hơn nữa người trong thôn đều đã chạy đến tang lễ rồi, trong nhà khẳng định không còn ai! ”

Đương nhiên cũng có đạo lý ……

Bạch Ấu Vi suy nghĩ rồi quyết định cởi chiếc áo choàng màu nâu nhạt xuống, nói: " Tôi đi cùng với cô ấy, các cậu đi gần đây xem, coi có thể đổi quần áo rồi cùng nhau đi viếng đương nhiên là tốt nhất. ”

“ Như vậy đi ” Thẩm Mặc nhận lấy áo choàng của cô, rồi cùng Đỗ Lai xoay người rời đi. 

Không có áo choàng, Bạch Ấu Vi cảm nhận được cái lạnh của mùa thu. Nhưng nhìn về hai nam nhân để lộ cánh tay và chân đi xa, cô cảm thấy thể chất của bản thân cần phải được nâng cao. 

Phó Diệu Tuyết căng da đầu cùng với Bạch Ấu Vi đi vào .

Vào trong tiếng khóc ngày một lớn .

Nhà của Lý Chính không giống như ngôi nhà ở sang trọng của lão thư sinh. Mà nó là một căn nhà hết sức đơn giản. Vào cửa chính là một cái sân ngay ngắn, Sau đó có ba ngôi nhà gạch lớn màu xanh ở phía trước, bên trái và bên phải. Con trai và con dâu sống ở hai bên, còn gian chính giữa là Lý Chính và vợ sống. 

Quan tài được đặt ngay phía trước nhà chính. 

Bên trong có tiếng khóc, tiếng kèn, đốt vàng mã và có cả chút náo nhiệt .

Người được gọi là Mã Thị nhìn qua mới năm sáu mươi tuổi, đầu trùm khăn tang, ngồi thơ thẩn bên cạnh quan tài. Mọi người ở đây đều khóc. Duy chỉ có bà ấy là không khóc, dường như bị biến cố ấy dọa sợ rồi. 

Bạch Ấu Vi và Phó Diệu Tuyết nghe thấy khách đến viếng thì thầm trò chuyện :

“ Xem Mã Thị như vậy sợ là sẽ không sống được bao lâu. ’’

“ Đúng vậy, Lý Thị cũng là như thế, người đàn ông đầu tiên bị chặt đầu, về sau cũng không sống được lâu, bà ấy cũng sắp không xong rồi. ”

Lý Thị ? 

Câu đầu tiên mà người giám sát nhắc nhở: " Có người phụ nữ là Lý Thị …… ”

Bạch Ấu Vi trong lòng biến động, lập tức tiến tới hỏi: " Lý Thị là người bị chặt đầu sao ? ”

Người khách đáp lại: " Làm sao có thể! Người bị chặt đầu là Lý Lại Tử. Lý Thị là mắc một căn bệnh ngớ ngẩn. Người đàn ông của bà ấy chết đi, liền bắt đầu không ăn không uống. Tự nhiên sẽ rất nhanh chóng không còn sự sống, giống với bộ dạng Mã Thị hiện tại. ”

Nói chuyện xong, thì nhìn thấy con dâu của Mã Thị bưng nước đến cho bà ấy, đưa đến tận miệng, nhưng Mã Thị ngay cả môi cũng không mở. Chỉ sững sờ nhìn chằm chằm quan tài mà ngẩn người. 

Người trong thôn đến viếng nhìn thấy cảnh này, đều lắc đầu thở dài. 

“ Mã Thị sống không được bao lâu ” Không ít người đều cho là như vậy. 

Lúc này, con trai của Lý Chính hỏi: " Cơm ngậm (1) của cha đã chuẩn bị chưa ? ”

Người phụ nữ cho Mã Thị uống nước đặt bát xuống, trả lời: " Chuẩn bị rồi. ”

(1)Người cổ đại sau khi qua đời, trong miệng thường sẽ ngậm đồ vật, cái này gọi là “ Cơm ngậm ”. Hoặc có nơi gọi là “ nén lưỡi ”. Người có tiền ngậm kim châu ngọc ngà, người nghèo thì dùng cơm canh với ý nghĩa xuống hoàng tuyền hi vọng sẽ không còn phải chịu khổ. 

Người con dâu múc nửa môi cơm trắng, ước chừng một ngụm cơm đầy. Cơm trong thìa ép đến thật chặt, sau đó đưa cho người con trai. Đứa con nói với người cha trong quan tài: " Cha, con đưa cơm cho cha đây. ”

Dứt lời, liền đưa tay nâng cằm người cha lên rồi đem cơm cho vào miệng. 

Nhưng miệng người cha đóng chặt lại. Bất kể bóp như thế nào cũng không mở ra .

Người con trai khóc nói: " Cha à! Người mở miệng đi, để đường xuống hoàng tuyền không phải chịu cái lạnh lẽo nữa! ’’

Hắn dùng lực càng mạnh, dùng sức cạy miệng đem môi cơm ấn vào. Nào có thể đoán được khí lực quá lớn, đầu người cha trở mình một cái bị bay ra khỏi quan tài! 

Chính là rơi xuống trước mặt Mã Thị. 

  • Share:

You Might Also Like

0 comments